Truyện Hay Cô Vợ Nhí Đáng Yêu Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Truyện Hay Cô Vợ Nhí Đáng Yêu Full (xem 703)

Truyện Hay Cô Vợ Nhí Đáng Yêu Full

p'>- Kệ tui mà!


- Thì ra nhỏ chưa biết hôn!


- Đã nói là không giỡn nữa mà!


- Ừ thì không giỡn! Mai mốt mà con phát ngôn bừa bãi như vậy nữa là anh hôn nữa đó!


- Tui hổng sợ!


- Sao lại tui hả? Vợ là phải xưng em chứ!


- Hông! – Nhỏ chu môi cãi lại.


- Sao? Giờ muốn sao nè? – Anh từ từ tiến lại gần.


- Thôi thôi đừng có hôn nữa! Ờ…em thì em!


- Thế có phải ngoan hông?


- Bắt nạt người ta!


- Hahahaha! – Kéo nhỏ lại ghế ngồi cạnh mình, anh nói- Kể cho anh nghe chuyện tối qua đi nhóc, anh tò mò lắm rồi đó!


- Ừ thì…


Nhỏ kể xong chuyện thì Thiện ôm bụng cười rũ rượi. Thật anh sợ cô nhóc này ghê luôn, mà nói đúng hơn là sợ cả cái nhóm Windspeed gì gì đó nữa. Quậy hết biết luôn. Nhưng kể ra thì anh cũng thấy tự hào lắm về nhỏ, nhỏ còn ít tuổi mà có lòng nhân từ, làm được nhiều việc tốt hơn anh. Cái quán kem là một minh chứng cho điều đó.


Xoay qua thì anh thấy nhỏ đã ngủ tự lúc nào. Chắc có lẽ nhỏ mệt lắm. Anh bật cười, khẽ nói:


- Nhóc, anh yêu em!


Thiện rón rén bước vào phòng. Anh bắt gặp cô vợ nhỏ của mình đang ngủ say sưa trên giường. Thật hết biết vợ anh, con gái gì mà ngủ không chút ý tứ, dang cả hai tay hai chân ra mà ngủ mới đau chứ. Ngồi ngắm nhỏ một hồi, bất giác, anh đặt lên môi nhỏ môt nụ hôn. Haiz… dường như kể từ ngày đầu tiên hôn nhỏ là anh bị nghiện hay sao ấy. Cứ hễ có cơ hội là “hun “ah.


- Ý ý ý…dê! – Nhỏ vùng dậy đẩy anh ra.


- Đâu? Đâu? Dê đâu?


- Hic! Nó mới hun em nè! Úi da! – Nhỏ ôm lấy đầu vì bị anh cú cho một cái rõ đau.


- Hỗn nè! Dám nói anh dê em ah?


- Thì tại anh! Hic, ai biểu…ai biểu…


- Ai biểu em ngủ tới giờ này! Nhìn đồng hồ đi bé! Bảy giờ tối rồi đó!


- Thì sao?


- Mẹ đi rồi, dì ba giúp việc cũng đi, em ngủ, rồi anh ăn cái gì!


- Hihi đừng lo đừng lo, em có nấu chè đó!


- Trời, ăn chè sao no?


- Rồi ăn hông?


- Ờ thì ăn! – Thiện ỉu xìu.


Trong lúc Thiện tắm rửa thay đồ thì nhỏ dọn bàn, chỉ có mấy cái chén với nồi chè chuối. Nói hổng phải khen chứ nhỏ làm biếng nổi danh, bỏ công nấu chè là may rồi, chứ ở đó mà nấu đồ ăn.


- Mẹ! Chè này ăn được hông? – Minh Kỳ hỏi với ánh mắt sợ sệt.


- Sao con giống ba con vậy? Không tin mẹ là sao?


- Tại mẹ là chúa hậu đậu mà!


- Cốc! – Cái vá múc chè vừa được đem ra trưng dụng kịp thời.


- Huhuhu mẹ nhớ người lớn ăn hiếp người nhỏ nha! Mẹ nhớ…thôi, con hổng nói nữa! – Minh Kỳ im bặt khi thấy cái vá típ tục giơ lên.


Thiện đã ngồi vào bàn ăn. Anh cười khi thấy hai mẹ con tranh cãi với nhau. Thật là lâu lắm rồi nhà này mới nhộn nhịp như thế. Anh vui lắm.


- Anh ăn đi! – Nhỏ đưa cho Thiện chén chè, rồi quay sang Minh Kỳ- Của con nè!


Cho muỗng chè đầu tiên vào miệng, hai cha con nhìn nhau, mặt chuyển sang màu tivi trắng đen. Rồi đồng loạt cả hai chạy rầm rầm vào tolet. Nhỏ chả hiểu mô tê gì cả.


- Gì vậy cà! Chè ngon mà! – Nhỏ cho một muỗng chè vào miệng- Ọe!


Nhỏ phóng như bay vào tolet sau khi Thiện và Kỳ đã đi ra. Nhăn nhó nhìn nồi chè, Thiện hỏi bằng giọng run run:


- Em cho cái gì vô đó vậy nhóc?


- Híc, ghê quá mẹ ơi! – Kỳ thè lưỡi.


- Hic, hồi chiều em thử nhắm mắt nấu xem sao, chắc em bỏ lộn bột ngọt rồi!


- TRỜI!!!


- Hèn chi! Cứ thấy kì kì! Bỏ nguyên hủ luôn!


Xỉu!!!


Thế là cả gia đình Thiện trực chỉ nhà hàng. Đành vậy chứ biết sao. Ăn cho hết nồi chè đó chắc mai lên diện kiến thánh Peter luôn quá. Ăn xong, khi về Thiện đòi cầm lái chiếc môtô, thật sự thì anh lái nó hôm nay là lần đầu.


- Nè, nè anh có biết lái không đó! – Nhỏ la choi choi khi thấy anh cứ lạng qua lạng lại.


- Ba, bình tĩnh ba! – Minh Kỳ cổ vũ anh.


- Đừng lo, yên chí yên chí!


- Thôi, để em lái cho!


- Không là không, đàn ông con trai mà để phụ nữ cầm lái, ai coi!


- Trời, có gì đâu!


- Đã nói không là không!


- Ba coi chừng! – Minh Kỳ hét.


Thiện nhanh tay chứ nếu không đã đâm vô xe mì gõ. Mặt Minh Kỳ hãy còn tái xanh.


- Sao mà em nghi quá!


- Nghi gì! Giỏi cấp mấy thì cũng là đàn bà con gái thôi!


- Nói vậy đó hả?


- Ừ!


- Thấy ghét! – Nhỏ chun mũi, ngồi xích ra xa anh, chống nạnh ra vẻ chống đối.


- Ghét hông?


- Ghét!


- Rồi có ôm hông?


- Hông!


- Ôm hông?


- Ý đừng…ôm! – Nhỏ hoảng quá ôm chặt lấy Thiện khi thấy anh chuẩn bị tăng tốc. Gì chứ ông này liều lắm.


- Ba lợi dụng! – Minh Kỳ cười cười.


- Hahaha miễn mẹ con ôm ba là ok rồi!


- Á, anh Thiện, coi chừng! – Nhỏ hét.


Nhưng không kịp nữa rồi, Thiện đã chạy vô vũng sình. Thế là vợ chồng, con cái gì thì cũng có cùng một màu và một mùi: đen và “hăng hắc”…


Nhỏ đang đứng trước khách sạn Legend. Hôm nay là lần đầu nhỏ đến đây, công nhận khách sạn của Thiện cũng bự gớm. Chốc chốc nhỏ cứ nhìn cái cà mèn trên tay và cười Tủ Bếpm tỉm. Chả là hôm nay nhỏ trổ tài nội trợ, nấu một bữa trưa thật ngon và mang đến cho anh ấy mà. Cả tuần nay nhỏ vui lắm, dường như trong nhỏ có cái gì lạ lắm, một thứ tình cảm lạ đối với anh. Nhưng thôi, nhỏ chẳng cần phải gọi tên nó làm gì, chỉ cần biết nó làm cho nhỏ thấy hạnh phúc là được rồi.


Hít một hơi thật sâu, nhỏ tiến đến chào chị nhân viên tiếp tân:


- Chào chị!


- Vâng! Chị muốn đặt phòng à? – Cô nhân viện nhoẻn miệng cười.


- À không! Em muốn tìm giám đốc!


- Xin lỗi! Chị có hẹn không?


- Không!


- Vậy chắc không được thưa chị, giám đốc bận lắm! – Cô nhân viên vúi đầu tiếp tục công việc.


- À không, chị cứ cho em gặp đi, em…em là vợ của anh ấy mà! – Nhỏ bối rối. Bất đắc dĩ thôi chứ không ấy nhỏ không tự khai đâu.


Nhìn cô gái trước mặt, cô nhân viên tiếp tân thật sự ngạc nhiên. Từ lâu đã nghe nói vợ của giám đốc rất trẻ nhưng cô không ngờ lại nhí thế này. Cô bé trước mặt cô đang vận một chiếc đầm màu trắng, tóc thắt bím để xõa một bên vai, khuôn mặt còn búng ra sữa thế này thì chắc chỉ mới học cấp ba là cùng. Không đâu, chắc cô nhóc nói xạo. Nghĩ thế, cô nhân viên nghiêm giọng:


- Bé con! Không đùa nữa. Về nhà đi học đi!


- Ọc! – Nhỏ trợn tròn mắt nhìn cô ta- Chị vừa mới gọi tôi là gì thế? Tôi 19 rồi đó nha, không có được kêu tôi là bé con đâu!


- Thôi, không bé con thì là bé bự! Cô về nhà đi, đừng phiền tôi!


- Chị nói nha! Tí tôi gọi điện cho anh Thiện bảo ảnh kỉ luật chị nè!


Không ngờ câu hù dọa của nhỏ có tác dụng thật sự, cô nhân viên lễ tân hoang mang hỏi:


- Thật sự cô là vợ giám đốc ah?


- Ừ, anh Thiện là chồng tôi thật mà!


- Ừ! – Thấy nhỏ cứ thân mật gọi Thiện là anh như thế thì cô nhân viên cũng phần nào tin- Tôi đưa cô lên gặp giám đốc!


- Hì hì cám ơn chị!


- Không có méc giám đốc kỉ luật tô

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đang ngồi trong nhà chồng tương lai, cô gái thấy mẹ vào hỏi mua đồng nát liền chạy ra làm điều khiến ai nấy bàng hoàng

Anh là của em

Sự thật không ngờ về cô hàng xóm gợi tình

Truyện Những Mối Tình Đã Qua Full Online

Em không chê nhà bạn trai nghèo, nhưng nghèo đến mức này thì thật choáng váng