Sau màn shopping là đến tiết mục ăn uống. Các thím có thắc mắc tại sao tối rồi mà mình không đưa zin về nhà thì xin thưa là nó không chịu về. Mình cũng hết cách đành đưa nó đi ăn xôi nấm ở 76 Lò Đúc. Như kiểu zin ghét mình lắm hay sao ấy mà nó cứ rình rình mình gắp miếng nào là tranh miếng đó, mình giành lại thì lập tức món nữ
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹111213›
ThichDocTruyen.Yn.Lt
nhi quyền lại được sử ra. Dù đã biết trước nhưng chả hiểu sao mình vẫn không tránh được. Thề là cả ngày hôm nay nó đánh mình trên dưới chục phát, chắc nó coi mình là bao cát luyện tay. Vừa đau vừa tức nhưng mình vẫn cố nén giận mà chuyển sang dỗi đếu ăn nữa uống trà chờ nó.
Đến lúc thanh toán mới hài. Mình nhìn nó, nó nhìn mình…4 mắt nhìn nhau đắm đuối
- Đàn ông con trai ga lăng trả tiền đi – Zin lè lưỡi, nghênh nghênh mặt nhìn rõ ghét chỉ muốn đấm cho phát
- Thôi xong, anh ơi cho bạn em ở lại rửa bát trừ nợ – Mình quay sang nói với anh chủ quán
- Ê ê ku thích chết hả – Nó véo tai mình kéo lại rõ đau
- Chứ giờ sao? Ví em bị chị hack mất từ nhà rồi lấy đâu tiền trả
- À ừ quên. Sorry cưng ha – Nó xoa đầu mình mới ác
- Này thì quên – Mình đưa tay véo mũi nó. Ai bảo mũi to
- Á đau, mũi nghìn đô đấy bỏ ra
Nghìn đô cơ mà, đúng là tiền có khác, chạm vào sướng thật…Mềm mềm mát mát lại còn thơm nữa chứ. Tiếc là hưởng thụ chưa được bao lâu thì mình ăn ngày một đấm vào bụng…
Ăn uống xong mình đưa nó về. Thật sự là mình quá mệt mỏi với con yêu quái này rồi. Đúng là không thể dựa vào vẻ bên ngoài mà suy đoán tính cách con người bên trong. Nếu không phải nó là em ruột MC thì mình đã cho nó một đạp lăn quay rồi. Con gái con đứa chả biết giữ ý tứ gì cả.
Sức chịu đựng của con người cũng chỉ đến một giới hạn nào đó. Con giun séo lắm cũng quằn. Chả hiểu zin nghĩ gì mà trên đường về đập bôm bốp vào đầu mình như thể mình là con nó vậy. Chưa dừng lại ở đó, nó còn quay sang nói đểu mình
- Đàn ông con trai gì mà chẳng thú vị gì hết. Sớm muộn gì chị tui cũng đá ông thui
Câu nói đó như giọt nước làm tràn ly. Mình càng nhân nhượng thì đờ mờ zin yêu quái càng lấn tới. Vậy nên ngay lúc này, mình quyết định chứng minh bản lĩnh đàn ông, có dầu ăn dùng dầu ăn, có ba con sòi thì xài mà không thì chân trần cũng được…Mình phanh xe gấp quát
- Xuống!!! – Thề là mặt mình lúc đấy đỏ gay như gà chọi
- Sao… – Zin bàng hoàng vì hồi nào giờ nghĩ mình dễ bắt nạt
- Điếc không nghe thấy à? Tôi bảo xuống
Chắc do thái độ mình gay gắt quá nên nó cũng trèo xuống. Chỉ đợi có thế, mình vít ga phóng thẳng đếu cần lấy mũ luôn. Giận thì có giận nhưng mình cũng nghĩ rồi, từ đây về nhà còn gần 2km nữa cho zin đi bộ tạo dáng cũng không sao. Thông minh hơn tý thì nó có thể bắt xe ôm hay đi nhờ gì đấy…mình chỉ sợ nó đem chuyện này nói với MC thì phiền phức lắm. Chắc MC cũng chẳng ý kiến gì đâu nhưng hình ảnh của mình trong lòng nàng sẽ thay đổi. Haiz…Nếu không phải zin ép mình quá thì mình cũng chẳng làm vậy đâu.
Zin đích thực là một con yêu quái đanh đá chảnh chọe. Đó là tất cả những gì mình cảm nhận về Zin và những suy nghĩ ấy sẽ sẽ không thay đổi nếu mình không vô tình mở cốp xe đổ xăng…Uz…Trong cốp là 1 cái túi hàng của liberty shop. Chính xác hơn là 1 cái áo thun nam…ngoài ra trong túi còn 1 cái thiếp
- Cảm ơn anh, người tốt ạ! Anh hiền thật đấy, nhưng trai ngoan hiền chưa hẳn là hay đâu ^^
- Ký tên : Zin Bất Tử (bất tử là éo thể nào chết được)
Nguyên văn cái thiệp là như thế, nó làm mình phải đặt ra một câu hỏi…Zin là người như thế nào? Lúc thì vô tư thoải mái quá mức…thậm chí là vô duyên. Ngược lại, cũng có lúc Zin rất tâm lý và biết suy nghĩ…Và sau 1 đêm trằn trọc không ngủ thì mình đã tìm ra được đáp án mà mình cho là hợp lý nhất
- Zin đang test mình
Nghĩ thử xem, lần đầu tiên gặp zin không thèm nói với mình 1 câu. Vậy mà hôm sau lại giở trò bắt nạt mình đủ kiểu. Chưa hết, Zin sinh ra trong một gia đình toàn người thông minh, tinh tế thì không có lý nào Zin lại đi ngược với truyền thông của gia đình, Zin không thể nào là một người vũ thê được!!! Khả năng lớn nhất là zin đang thử sức chịu đựng của mình…Nếu đúng là như vậy thì hôm qua mình thật có lỗi…
Theo lý thuyết rất đơn giản, có lỗi thì phải xin lỗi rồi chuộc lỗi…Vậy nhưng khi đi vào thực hành lại là một chuyện khác. Cho đến lúc này, mình và Zin chẳng nói chuyện với nhau mấy, cũng chẳng thân thiết gì cho cam nên cái hành trình xin lỗi còn gian nan lắm…Thôi thì tất cả tùy duyên.
***
Đoạn Kết Của Một Cuộc Tình:
Sau bữa cơm thân mật thì mama MC gọi mình ra cafe chém gió. Đại khái là muốn mình chủ động rời xa MC. Buồn thì buồn nhưng mình vẫn muốn nói chuyện trực tiếp vs MC giải quyết dứt điểm vấn đề. Khổ nỗi MC cứ tránh mặt mình suốt. Gọi không nghe máy nhắn tin không trả lời…
Được tầm chục ngày không liên lạc thì mình tình cờ trông thấy MC đi chơi tối cùng một thằng cờ hó nào đấy. Nói là tình cờ cũng không phải vì mình chủ động đứng chờ trước cổng nhà MC. Thấy cảnh đó mình biết là cao thêm 20cm rồi, chỉ hận là cái cách chia tay quá lãng nhách. Chẳng hiểu tâm trạng của mình lúc đó nữa, buồn akay nhưng chẳng thể lao vào cho thằng kia vài nháy. Tất cả những gì mình làm chỉ là 1 tin nhắn cho MC với nội dung…” ”
Thất tình thì uống rượu cũng chẳng phải là 1 kịch bản gì mới mẻ lắm cơ mà mình vẫn làm. Trong cơn say, mình thèm cảm giác được ôm và…mình đã gọi cho Ex. Sau một hồi tâm sự thì bãi đáp của mình và Ex là 1 nhà nghỉ trên đường Trần Duy Hưng.
Chẳng cần nói với nhau câu nào, từ hôm đấy Ex sang phòng mình ở luôn. Không phải cái kiểu chuyển đồ chuyển phòng mà chỉ đơn giản mang mấy bộ quần áo rồi cơm nước chung. Mình buồn nên ít nói mặc kệ muốn làm gì thì làm cơ mà đêm đêm vẫn làm vài nháy đều
1 hôm Zin sang phòng mình lúc sáng sớm. Lúc nó gõ cửa thì mình chẳng để í là ai đâu…còn chửi thầm đứa mắc dịch nào phá giấc ngủ của mình. Trên người mình vẫn còn cái quần đùi còn Ex cũng được bộ ngủ con con cơ mà hơi thiếu vải. Nhìn thấy cảnh đó Zin mắt đúng như này luôn o. O
Sự thật rõ ràng quá rồi, 1 nam 1 nữ trong tình trạng thiếu vải lúc sáng sớm. Có thiểu năng thì cũng hiểu chuyện gì diễn ra đêm qua. Thế là Zin lao vào cãi nhau với Ex mình…Chuyện đàn bà mình chẳng nhớ lắm. Sau đó nó giận dỗi bỏ về. À quên, tất nhiên là lúc này mình đã làm lành với zin sau vụ thả nó giữa đường.
Zin có nhắn 1 tin cho mình là :”A bỏ e giữa đường e cũng có thể chấp nhận, tha thứ và không nói với chị nhưng lần này a đã đi quá xa rồi”. Tâm trạng mình không tốt nên chẳng suy nghĩ được hết mọi chuyện. Lúc đó mình chỉ nghĩ ờ MC lăng nhăng được tại sao mình lại không? Tại sao mình lại phải xin lỗi người đã cắm sừng mình…[/