Truyện Biệt Thự Hoàng Tử - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Truyện Biệt Thự Hoàng Tử (xem 2165)

Truyện Biệt Thự Hoàng Tử

áng ghét, làm cái trò gì vậy hả???? sao lại tự tiện zô phòng tôi! ??! ?
- Này, cô có quyền nói cái câu đó với tôi hả? Nhìn lại mình đê!
- Hứ, ko chơi fair play hả? Ok, tôi cũng sẽ ko fair play, để rồi xem… – Nó lầm bầm.
- Đi nấu cơm đi, ngồi đó mà lí sự hả??? Đừng có quên thử thách 3 ngày đó kưng! hahahahahhahaha
Nó mệt mỏi, làm cái mặt xị như quả bí, lầm lầm bước ra nhà bếp… Đối với nó bây giờ, ngoan ngoãn làm việc còn hơn là suốt ngày ngồi cãi vã với 1 lũ kênh kiệu đáng ghét đó…
Nó lục đục ở nhà bếp…lâu lâu lại nghe thấy tiếng cười hô hố đến phát ghê của tên Vũ và Bảo ! , chã hiểu 2 tên đó đang làm cái j mà cười khủng khiếp – ghê rợn đến như thế cơ chứ.
Còn Vũ và Bảo thì lâu lâu lại bĩu môi trề má vì bao nhiêu là tiếng động: ” choeng choeng, cốp cốp, phập phập,…linh ta linh tinh” ở nhà bếp…
” Choeng…á á… bể chén rồi, sao dọn đây…hjx hjx…”
” Phập phập…trời ạ, chặt sườn cũng chẳng xong…nhưng sao bị đứt tay rồi…rát quá đi! ”
” rầm…bộp bộp… trời ạ, tủ lạnh j mà chất nhiều thứ như thế này hả??? huhuhu…giờ xếp lại chắc mất cả mấy chục phút chứ chẳng chơi…hjx hjx…”
…v/v…
Xem chừng ở nhà bếp ko mấy yên bình, Vũ và Bảo bước xuống xem có chuyện gì xảy ra…ặc ặc…nhà bếp sạch sẽ, gọn gàng giờ cứ như là 1 mớ bòng bong… kinh khủng quá…!
- Trừ 1 điểm! – Vũ nói rồi kéo Bảo lên nhà trên.
Nó tức giận:
- Con trai kiểu j thế hả??? Ko giúp ngta lấy 1 tay rồi cứ…trừ 1 điểm…với chã trừ 2 điểm… – còn đoạn này thì nó chỉ dám nói nhỏ… đủ để nó nghe:
- Trừ điểm hả? trừ hết luôn đi…trừ hết luôn đi!
****
hjx…bây giờ là 8h tối…
- Này…”cô nhok” kia, đến giờ này mà chưa cho hot boy ăn hả? Mún chik rùi phải ko??? – Vũ bắt đầu lên giọng.
- Gớm, đói 1 xíu mà ko chịu nỗi hả? Xong rồi, mời 3 cậu xuống ăn! – Nó chống nạnh nói (nhìn cái điệu bộ của nó lúc này kinh khủng ko thể tả…
- Cô mới đi đánh giặc về à??? – Vũ châm biếm
Nó lườm lườm:
- Ko ăn thì thôi!
Bảo chép miệng:
- Xem ra cũng khá hấp dẫn và bắt mắt đấy!
- Kakaka! Thoại My này đã ra tay thì… chỉ có excelent trở lên nhá! – nó cười cười…
mọi người ngồi vào ăn…
- Ngon lắm đấy! Nhất là cái món này…
Hoàng chép miệng nói rồi chỉ vào món “sườn xào chua ngọt.
Vũ nếm thử thì…
- Oẹ, ọe, ọe…cái món j khủng khiếp như thế này…ọe ọe…
- Đừng nói là cô ko biết nấu ăn chứ…??? – Bảo ái ngại.
- Hok… – Nó lè lưỡi trả lời…
Vũ hỏi tiếp:
- Hỏi thật cô chứ cô bỏ cái j vào cái món kì dị đó vậy… gớm quá…
Nó trề môi:
- Hok thấy có chanh, tôi vắt đại quả cam…
- Cô vắt nguyên quả hả…??? ekc ekc…
- Ơ…Ờ…thì thấy nó ko chua lắm nên tôi mới…mới…
Vũ thở dài mệt mỏi:
- Cơm cũng sống nhăn răng kia kìa! Thôi, tôi quyết định bây giờ đi ăn nhà hàng!
- yeah! – Nó reo lên thì…
- Cô ở nhà, 3 tụi tôi đi thôi! Cô phải ở nhà mà xử lí cái món đó chớ! – Vũ cắt ngang làm nó quê độ và cụt hứng kinh khủng.
Nó liền bĩu môi:
- Xì, ai mà thèm cơ chứ!
Băng giá đến cỡ Hoàng mà cũng phải bật cười cơ đấy.
Rồi họ kéo nhau đi hết…để lại nó ở nhà với đống thức ăn – > rất kinh khủng… ! (nó cũng tự thấy như zậy, ekc!)


Chap 3


Hix hix…đúng là khó xơi thật…mà món nào cũng zậy, chứ ko phải chỉ riêng món “Sườn xào lờ lợ” của nó
- Chán quá! – Nó lẩm bẩm rồi đi đổ hết thức ăn đi.
Nó thở dài chui vô nhà bếp úp mì tôm ăn. Nghĩ đến giờ này mấy tên con trai quỷ sứ ấy đang ngồi ăn tại nhà hàng còn nó thì đang ngồi tại nhà bếp mà xực mì tôm – > Nó lại càng thấy điên tiết làm sao! Tên Vũ đáng ghét ấy lại còn được dịp sỉ nhục nó nữa chứ…grừ…grừ…Hãy đợi đấy, nhất định nó sẽ phục thù cho mà xem… Dám khinh thường nó hả? Nó sẽ…
“á à…được lắm…ngày mai tôi sẽ cho các người biết!!!” – Nó thầm nghĩ rồi mỉm cười đắc chí…
Chợt…
- Làm cái j mà cười dữ dội vậy cô bé???
Nó ngước mặt lên thì thấy Vũ – mặt nó lầm lại, ngồi ngấu nghiến ăn mì tôm.
Vũ mỉm cười rồi nói:
- Của cô nè! Tôi sợ cô ở nhà ko ăn được thức ăn đó, lại ko biết đường mà chế mì tôm thì khổ! thế nên mua về cho cô!
Nó cũng xúc động…đậy lắm nhưng tính nó là zậy – thik sòng phẳng nên hỏi:
- Tôi phải cảm ơn cậu như thế nào???
- Ko cần đâu! Cô ăn đi nhé! Chúc ngon miệng – Vũ nói, mỉm cười gian xảo rồi bước đi…
Nó nhíu mày ngạc nhiên:
- Sao tự dưng cậu ta tốt zậy nhỉ…??? Mà cũng ko nên nghi ngờ làm j! Con người ác thì ác nhưng cũng phải có lúc tốt bụng chứ!!!
Nói rồi nó nhồm nhoàm ngấu nghiến mà ăn…
Nó chép miệng:
- Hjx…ngon quá… ngon quá… Nhà hàng này là thà hàng j mà nấu ngon quá zậy hả trời…à à…”lấc ky sờ ta rét thau rần” (Lucky Star Restaurant) Ú ú…No quá xá!!! giá mà có nữa thì chắc mình vẫn ăn típ được nữa quá…
Nó lẩm bẩm rồi xem địa chỉ…khà khà…
Nó đang có 1 ý định cực kì hay ^^ kaka
Nó tưng tưng bước về phòng thì…
á…á…á…chuột…help me! help me!!!
Nó chạy phắt ra lan can đứng thì…
aaa!!!Chuột!!Chuột!!!
(…v/v…&…v/v…)
Tóm





ThichDocTruyen.Yn.Lt












123›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




lại…nó đã phải chạy vòng quanh nhà như 1 con choi choi.
Nó chạy ra tới hoa viên của biệt thự (khu này mấy tên con zai đáng ghét ấy thường xuyên ngồi chơi vào mấy buổi tối)…
- Help me! Chuột!!! – Nó hớt hải nói rồi chạy về phía mí tên con zai.
- Chuyện chi zậy??? – Bảo cười đểu hỏi.
Ko hiểu vì lí do j mà tên con zai nào cũng cười phá lên như bị thần kinh…
- Sao mà biệt thự có nhìu chuột zậy…??? – Nó lấy lại được bình tĩnh và hỏi.
Vũ cười mỉa rồi đưa lên trước mặt nó một con chuột:
- Đây nữa nè kưng ơi!!!
- AAAAAAAA!!!
Một lần nữa, nó lại “được” chạy té khói.
- Huhuhuhu!!Đồ ác độc!!!Huhuhuhu…
Nó sợ chuột nhắm nhắm ý!!! có lần bị dọa mà nó đã ngất xỉu rùi, bây giờ càng lớn lên, nỗi sợ hãi càng được khắc phục dần đi nhưng ko phải là nó ko còn sợ… huhuhu…
Nó ngồi thụp xuống ở một góc của biệt thự…Và giờ thì nó đã cảm thấy sợ hãi cái cách cư xử tàn độc của bọn hắn…why?? why…? and why??????
Chợt…
- Nín đi Thoại My! Nhắm mắt lại và tôi sẽ giúp cô lên phòng!
Nó ngước lên thì thấy Hoàng nhưng… nó chỉ khinh khỉnh nói:
- Tôi ko cần cái sự thương hại giả tạo của các người!!!
Nói rồi nó lấy hết can đảm và bỏ lên phòng…Nó chợt nhận ra, tất cả dường như ko quá đáng sợ, chỉ có điều nó chưa thực sự cố gắng mà thôi! Tuy nhiên, nó đau bụng quá…Sao nó lại đau bụng như thế này…maybe…maybe…
Nó chạy

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hôm Qua, Đã Có Một Người Lãng Quên Tôi…

Quá Khứ Lầm Lỗi Và Bài Học Cuộc Đời

Về Nhà Thôi, Sài Gòn

Đọc Truyện 80 Triệu Cho Một Lời Hứa Online

Người nhà