Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full Đọc Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full Đọc Online (xem 3003)

Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full Đọc Online

ất không hả? hả? hả? – Nó nắm lấy cổ áo Nam giựt giựt làm anh sút nghẹt thở.
-”Nam vội ôm chặt lấy nó”khẽ giọng than trách – Đúng, đúng mọi việc là lỗi của anh, anh sai rồi, anh biết mình đã phạm phải 1 sai lầm quá lớn, bây giờ em muốn xử phạt anh thế nào cũng được, anh sẽ làm tất cả để khiến em vui vẻ, hồn nhiên trở lại.
- Anh định dụ tôi đến khi nào đây, cũng là câu”anh biết mình đã phạm phải 1 sai lầm quá lớn, em





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹789›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




muốn xử phạt anh thế nào cũng được”tôi đã quá quen với những lời đường mật của anh rồi, bây giờ tôi là Hạ Gia Hân, chứ không còn là cái con Băng ngu ngốc, yếu mềm lúc nào cũng bám theo đuôi anh như xưa nữa đâu, anh đừng có mà lừa gạt tôi, với lại tôi nói cho anh biết, 3 năm trước tôi đã không làm đúng nghĩa vụ của người em gái đối với anh trai mình, còn bây giờ tôi sẽ thực hiện nghĩ vụ ấy, anh cứ nhởn nhơ ở đó mà chờ cảnh sát đến còng tay anh đi là vừa. – Nó thoát nhanh khỏi vòng tay của Nam, trừng mắt nhìn anh nói bằng giọng răn đe nhất là nhấn mạnh 2 từ”CẢNH SÁT”.
- Như ý thức được chuyện không hay sắp diễn ra, Nam nói vọng theo khi nó đang vững bước tiến đi – Em làm gì anh cũng được, nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều là”Anh rất yêu em, anh thật sự rất yêu em, thế giới này nếu không có em đối với anh cũng chẳng là gì cả, em cứ làm mọi việc em thích, dù có tổn hại hoặc chết vì em anh sẽ làm tất cả, anh thật sự không muốn chuyện này sẽ xảy ra với chúng ta đâu, Zenny à! – Nam dần khụy xuống, ôm mặt”khóc”nức nỡ.
Chân nó bước càng nhanh vì nó không muốn phải ở đây thêm giây phút nào nữa, nó đang lung lay với lời nói quá ư sâu lắng, ngọt ngào của Nam, nó không muốn mình phải phạm phải 1 sai lầm nào nữa, nhất là đối với anh nó, nó đã sai và anh nó đã ra đi mãi mãi, cho nên sai không nên càng sai thêm. Nó chạy ngay đến bàn mấy cô y tá đang tám phét, giọng diềm tĩnh nói:
- Chị làm ơn đem những thứ này lên phòng 302 dùm em được không ạ!
- Ưm! Các chị còn đang bận rất nhiều việc, em đem qua phòng khác đi nhé!- Cô y tá không them nhìn khuông mặt đang đen sì của nó mà vẫn ngồi tán dốc với cô bạn nào là anh này đẹp trai anh kia đẹp lạ v.v… (thế mà nói bận”rất”nhiều việc mới ghê chứ).
- Axxx…như vậy thì tiếc quá, mình thấy chị này đẹp đẹp mới chọn cho cậu chủ đẹp”zai”(nói lớn) nhà mình, thế mà chị ấy lại không chịu, thôi thì đi tìm chị y tá kute nào khác thôi! – Nó lắc đầu, rồi lại chặc chặc lưỡi.
- À khoan đã em ơi! Chị làm xong việc rồi nè, mới có chút thời gian rãnh, thôi thì đưa đồ cho chị, chị đưa đồ lên cho, em cứ về trước đi- Cô y tá mỉm cười và nói với giọng yểu điệu đến nó cũng phải nổi da gà (haha còn tui nổi da vịt nà).
- Vậy làm phiền chị rồi, em đi trước nha! – Nó nhanh tay chào rồi cũng nhanh chóng dọt ra ngoài vì nó biết trong phòng 302 có người mà nó không bao giờ muốn gặp.
Đúng như dự đoán, 5’ sau cô y tá lên đến lầu 6, cô đang loay hoay tìm các phòng VIP (thông cảm, chị nì toàn ở tầng trệt loại thường thui nên hok biết là phải), à rồi, dãy phòng 300, 301 và trước mặt cô một anh chàng cao to, tóc sịt keo, tai đeo chiếc bông đính kim cương đỏ sáng lấp lánh, mắt có màu nâu nâu, làng da rám nắng nhưng không thiếu phần baby và anh đang định…mở cửa (trời, zậy cũng làm hết hồn).
- À, anh ơi, có phải đây là phòng 302 không ạ!- Cô y tá mắt tròn xoe nhìn Nam, chút nữa là chảy cả nước miến.
- Nam nhìn từ trên xuống dưới trên người cô gái, biết ngay là y tá”hám trai”anh giả vờ nói – Nhìn qua, chắc cô là y tá, mà lại không biết phòng bệnh nhân ở đâu à, ngốc thế, hay có muốn anh dẫn đến tận chỗ không hả cô em! – Nam cười 1 nụ cười đểu cán, đưa tay sờ sờ lên mặt cô y tá, làm cô y tá tá hỏa, mặt đỏ như gấc, đứng như trời tròng.
- Ờ em, a tôi…tôi lên đây là có người nhờ tôi đưa đồ lên, thôi tôi đi đây! Chào anh!- Cô y tá chạy ngay xuống thang máy, khẽ ôm đầu nhớ lại cảnh vừa nãy và bắt đầu mơ mộng (bà này mê trai chắc NO.1 lun oy).
“Cốc, cốc”
- Ơ anh Nam, sao anh biết mà đến đây – Bảo khó hiểu hỏi.
- Mày còn không biết à, bà chị tao đi đâu cũng kéo theo anh Nam theo hết á, cứ như hình với bóng nhìn mà phát khiếp.- Minh nói xong, còn diễn tả cảnh ói như thế nào làm bà Thanh tức học máu.
- Mày có phải là em tao không hả, mày toàn nói xấu chị mình mà thôi, à mà tao đâu có làm gì sai trái đâu, chỉ có nũng nịu với bạn trai thôi, vậy là sai à! – Thanh chống nạnh nói.
- Em bó chân với chị luôn- Minh hết nói nổi, thấy bọc đồ ăn trên tay Nam, cậu hỏi – À anh Nam, hồi nãy anh có thấy bạn em không, cái bạn lần trước đi khu vui chơi với mình ấy, cái bạn có đeo mắt kiếng ý.
- Em nói Băng hả? à không, em hỏi cái bạn gì tên Hân Hân đó, đúng không?
- À! Đúng vậy, anh có gặp bạn ấy ở ngoài không, bạn ấy đi mua đồ ăn nãy giờ mà vẫn chưa thấy về,”em thấy hơi lo”.- Minh nhìn Nam nói, nhưng càng về sao càng nói nhỏ.
- Em ấy đưa cho anh bọc đồ ăn này này, rồi em ấy nói không khỏe nên cũng về trước rồi. – Nam giải thích cặn kẽ rồi đặt bánh lên bàn, quay sang ôm bạn gái mình.
Căn phòng VIP 302 vẫn toàn là những câu chào hỏi khách khí, phải chăng căn phòng trở nên trống trãi, heo húc vì không có nó.
Trong căn phòng mỗi người ngồi một chỗ tuy chỉ có cặp Nam và Thanh cười cười nói nói với nhau, nhưng có hay biết tâm hồn của nhân vật nam chính (Nam) đang thả hồn về tận âm ti địa phủ nào rồi, anh đang nghĩ…(cái nì thì tui”cấm”nói, tự đoán đê).
Như và Hoàng có chung ý nghĩ về thân phận thật sự của Nam, phải chăng chỉ là bạn trai của bà Trang chị họ của Minh thôi không? Nhưng tại sao lại quen biết nó, cả cái tên nó câm ghét không cho gọi mà anh ta cũng biết, chắc chắn không hẳn là 1 người, phải điều tra thôi!
Minh và Bảo thì đâu còn suy nghĩ gì ngoài nó, không biết nó có sao không mà lại về sớm thế, còn không vào cả phòng để nói với mọi người nữa! Mai đi học chắc phải dò xét xem sao mới được.
Nó thì sao nhỉ, không bận tâm đến những chuyện rắc rối, chuyện đời thì mai hẳn tính, bây giờ nó chỉ biết có”ngủ…nghỉ…phẻ”mà thôi. Đời còn dài, phải tận dụng cơ hội để gia tăng công lực nếu không đến lúc nguy cấp không có đủ sức đâu mà phản công thì nguy mất thôi. (câu nì là ẩn ý đấy nhé, càng về sau càng có nhiều phiền phức xảy ra cho nó đó, cho nên các bạn thông cảm để nó”tu luyện”công lực nhá, tui cũng đi”tu luyện”trên giường đê, kaka)
6h sáng,
Nó đi dài trên hành lang trường, bây giờ còn rất sớm nên chưa thấy 1 bóng ma nào (huống chi là người), nó với khuôn mặt rầu rĩ, lo lắng suy nghĩ bâng quơ về những chuyện tối hôm qua, có lẽ nó quá mù quáng trong tình yêu chăng? Ngoài mặt nó trách móc Nam như thế, nhưng thật ra nó là người đau khổ nhất, không biết phải giải quyết làm sao cho trọn nghĩa trọn tình, giữa 1 người anh trai luôn yêu quý, quan tâm đến nó và người mà nó thầm thương trộm nhớ, dành cho người đó đến cả trái tim lẫn thể xác của mình, đúng thật là rất khó xử, phải không!
Lớp 11a2 đã hiện ra, nó nằm dài trên cái bàn thân yêu không

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full

Truyện Nụ Cười Của Nắng – Con Gái Thần Mặt Trời Full

Bài học cho các cô nàng hậu chia tay

Interpol Phần 1 – Biệt Thự Đen

Làm dâu