Truyện Đã nhớ một thời - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Truyện Đã nhớ một thời (xem 3837)

Truyện Đã nhớ một thời

ể tận dụng mái tóc dài, che đi khuôn mặt của nó, nó không muốn ai nhìn thấy.. Cho đến khi bản nhạc kết thúc. Không gian vẫn im lặng, bỗng..

_ Hú hú.. Hay quá anh gì ơi.. Dạy em với..

_ Anh gì ơi bài nữa đi hihi..

_ Anh gì ơi cho cho em số điện thoại đi hihi…- Ôi trời ơi, lũ nhền nhện cấp ba vẫn chưa về @@ sợ quá.. Có mấy vị khách nghe xong cũng vỗ tay, làm nó cảm thấy vui vui.. Chị ở đâu chạy đến, líu ríu bám tay nó, vuốt vuốt cây đàn…

_ Oaaaaa nhóc chơi hay như nghệ sĩ ý hihi..-được thế thì còn gì bằng @@.

_ Bình thường mà chị.

_ hihi..

Ba nhỏ kia tiến đến chỗ nó..

_ M đàn hay ghê..- Nhỏ Chi cười cười nhìn nó.

_Uhm..

_ Trông thế này mà cũng biết chơi guitar cơ à? giỏi phết nhỉ cậu em..- Con nhỏ Ly đáng ghét nói. Nhưng nó kệ chả thèm trả lời, phận nhân viên thì phải lịch sự với khách, và im lặng để nhỏ gọi em, là nó đã lịch sự nhất với nhỏ rồi đấy. Mà lạ thật, nhỏ này thích mặc đồ rách hay sao ý, quần gì mà đầu gối rách te tua, hở cả đoạn chân trắng muốt… Thiện tai..thiện tai.@@ nhỏ này thì đẹp thì thật nhưng cái cách nói chuyện của nhỏ làm nó ghét không chịu được.

_Xí, còn kiêu không thèm trả lời chị à cưng, chị bắt đầu thích uống caphe ở đây rồi đấy..hihi- Điên thật.

_ Thôi mấy con kia muộn rồi về thôi mày.

_ Uhm về thôi.. Mình về nha M…hihi. Nhỏ Chi cười cười.

_Uhm.

Nhỏ Phương Anh vẫn thế, chả nói gì vẫn im lặng, đi theo hai nhỏ kia ra ngoài, sau khi chào chị Huyền.. Nhưng nó vẫn không hiểu cái hành động vừa nãy của nhỏ, lúc nó chơi đàn xong.. Khi tiếng đàn vừa dứt thì nó để ý, nhỏ tự nhiên quay sang nhìn nó, nhìn rất lâu, có thể do ánh đèn quầy tối lên nhỏ cũng không biết là nó cũng nhìn nhỏ.. Ánh mắt nhỏ Phương Anh lúc ấy rất lạ, buồn chăng?? Chắc không phải rồi..

Đi ra đến cổng thì nhỏ Chi lại chạy đến gần nó, gì vậy trời @@.

_ Hôm qua mình nhắn tin sao M không trả lời?

_ Máy mình hết tiền.

_Ủa vậy mà mình cứ tưởng, hihi..

Xong nhỏ chạy luôn ra cửa.. Để lại nó với gương mặt ngơ ngơ chả hiểu gì hết @@.

Rồi tự nhiên nhỏ Mi với nhỏ Yến đến gần nó..

_ M chơi đàn nghe hay ghê..- Hai nhỏ đồng thanh, xong quay ra nhìn nhau rồi đi chỗ khác luôn.. Cái quái gì thế này? Khùng tập thể à.. Nó mặc kệ, xin chị Huyền đi về vì muộn rồi..

_ Mai lại chơi tiếp nha nhóc..hihi.

_ Vâng.. Thôi em về đây.

_Uhm hihi, nhóc đi cẩn thận..-chị quan tâm đến nó à? Cảm giác vui thật.

Đạp cái xe đạp cọc cạch trên khung đường đầy rẫy xe và tiếng còi.. Về đến phòng thả cái bao đàn xuống, nó lại bắt đầu công việc hàng ngày, đi tắm, ăn và ngủ.. Giờ thì còn ba gói mì thôi..

Đẩy cái cơ thể đầy mệt mỏi sau khi xem lại một chút sách vở xuống giường.. Nó chìm sâu vào giấc ngủ.

P/s: Sorry Tài Gay em đã up

Chap 27
Những ngày sau đó thì cũng không có gì thay đổi nhiều, mọi việc và sinh hoạt cá nhân vẫn vậy thôi, sáng đi học chiều đi làm ngoài quán caphe… Nhưng được cái hai tuần sau, nghĩa là cuối tháng nó vẫn còn đủ tiền, hình như là 50 nghìn hay sao ấy, phải công nhận là nó tiết kiệm siêu thật. Dạo này thì nhỏ Mi cũng chả cười chả lạnh với nó nữa.. Mà ông mãnh Tuấn hay đến quán đón nhỏ đi chơi nữa mới ghê… Chắc đang cặp với nhỏ, thảo nào thằng này cứ cảm ơn nó suốt. Thành ra nó cũng ít nói chuyện với nhỏ hơn.. Đến quán gặp thì có vài câu xã giao rồi ai làm việc người ấy… Nhỏ Yến cũng vậy, ờ thì như thế cũng tốt, đỡ phải nói chuyện nhiều, nó thì không thích cái vụ này lắm. Chỉ có chị là vẫn vậy, hồn nhiên vui vẻ, luôn luôn tốt với nó… Nhưng cứ hơi một tý là.. Nhóc ơi, nhóc à… Mà lộn cả ruột, cái gì cũng không biết.. Xong đi hỏi tùm lum. Cái công việc mới của nó là chơi đàn ở quán cũng trở lên quen thuộc trong mắt khách, thường thì những khách quen lui đến nhiều hơn… Những đôi tình nhân cũng vậy, họ có lẽ cũng thích cái không gian ở khu nó sẵn, giờ có thêm những giai điệu nhạc nhẹ từ ghitar, thì sẽ lãng mạng hơn rất nhiều… Nhìn họ ngồi tựa vào nhau mà nó nhiều khi nghĩ đến chuyện có người yêu, nhưng giờ đi học hành thì yêu làm gì, đến lúc thi không qua được các môn thì lại buồn cho bố mẹ.. Mà quan trọng là ai thèm yêu nó chứ. Được cái dịp cuối tháng phát lương thì nó được chị đưa một cái phong bì, mở ra là 2tr rưỡi.. Sao mà nhiều vậy nhỉ..

_Chị ơi.. Chị đưa nhầm lương cho em à?

_ Sao vậy nhóc?

_ Sao nhiều thế này?

_À nhóc còn chơi đàn thu hút khách nữa hihi.. Coi như thêm chút thuê nhạc công đi..hihi

_Ơ nhưng…

_Nhưng gì cầm đi.. Mà không được nói với mấy đứa kia kẻo, lại tỵ với nhóc á..

_Dạ vâng,

Thế đó, cái lý do củ chuối là chơi đàn cho quán mà nó được chị tăng lương, chị tốt với nó thật.. Mà cũng lạ thật, 2 tuần nay. Nhỏ Ly hầu như hôm nào cũng đến quán uống caphe, chả nhẽ nhỏ thích caphe theo lời nhỏ nói thật sao? Lúc thì nhỏ đi một mình, lúc thì đi với nhỏ Phương Anh, trong mắt nó thì con nhỏ tóc bạch kim này như không tồn tại.. Mà có khi trong mắt nhỏ cũng vậy, vậy lên nhiều lúc nó hỏi đồ uống còn không thèm ngước lên nhìn nó cơ mà, vỏn vẹn hai từ..

_ Như cũ!

Ờ thì cũng đơn giản thôi, lại sữa và đen.. Cái loại nước đen xì đắng ngắt được gọi là caphe này có gì ngon đâu, uống vào thì chả có “phê” gì như tên gọi cả @@. Chán ở chỗ là mỗi lần đến nhỏ đều bắt nó ra phục vụ cho nhỏ, nó không ra thì lại lôi quản lí lên… Chị thì cũng không sao, biết là đùa vui thôi nhưng mà nó ngại.. Thành ra lúc nào cũng phải trà với caphe cho nhỏ, riết thành quen, nhưng nó kiệm lời với nhỏ này bằng một sự tiết kiệm nhất định.. Chỉ là

_ Chị dùng gì ạ?

_Như cũ em ơi..hihi.- Cười gì mà cười hả con nhỏ đáng ghét kia.

_vâng.. Thế xong quay vào lấy nước cho bàn nhỏ, lại ra quầy ngồi chơi đàn.. Cứ mỗi lúc như thế thì khu lại im lặng, dường như đã thành một thói quen, dành không gian này riêng cho nó.. Mà dạo này không thấy nhỏ Chi, cũng không thấy nhỏ nhắn tin sau cái đợt ấy.. Nhưng nhắn thì nó cũng không trả lời được vì máy hết tiền rồi còn đâu @@..

Hôm sau lên lớp thì nghe thông báo lớp có tổ chức một phong trào nghiên cứu về các tỉnh thành, đứa nào cũng khoái vì được đi du lịch chùa không mất tiền mà.. Thành ra đăng kí gần hết, nó nghĩ thế nào lại không đăng kí.. Nó tính đợt này sẽ về quê vì được nghỉ một tuần liền, về xong thì tết mới có thể về tiếp… Nhớ gia đình quá rồi. Tan học về ăn cơm, nó cho phép mình ăn sang một bữa vì mới nhận lương mà, một hộp cơm.. Đã lâu không được ăn cơm… Ngon thật.

Chiều lên quán cũng làm bình thường thôi, không có gì đặc biệt, định bụng làm xong, xin phép chị nghĩ một tuần về quê..

Đang chơi đàn thì có khách, mà hai nhỏ kia đang bận rồi, thành ra nó phải bỏ dở bản nhạc đang chơi để mà ra trà nước, mà khách không ai khác là nhỏ Phương Anh, mà hôm nay lại đi một mình, không đi cùng nhỏ Ly, lạ thật… Ngồi vào cái bàn mà ít người muốn ngồi ở gần như là giữa quán, nhỏ luôn vậy, lạnh băng cố hữu, thu hút mọi ánh nhìn ngoại trừ nó.. Nó thì quen rồi.. Mà hôm nay nhỏ mặc một cái váy đen chưa dài đến đầu gối, thế nên nhỏ ngồi bắt chéo chân..hazzj, chân gì mà trắng lại dài miên man… Thiện tai @@ nó phải tránh để không nhìn chằm chằm

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bị vợ phát hiện ngoại tình, chồng còn thẳng thắn đưa ra ”giao kèo ly hôn” khiến vợ sững người

Đọc Truyện Yêu Em, Chờ Em Full

Là vợ mới khó là bồ ai chẳng làm được

Tuần không đủ “3 lần” là vợ nghĩ tôi có bồ

Chồng cướp “cái ngàn vàng” của ôsin