Truyện Chạy Đi Em, Đừng Ngoảnh Lại - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Truyện Chạy Đi Em, Đừng Ngoảnh Lại (xem 1349)

Truyện Chạy Đi Em, Đừng Ngoảnh Lại

bán hàng ạ.
- Ờ…Mấy đứa được ăn học tử tế thế này phải nhớ ơn bố mẹ đấy nhé…Ngày trc bố cái T mồ côi chẳng được học hành j đâu…
Không khí bỗng hơi trầm trầm, đoạn này nó cứ cứng nhắc kiểu j ấy vẫn là thằng C nhanh nhảu:
- Dạ…Mỗi hoàn cảnh một khác mà bác…Bác trai dù vậy mà gây dựng cơ nghiệp như hôm nay quả thật bọn cháu rất phục ạ.
Mẹ T gật gù, ra điều đắc chí. Còn khen thằng này mồm mép được. Ăn uống rôm rả no say thì cô giúp việc mang bát đi rửa. Bọn con gái mang đào ra bổ. Toàn của ngon vật lạ tươi ngon thế này…Hí Hí…
Ăn xong cả lũ kéo nhau lên phòng ngủ lấy sức để chiều dậy đi chơi.


Chap 9:


Ngủ trưa mãi đến tận 2h mới lục cục mò dậy bắt taxi đi chơi. Tại sáng nay phải dậy sớm quá đó mà. Chờ bọn gái sửa sang nhan sắc nữa chứ, lâu vãi…Tả tý nhé: T hnay mặc 1 cái áo len dài màu ghi bó sát, bên ngoài khoác hờ 1 cái áo khoác lông đen. Giày converse thôi cho dễ đi lại. Tủ quần áo trong phòng T dài kín 1 bức tường cơ mà…
Nói thật là đến bây h e cũng k thể nhớ chính xác những nơi bọn e đã đến thăm trong mấy ngày ấy. Mà nếu tả chi tiết thì thà các thím lên gu gồ search Du lịch Mộc Châu còn đầy đủ hơn. Thế nên e chỉ xin kể những chuyện liên quan đến bọn e trong suốt chuyến đi. Chiều hôm ấy bọn e thăm thác Dải Yếm thì phải…Trông cũng hùng vĩ phết, nhưng so với thác Victoria bên Phi châu mà e có lần đi ngang qua sau chuyến công du ở Mĩ thì chưa ăn thua đùa thế thôi tập trung vào câu chuyện…
Có lẽ cả chuyến đi bọn e chỉ có việc thăm thú, ăn uống và chụp ảnh…Công nhận là Mộc Châu mùa này rất đẹp…Hoa hoét nở tứ tung, background chụp ảnh thì tuyệt vời. Nhất là vs cái cặp đôi yêu nhau là C- Ch thì cứ dính như sam ý. Lại còn đòi thằng H chụp ảnh cho liên tục. Khổ thân thằng H, cứ lẽo đẽo theo bọn nó cả buổi làm tay sai, trong khi e thì hay chụp cho T vs Tr, hoặc Tr chụp cho e và T. Các thím có nhớ lần trc e bảo chỉ có 3 dịp 2 đứa e chụp chung k, 1 lần ở bờ hồ, 1 lần vườn đào đó…Vâng đúng rồi…Đây là lần cuối…
Trong sắc hoa mận nở trắng trời Mộc Châu, gương mặt 2 đứa hiền hòa trong trẻo, giữ lại cho nhau những nụ cười tươi nhất, những khoảnh khắc đẹp nhất mà đâu ai ngờ rằng, biến cố lại đến rất nhanh thôi…Sau này e mới biết, kỉ niệm nó cũng giống như hoa mận vậy…Chớm nở nhanh tàn, chỉ 3 tuần là đã nhường chỗ cho những quả mận chua chát ngọt bùi…E k giỏi văn đâu, nhưng đoạn này…haizz…khó quên quá…
Thôi lại quay lại chuyến đi chơi nhé.
E nháy mắt vs T gán ghép thằng H vs cái Tr cho thành 3 cặp cho dễ chia nhau thế là kéo thằng H qua đi vs bọn e chụp ảnh, mặc kệ thằng C vs cái Ch lủi thủi 2 mình. E bảo:
- M vs cái Tr đứng vào kia t chụp cho kiểu ảnh…Nhìn anh chị đẹp đôi thế này phải chụp với nhau vài phát chứ
Thằng h cũng có vẻ khoái, cứ “À…ờ…”…Con Tr đanh đá thì cứ nguýt dài, kiểu bà đây ứ thèm. Cuối cùng cũng chịu đứng vào, cơ mà chúng nó ảnh nào cũng buồn cười. Thằng H thì khép nép bên cạnh, con Tr thì cứ vênh mặt lên giời Khổ thân thằng H, nó chuyển sang chụp phong cảnh
Ấy thế mà hiện tại thằng H vs cái Tr thành 1 đôi các thím ạ. Bộ đôi C- Ch vs lại H- Tr hay rủ nhau đi xem phim làm e tự kỉ ở nhà cày pes 1 mình. Nhiều lúc tủi vê lờ Các thím thử nghĩ xem, thằng H tốt tính thật đấy, mà hơi đụt, gặp phải con Tr đánh đá cá cầy như vậy mà 2 đứa vẫn chịu đc nhau, tài thật. Dưng cơ mà chứng tỏ e vs T hồi ấy làm mối cũng mát tay đúng k? Hí hí…v
Lúc chiều về nhà T, vừa bước vào cổng thì đã thấy con Camry 2.4G, đoán là của bố T, đỗ ở nhà. Cả lũ lễ phép vào chào rồi ngồi nói chuyện với bác. Bố T cũng k còn trẻ lắm, da sạm đi, tóc cũng hơi bạc. Bác diện bộ com lê trông rất lịch sự rất đúng vs phong cách 1 thương gia. Trông bác khá nghiêm nghị, có vẻ khó tính. Nhưng lúc nói chuyện vs bọn e thì lại rất niềm nở, vui vẻ. Bác k hỏi han cặn kẽ từng đứa như bác gái, nhưng hay bàn đến chuyện tương lai sự nghiệp
- Tụi chúng mày sau này ra trường khó xin việc lắm đấy. Nên phải năng động tích cực từ bây h, học tập lấy tác phong chuyên nghiệp. Bên cạnh hoc kiến thức còn phải học cách sống, cách đối nhân xử thế. Nếu k cố gắng ắt sẽ bị đào thải, nghe chưa?
Cả lũ vâng dạ, rồi lặng im nghĩ đến tương lai. Năm nhất còn mải chơi, tự dưng có ng` đề cập đến nghe xa vời quá…Haiz…Giờ nghĩ lại vẫn chưa thấm lắm đâu, nhưng sau này tốt nghiệp ra trường k biết hối hận có kịp k…
Thế rồi bác nói tiếp:
- Bác nói thế thôi, chứ chúng mày còn chơi dài. Hồi trước bác cũng thế ấy mà. Thôi, lên tắm rửa rồi bác bảo lái xe đưa đi ăn. Hôm nay bác chiêu đãi.
Cả lũ hồ hởi lên nhà tắm rửa. Cả 1 buổi chiều đi nhiều, cười nhiều nên đói bụng thật. Khoảng 7h hơn thì 1 con Innova đỗ ở cổng. Chú lái xe đi vào nhà hồ hởi:
- E chào sếp. Đoàn đại biểu của bé T đây hả sếp?
Bố T “ừ” 1 tiếng rồi ra ngoài châm thuốc hút.
Cả lũ thì vừa nghe câu chào thôi đã ôm bụng khúc khích cười mà k dám cười to, ai đời thiếu nữ 18 tuổi đầu xinh đẹp tuyệt trần là T vẫn bị gọi là bé.
T đỏ bừng mặt cau có mắng chú lái xe:
- Cái chú này nữa. Bao nhiêu năm vẫn gọi cháu là bé là sao?
- Hề hề. Chú quen rồi…Hồi chú làm cho bố mày thì mày mới 6 tuổi, chả bé thì sao.
Mẹ T diện bộ đầm, khoác áo lông bước từ trên gác xuống:
- Chú cháu nhà này cứ gặp nhau là chí chóe đc. Thôi đi ăn cho sớm sủa.- rồi bác quay ra bảo chú lái xe- Ra nhà hàng X Tú nhé.
Thế là bố mẹ T đi con Camry, còn cả lũ bọn e leo lên Innova cho vui. Chứ đi vs người lớn mà ngồi chật thì k ổn Đi xe chú Tú vui thật, có 1 đoạn thôi mà chú mở bao nhiêu bài của HKT, mà đứa nào cũng vui vẻ hát theo mới kinh chứ. (đừng ai gạch e nha) Chú cũng có pha trò cho bọn e cười, gọi là lần đầu gặp mặt. Ôi người miền núi sao giản dị mà hiếu khách đến vậy…
Xe đỗ lại ở 1 nhà hàng ngay đường chính. Quán cũng khá to và có vẻ đông khách…Cả chú lái xe nữa là 9 người ngồi quây quần cùng 1 bàn, không khí ấm cúng phết. Ngồi nói chuyện 1 lúc, chú Tú lái xe cũng hỏi han từng đứa vài câu. Chú có vẻ vui tính, pha trò suốt. Bố mẹ T thì chỉ ngồi nghe, bác gái thỉnh thoảng cười, còn bác trai thì cứ rít thuốc trầm ngâm. Đc biết chú Tú làm cho bố T cũng phải đc 12, 13 năm, theo chân bác từ ngày đầu gây dựng nông trường. Chú ở Mộc Châu có mỗi mình, vợ con chú ở Sơn La cho tiện công việc. Chú cũng niềm nở gạ mấy đứa mai cho chú đi chơi ké, mai là chủ nhật. Cả bọn sướng quá đồng ý ngay, tự dưng có xe chở đi, chứ cứ taxi rồi căng hải như lúc chiều thì mệt. Hí hí.
Nói chuyện khoảng nửa tiếng thì thức ăn mới được mang ra. Ui giời, lại 1 bữa toàn đặc sản. Viết chap lúc trưa mà đói k chịu nổi. Bê chao, cá suối rán giòn, thịt trâu hầm, xách bò xào cần tỏi, canh chua lá lồm (k biết viết đúng k, thím nào vào confirm phát, nhưng mà là lá LỒM nhé, cấm linh tinh) Bác trai bảo cứ ăn thoải mái, hết gọi thêm k ngại ngùng j. Mùi thức ăn thơm lừng xộc lên tận óc, như kiểu mời các anh xơi iem đi thì ai chịu nổi. Cả lũ đói meo nên cũng k ý tứ j nữa, triển luôn
Đánh chén no say xong thì xe lại đưa cả lũ về. Trước khi về chú Tú còn nhắc đi nhắc lại

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Nhật Ký Chăn Rau Voz Full

Lén Lút Yêu Em

Mẹ chồng có 1-0-2

Đừng Làm Cô Gái Của Anh Bị Tổn Thương

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)