Truyện Hay Đừng Đùa Với Teen Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Truyện Hay Đừng Đùa Với Teen Voz Full (xem 1308)

Truyện Hay Đừng Đùa Với Teen Voz Full

áy với giọng rất vô cảm, P nói:
- Em vừa nghe con bạn em nói nó hắt nước vào anh à?
- Ừ.
- Em xin lỗi.
- Xin lỗi gì?
- Em nói với tụi nó anh bỏ em, anh quen người khác. Hồi chiều nó nhắn tin cho em nói anh đang ngồi uống cà phê với con nào đó, em nói em mà ở đó em hắt nước vào mặt anh. Ai dè đâu nó làm thiệt. Em không có ý kêu nó làm. Anh biết mà, gặp anh ở rạp phim em đâu có làm gì anh đâu.
Em im lặng, mặc cho P nói. Em tin lời P nói, nhưng quả thật mấy em teen này cư xử chả suy nghĩ gì cả. Nói chuyện với P thêm vài câu, em dửng dưng cúp máy.


Đầu tuần sau, vào công ty, ông sếp gọi em lên phòng ổng. Ổng trách yêu đương làm sao mà để con gái người ta hiểu lầm khách hàng rồi đánh ghen. Như vậy là G đã về nói với sếp bên đó, rồi sếp bên đó nói qua sếp bên em. Chậc. Chút lòng tin em có được ở sếp sau vụ này bị giảm đi rất nhiều, và sếp cũng không còn thích dùng em nữa. Thật tệ khi chuyện xảy ra ở thời điểm cuối năm, chỉ hơn nửa tháng nữa là nghỉ Tết.
Những ngày giáp Tết, em bận rộn với việc nhà, ở với ba mẹ thì Tết phải xắn tay áo lên lo nhiều thứ. Nghĩ về P và mối tình chớp nhoáng với em ấy, em chỉ biết thở dài, băn khoăn phải chăng mình đã sai lầm khi cố gặp P, để tình cảm nảy sinh, để xảy ra chuyến đi Đà Lạt. Nghĩ về em mà oải, vậy là lại coi như đón thêm một cái Tết FA, chả biết bao giờ mới gặp được người con gái của đời mình.


Mùng 1 Tết, P gọi cho em, chúc mừng năm mới và nói mong là những chuyện không vui sẽ qua đi, em vẫn xem P là người bạn đặc biệt. Em ừ, vừa là đồng ý, vừa cho qua chuyện. Em nghĩ chuyện giữa em và P đã kết thúc, khác biệt lớn nhất giữa hai đứa là cách sống, cách suy nghĩ.
Mùng 3 Tết, sau khi cúng cơm đưa ông bà xong là em đi chơi. Chuyến đi chơi đó của em có hai phần, phần đầu là đi cùng mấy người bạn chơi ở Khánh Hòa, và phần sau là tách đoàn, độc hành lên Đà Lạt, nơi em luôn cảm thấy bình yên nhất. Tối mùng 3, cả nhóm tập trung ở nhà xe, gửi xe máy theo xe khách và đi đến Nha Trang. Sáng sớm mùng 4, tụi em đến Nha Trang, nhận xe máy và bắt đầu đi chơi, chụp ảnh. Chiều hôm đó, nhóm chạy về Cam Ranh, còn em tạm biệt mọi người rồi một mình vượt đèo Hòn Giao lên Đà Lạt. Em vừa đi vừa chụp ảnh, lên đến Đà Lạt đã chập tối, chạy vòng vòng không một khách sạn nào còn phòng, cháy phòng khiếp thật. Hôm đó đi từ xứ nắng gió lên xứ lạnh nên em ngấm mệt, đang rất cần tắm nước nóng và ngủ thoải mái, hơn nữa là đêm mùng 4 có trận Real Madrid – Man Utd nên phải kiếm chỗ nào có TV để xem. Gần một tiếng đồng hồ vẫn không tìm được phòng, em đi ăn và gọi cho Q, thằng đàn em người Lâm Đồng, nhà ở Đức Trọng.
Trước đó, em có nói với Q sẽ lên Đà Lạt tối mùng 4, và ở đến mùng 5, Q nói qua nhà nó chơi, và nó biết thể nào cũng cháy phòng nên nói nếu không thuê được phòng thì về nhà nó ngủ. Nghe em gọi, Q biết ngay là em cần chỗ ngủ nên chỉ đường em qua nhà nó. Thế là em đổ đèo Prenn, qua nhà Q, có chăn ấm nệm êm và TV cùng bạn nhậu chờ sẵn.
Đến nhà Q, chào hỏi chúc Tết ba mẹ Q xong là màn lì xì cho hai đứa em gái của Q, trong đó có D. Ba mẹ Q đi ngủ sớm, em và Q, D ngồi nói chuyện. Q hỏi hôm sau em đi chơi ở đâu, em nói sẽ đi vòng vòng Đà Lạt chụp hoa mai anh đào, chạy lên Trại Mát rồi vòng qua Tà Nung, đến tối sẽ ngủ ở nhà Q thêm một đêm hoặc chạy xuống Di Linh hoặc Bảo Lộc ngủ. Ở Di Linh, Bảo Lộc sẽ dễ tìm phòng hơn Đà Lạt. D nghe em nói lịch trình đi chơi liền xin em đi cùng, em ậm ừ một hồi thì đồng ý. Em và Q uống thêm một chút rượu rồi ngủ. Đến giờ đá bóng, em và Q dậy, xem được đến gần giữa hiệp hai thì đuối quá nên ngủ.


Sáng hôm sau, em dậy, ăn sáng cùng nhà Q rồi cùng D lên Đà Lạt. D ở Đức Trọng nhưng cấp 3 thì học trọ ở Đà Lạt, nên có thể xem là con gái Đà Lạt. Em và D đi chơi quanh Đà Lạt, D dẫn em đi chụp những cảnh có hoa mai anh đào, đi uống cà phê Tùng, rồi em và D lên Trại Mát, vòng qua Suối Vàng, đổ đèo Tà Nung xuống Đinh Văn rồi về lại Đức Trọng. Về đến Đức Trọng mới hơn 5h chiều, em ngại làm phiền gia đình Q, D nữa nên chào cả nhà rồi chạy một mạch đến Bảo Lộc.
Tắm rửa và đi ăn tối xong, em mở FB lên để check in, chủ yếu để cho bạn bè ở Sài Gòn GATO thì thấy ảnh tag em trên tường nhà em. Lúc trưa ở cà phê Tùng, D chụp ảnh quán Tùng, post lên FB của em ấy, và tag em vào. Bạn bè của D và của em vào comment khí thế, kiểu như “Valentine với người yêu ở Đà Lạt thật là thích”. Đọc comment em mới nhớ ra, hôm đó là V- day. Và em thấy P comment: “Anh thay bồ như thay áo nhỉ? Vậy mà nói chỉ là bạn”. Trong một comment khác, P viết: “Hình như anh N quen ai là dắt lên Đà Lạt hay sao nhỉ”. Ảnh D chụp quán Tùng thì không có hình em và D, nhưng D để avatar là hình của em ấy, chắc P nhìn là nhận ra ngay D là người đi xem phim cùng em. Một lúc sau, em thấy D xóa ảnh. Em gọi cho D, xin lỗi vì đặt em ấy vào tình thế bị hiểu lầm. D nói không sao, D còn xin lỗi em vì đã tag vào ảnh, gây ra chuyện.
Em định gọi cho P, nhưng nghĩ sẽ có màn cãi nhau, mà em không muốn Tết nhất cãi nhau nên không gọi. Giờ em lại mang tiếng là thay bồ như thay áo. Em cảm thấy quá đủ rồi, P đem đến cho em những kỷ niệm đẹp, nhưng cũng có nhiều rắc rối, em biết em vừa vô tình vừa cố ý đã đùa với teen, nhưng em nghĩ em không thể chịu đựng P thêm được nữa.
Tối hôm đó, tối Valentine, em một mình ở Bảo Lộc, tâm trạng một lần nữa bị kéo xuống tới đáy.


Chap 15:


Sáng hôm sau, em thức dậy và thấy có cuộc gọi nhỡ và tin nhắn. Của P, lúc gần 12h đêm qua. P nhắn: “Em buồn quá anh ơi. Ước gì em mới là người đang đi cùng anh”.
Em suy nghĩ sẽ nhắn lại cho P thế nào từ lúc đánh răng rửa mặt, ăn sáng cho đến khi ngồi uống cà phê trong quán quen thuộc DL, mà vẫn không biết nhắn gì. Chuyện suy nghĩ đến P còn góp phần làm tâm trạng em không kéo lên nổi. Theo kế hoạch ban đầu, em sẽ đi chơi loanh quanh, thế nhưng sau khi uống cà phê chán chê, em về trả phòng rồi chạy thẳng về Sài Gòn. Về đến nhà, tắm rửa, lên mạng, ăn cơm tối với gia đình xong em lăn ra ngủ.


Khoảng 10h tối thì P gọi. Em nghe máy:
- A lô (khi còn yêu P, em thường nói “Anh nghe nè em”, “Anh đây em yêu”, chứ ít nói “a lô”).
- Sao tối qua em gọi anh không nghe máy, em nhắn tin cho anh đến giờ anh cũng không trả lời?
- Tại vì anh không biết trả lời sao.
- Ngày mai đi chơi với em nha, anh vẫn chưa lì xì cho em.
Em nghĩ thầm cờ lờ gờ tờ, sao tự dưng lại có trò nhõng nhẽo này.
- Sao anh không nói gì?
- Mai anh có hẹn với mấy người bạn rồi (em nói dối).
- Còn mùng 8?
- Mùng 8 phải qua nhà ông chú (em vẫn nói dối).
- Không lẽ không có lúc nào gặp em sao?
Em nghĩ thầm: “không thể phũ quá được, chắc gặp cũng không có cãi nhau gì đâu”.
- Để anh thu xếp nha.
- Dạ, anh chọn lúc nào rồi nhắn em nha. Em thì lúc nào cũng được.
- Ừ vậy nha, anh mệt quá đang ngủ.
- Dạ chúc anh ngủ ngon.
Em nằm trằn trọc, chuyện gì đang xảy ra nữa vậy. Nhưng rồi em nghĩ em cần gặp P, em cần yêu cầu P đừng phá em nữa, em và P đã chia tay, đã nói rõ từ trước Tết rồi mà, bây giờ em và P có quen ai là chuyện của người đó.


Sáng hôm sau, em nhắn tin nói chiều gặp. Em hẹn P ở Era, quán cà phê em thích nhất, nhưng gout của quán này là dành cho

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Chị Quản Lý Dễ Thương Voz Full

Thần Chết Đáng Yêu

Câu chuyện đáng suy ngẫm với số điện thoại vợ được chồng lưu với tên ‘lạ’

Gửi đại ca của ba...

Ly hôn rồi sao anh còn dùng tình yêu làm lá chắn