Tôi Ghét Thần Tượng - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Tôi Ghét Thần Tượng (xem 5601)

Tôi Ghét Thần Tượng

g không nghe gì cả. Cô giáo bước vào lớp, cả lớp đứng lên chào chỉ có mình Thanh là nằm. Dung thấy vậy vội lay Thanh thật mạnh. Thanh do ngồi ở bàn ngoài cùng nên nó ngã đánh dầm một cái xuống nền gạch.
Cả lớp quay lại nhìn nó, Dung vừa buồn cười vừa lo lắng hỏi Thanh khi trông thấy nó vẫn còn chưa ngồi dậy.
_Cậu không sao chứ…??
Thanh vuốt mặt mình cho tỉnh táo vì cơn buồn ngủ của nó vẫn còn chưa tan. Nó đứng dậy lấy tay vuỗi vuỗi vào bộ quần áo đang mặc trên người, nó cười bảo Dung.
_Mình không sao…!!
Cô giáo kinh ngạc hỏi Thanh.
_Em đang làm cái trò gì thế hả…??
Thanh cười khì bảo cô giáo của mình.
_Em không làm gì cả chỉ là ngồi không vững nên bị ngã thôi ạ…!!
Nhưng có lẽ kinh ngạc nhất vẫn là anh chàng đứng ở giữa lớp kia, anh ta nhìn cho thật kỹ con nhỏ, đúng là con nhỏ giật đồ của mình ở sân bay đây mà, hay thật mình không ngờ lại học cùng lớp với cô ta.
Mọi người mải nhìn và ngắm Thanh nên chưa giới thiệu được thành viên của lớp. Đến khi cô nàng Thoa nhắc cô giáo.
_Cô ơi không giới thiệu bạn học mới cho chúng em à…!!
Cô giáo mới nhớ nhiệm vụ của mình.
_Các em đây là Hoàng Quân, từ nay cậu ấy sẽ học cùng chúng ta nếu có gì các em nhớ giúp đỡ cho cậu ấy…!!
Bọn kia sung sướng quá vì được học cùng thần tượng nên chúng nó hét thật to.
_Vâng, chúng em biết rồi ạ…!!
Thanh chẳng quan tâm, nó đứng ở đấy mà tâm hồn nó đang bay ngoài cửa sổ, vì có một cái cây rất to đang xòe cả lá vào trong phòng học.
Cô giáo nhìn quanh lớp học xem có chỗ nào cho anh chàng này hay không, chọn mãi mà cô không biết nên cho Quân ngồi ở đâu.
Cô bảo nhẹ Quân.
_Em xem còn chỗ trống nào thì tự chọn cho mình đi nhé, vì cô cũng không muốn ép em…!!
Quân cười, bọn nó tranh nhau mời Quân ngồi cùng. Cả lớp vừa được cô giáo cho phép không phải đứng nữa, Thanh gục ngay xuống bàn để chuẩn bị ngủ tiếp. Cái cặp của nó đã được Dung nhặt lên và cuốn sách cũng được vuốt thẳng lại nhưng nó không cần biết đến điều đó bây giờ nó chỉ cần ngủ và ngủ mà thôi.
Thanh ngủ thật và ngủ rất say nữa là đằng khác, trong khi các bạn chý ý chép bài và nghe cô giáo giảng hay liếc nhìn anh chàng Quân thì Thanh lại đang chìm trong giấc mộng.
Trong mơ Thanh thấy mình đang bị bố đánh, nó sợ quá nên bật dậy và hét thật to.
_Con biết lỗi rồi, làm ơn tha cho con…!!
Cả lớp lại quay xuống nhìn chằm chằm vào Thanh.Thế là đã hai lần cô nàng làm cho mọi người phải chú ý tới mình và vì mình mà bọn nó bị giật bắn cả người, cũng như có trò giải trí để xem.
Cô giáo dạy toán điên tiết, cô quát.
_Thu em đang làm cái gì đấy hả, mau lên bảng giải bài toán này cho cô…!!
Anh chàng Hoàng Quân ngồi đằng sau nó, buồn cười quá anh ta phải lấy tay bịp miệng của mình lại nhưng vẫn có những tiếng khúc khích vang lên.
Thanh bực mình quay xuống liếc cho anh ta một cái sắc như dao cạo, rồi ỉu xìu đi lên bảng.


Thấy bài toán giải phương trình trước mắt, Thanh nhăn mặt lại vì ngán, nó ghét toán và những cái gì liên quan đến suy nghĩ lôgic nhưng nó vẫn cố học và cố nuốt cho trôi cái môn khô như ngói này.
Thanh một tay cầm cây phấn, một tay che miệng mình vì ngáp ngủ, nó hý hoáy viết.
Khi giải xong bài toán rồi, nó đặt cục phấn đánh cạch một cái xuống bàn rồi mới chịu đi về chỗ ngồi của mình.
Cô giáo thấy thái độ hung hăng của nó cô càng tức, con nhỏ này nó muốn mình cho đứng xó hay bị đuổi ra khỏi lớp đây mà.
Cô giáo liền kiểm tra xem nó có giải đúng đáp án của bài toán không, đúng là không sai nhưng cách này hơi lạ và cũng rất hay.
Cô liền yêu cầu nó đứng lên và giải thích cho rõ vì sao nó lại làm như thế này. Thanh bực cả mình, nó nghĩ mình chỉ cần làm xong là thôi chứ, còn giải thích cái gì nữa. Nhưng nó không dám có phản ứng mà ngoan ngoãn làm theo lời của cô bảo.
Cô giáo hài lòng cho nó ngồi xuống nhưng vẫn còn dọa.
_Từ sau em mà còn làm như thế nữa là không xong với cô đâu…!!
Thanh dạ một cái thật to rồi ngồi xuống. Bọn bạn của Thanh đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác, con nhỏ Thu hôm nay bị làm sao thế nhỉ, đầu óc của nó có vấn đề gì không, tại sao nó lại thay đổi 180 độ như thế, còn đâu một cô gái nhút nhát, hiền lành và cam chịu mà chúng nó vẫn biết. Thu của bây giờ vừa to mồm, nghịch ngợm chưa hết hình như nó còn vênh lên nữa, thật là khó hiểu.
Thanh mặc bọn nó có nghĩ gì hay không, vừa chép được hai chữ, cái mắt của nó lại díp lại, cơn buồn ngủ lại kéo đến, thế là cô nàng lại tiếp tục say sưa trong giấc mộng.
Quân ngồi ở đằng sau thấy nó ngục xuống bàn, anh phì cười nghĩ, con ranh con, tôi muốn xem cô là một con người như thế nào mà dám làm nhục tôi trước bao nhiêu người như thế, nhưng ý nghĩ đó tan biến ở trong đầu của anh vì với anh mà nói trên đời này chằng có cái gì là quan trọng cả, thôi thì mặc xác cô ta mình đến đây để học đâu phải đến đây để cãi nhau và gây sự với kẻ khác, nếu mà báo chí biết được lại chuốc họa vào thân.
Cô giáo dạy toán thấy Thanh vẫn chứng nào tật ấy, cô điên tiết liền bước xuống, cô gõ cho nó một cái thật đau vào đầu đồng thời cô quát.
_Thu ..em mau đi ra ngoài cho tôi…!!
Thanh vẫn còn ngủ vì cô giáo bảo là Thu chứ có phải là tên của nó đâu. Cô giáo thấy con bé này gan lì quá, cô liền cầm cây thước kẻ khẽ vụt nhẹ vào mông của nó, lần này cô quát to hơn.
_Dậy mau con heo ngủ….!!
Cả lớp lại được một phen phì cười, lần này họ không nín nhịn như hai lần trước nữa mà ôm lấy nhau để cười phá lên. Xem ra con bé Thu này từ khi về nước thần kinh của nó có vấn đề thật rồi.
Thanh giật bắn, theo phản xạ nó liền nắm cứng lấy cây thước kẻ của cô giáo. Cô giáo xửng sốt nhìn nó, Thanh hãi quá liền buông vội ra, nó lí nhí.
_Em xin lỗi cô, chỉ là thời gian ở bên này khác ở quê nhà của em quá nên em không thể nào quen ngay được…!!
Mặc nó có viện lý do như thế nào, cô giáo đã hết chịu nổi nó rồi. Cô giáo nghĩ con bé này láo quá nó dám lờ cả lời của mình, mình mà không phạt nó, các bạn của nó lại nhờn mình thì sao. Cô ra lệnh.
_Em phải ở lại để dọn vệ sinh lớp, chưa hết em phải chạy một vòng quanh sân trường cho tỉnh ngủ đi….!!
Mấy đứa con gái mà hay bắt nạt Thu chúng nó sung sướng lắm vì Thu bị phạt nặng như thế, chúng nó nháy mắt với nhau và như thầm bảo nhau.
_Khi nào các bạn trong lớp về hết chúng ta cần cho con nhỏ kia nếm mùi vì lâu rồi chúng ta không có cơ hội xử nó…!!
Nét mặt của chúng nó biểu hiện sự thỏa mãn khi có thể hành hạ được người khác.
Cô giáo vừa dứt lời, Thanh cười toe toét nó hạnh phúc quá, vì lâu rồi nó vẫn chưa chạy bộ để cho giãn gân cốt, còn hình phạt quét cái lớp nhỏ xíu này thì có bõ bèn gì. Thanh phóng thật nhanh ra khỏi lớp, có lẽ vận tốc của nó khi bắt đầu cũng gần bằng anh chàng đi xe máy.
Thanh vừa chạy đi vừa cười, vì nó ghét đi học lắm, nay cô giáo làm như thế này không phải tạo cơ hội cho nó đi chơi hay sao, ha ha ha, sung sướng quá, nó mỉm cười thật xinh.
Thanh cúi xuống buộc lại dây giày cho chắc, nó chạy nhẹ để khởi động và làm cho nóng người. Thanh bắt đầu chạy nhanh dần và sau đó là phóng nhanh hết sức của mình. Nếu có đồng hồ để tính một giây của nó chắc người tacũng phải vái đầu kính phục. Thanh là vua của các trò chơi, do nó ham hoạt động nên nó giỏi thể thao là chuyện đương nhiên, còn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Em Là Tất Cả Của Tôi

Thủ Lĩnh Không Muốn Nổi Tiếng

Yêu nhau mà chẳng đến đâu thì thôi, ở một mình cũng ổn

Xem tử vi ngày 02/04/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo

Nếu Em Chết Tôi Sẽ Phá Tan Gia Đình Em