Tôi Ghét Thần Tượng - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Tôi Ghét Thần Tượng (xem 5699)

Tôi Ghét Thần Tượng

ồ hôi rịn ra đầy trán Ái Vân. Cô ta vắn mắt nhìn Long trừng trừng, bàn tay chỉ thẳng vào mặt Long.
_Tên kia, tôi nói anh biết. Tôi sẽ bắt anh đền lại gấp trăm ngàn lần những gì mà anh nói với hôm nay…!!
_Tôi cũng cảnh cáo cho anh biết trước, anh không thoát được tay tôi đâu. Tôi sẽ biến cuộc đời còn lại của anh thành địa ngục…!!
Long lôi Ái Vân đứng gần sát vào người. Bà Phi Yến đừng từ xa nhìn lại tưởng hai đứa đang nhảy, bà hài lòng mỉm cười nhưng bà có biết đâu Long và Vân đang hằm hè nhau như kẻ thù.
Long nghiến răng.
_Nếu cô dám giở trò ra với tôi thì chính tay tôi sẽ kết liễu đời của cô…!!
Long nói tiếp.
_Cô nói đúng nếu cô biến cuộc sống của tôi thành địa ngục thì tôi cũng sẽ biến cuộc sống của cô thành địa ngục, chẳng phải nếu tôi và cô kết hôn chúng ta phải sống chung hay sao, cô nghĩ là cô có thể thoát đi đâu được…!!
Long đẩy Ái Vân đứng ra xa. Long nhếch mép, khuôn mặt nhìn Ái Vân đầy đe dọa, ánh mắt vằn lên sắc lẹm.
_Cô hãy liệu chừng lời ăn tiếng nói của cô. Lần sau để tôi gặp cô mà cô còn dám ăn nói xấc láo như hôm nay, tôi sẽ tát cô thẳng tay, tôi sẽ không nhân nhượng và bỏ qua cho cô như hôm nay đâu….!!
Long quay lưng bỏ đi. Vớ lấy chiếc áo khoác cheo ở ngoài cánh cửa phòng khách Long bước ra ngoài cổng.
Thoa được Công tặng một bó hoa thật to, nhìn mười đóa hoa hồng trắng trong tay, Thoa không biết nên vui hay nên buồn. Cô bạn thân Hường tút tấm danh thiếp được cài trên một bông hoa. Hường đọc.
_”chúc em sinh nhật mười bảy tuổi thật hạnh phúc và thật vui vẻ. Anh lúc nào cũng chúc phúc cho em và luôn yêu em. Công”.
Hường bật cười lên thật to. Đôi mắt nheo lại, Hường trêu.
_Lãng mạng quá. Sao cậu không cho anh ta vào…??
Thoa nghiến răng nói.
_Vào…?? vào đâu…?? Cậu có biết là chỉ cần nhìn thấy mặt của hắn thôi là mình tức điên lên rồi không hả ? Mình không cho người đánh hắn là may lắm rồi đấy…!!
_Thật thế sao…?? theo mình thấy cậu đã thích tên đó rồi..!
_Vớ vẩn.. có chết tớ cũng không bao giờ thích một thằng như hắn…!!
_Ai mà biết được đấy, nhỡ đâu mai sau cậu thích hắn thật thì sao…??
_Không bao giờ…!!
Kim và Liên bước đến nhập bọn với hai người. Kim hỏi.
_Cậu có thấy anh Long đâu không…??
_Anh ấy đi về rồi…!!
_Về rồi…?? Sao anh ấy không nói gì với tớ cả…!!
Thoa nhún vai.
_Mình thấy anh cậu sau khi nói chuyện với Ái Vân xong đã bỏ đi ngay lập tức, hình như hai người bọn họ cãi nhau thì phải…??
Kim chán nản đáp.
_Chắc là thế rồi. Anh trai mình ghét cô ta. Các cậu thấy cô ta là người thế nào…??
Hường nhận xét.
_Nếu ai gặp lần đầu tiên cũng thấy rằng cô ta là một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, biết kính trên nhường dưới nhưng nếu tiếp xúc lâu, thì lại thấy hoàn toàn ngược lại, có thể nói cô ta là một con người hai mặt, mặt tốt thì ít mà mặt xấu thì nhiều…!!
Thoa gật đầu nói.
_Mình đồng ý với ý kiến của Hường, cô ta là một con cáo được dấu dưới lớp một con cừu non…!!
Liên bổ xung thêm.
_Cô ta có thể nói là một kẻ ăn chơi khét tiếng, nếu các cậu không tin các cậu có thể hỏi anh trai họ của mình, anh ấy thường xuyên thấy cô ta hôm nay đi với người đàn ông này đến vũ trường hôm sau lại đi với một người đàn ông khác…!!
Kim khiếp sợ.
_Nếu cô ta đúng là con người như các cậu nói thì tội cho anh trai mình quá làm sao anh ấy chịu đựng được một cô vợ lẳng lơ và thâm độc như thế được, cô ta sẽ phá tan hoang gia đình tớ và đẩy anh trai tớ xuống vũng bùn hôn nhân không có lối thoát…!!
Hường khuyên.
_Sao cậu không nói chuyện này cho mẹ cậu biết. Nếu bác ấy biết được con người thật sự của Ái Vân, bác ấy sẽ không ép anh Hoàng Long cưới Ái Vân nữa…!!
Kim lắc đầu.
_Không được đâu, mẹ mình từ xưa tới nay là một con người thực dụng mọi thứ mẹ đều quy ra của cải, dù cô ta có xấu xa như thế nào thì mẹ cũng không tin ngay vào lời nói của bọn mình đâu, mẹ lại cho chúng ta đặt điều để phá tan đám cưới của anh Long và Vân….!!
Thoa kêu lên.
_Mẹ cậu không thể làm như thế được, hạnh phúc của anh trai cậu không hơn tiền tài của cải à…??
Bà Phi Yến bước đến làm gián đoạn cuộc hội thảo của bốn đứa. Bà mỉm cười hỏi Kim.
_Anh con đâu…??
_Dạ, anh ấy về rồi…!!
_Về rồi, sao nó không nói cho mẹ một tiếng, mẹ lại tưởng nó đang nói chuyện với con bé Vân chứ. Con biết Vân đi đâu rồi không…??
Kim chán nản trả lời.
_Con không biết….!!
Bà bảo ba đứa.
_Bác về các cháu nhé….!!
_Vâng. Chào bác….!!
Thoa lễ phép nói.
_Cảm ơn bác vì đã đến dự tiệc sinh nhật của cháu….!!
_Có gì đâu cháu, gia đình và gia đình bác là bạn bè lâu năm, cháu và Kim cũng là bạn thân từ nhỏ. Thôi bác đi đây….!!
_Để cháu tiễn bác….!!



Kim theo bà Phi Yến về nhà luôn. Hường được Liên đèo về, buổi tiệc cũng đã gần tan, khách khứa cũng về gần hết, buổi tiệc hôm nay có thể nói là thành công. Thoa hài lòng với công sức mà Thoa và ba đứa bạn bỏ ra gần một tuần nay.
Thanh được Hoàng đưa về tận nhà. Thanh ôm con gấu bông to đùng bước lên bậc thềm, trước khi mở khóa vào nhà. Thanh mỉm cười nói.
_Cảm ơn anh về buổi đi chơi hôm nay. Chúc anh ngủ ngon….!!
_Chúc cô ngủ ngon….!!
Hoàng đứng dựa vào cửa xe. Đến khi bóng của Thanh khuất sau cánh cửa Hoàng mới khởi động máy để lái xe về nhà. Hoàng luôn cố quên đi kí ức về người con gái Hoàng yêu đã chết vì tai nạn xe.
Hôm đó xe của Hoàng bị một chiếc xe khác tông vào cô bạn gái của Hoàng do bị đập đầu quá mạnh, cô ấy bị xuất huyết não nên chết ngay tại chỗ, còn Hoàng tuy không chết nhưng vết thương quá sâu. Hoàng mất gần hai năm mới điều trị khỏi được căn bệnh tinh thần và thể xác.
Tinh thần của Hoàng luôn hoảng loạn, ánh đèn sân khấu đã giúp cho Hoàng quên đi phần nào nhưng Hoàng không thể nào xóa đi được hình ảnh người bạn gái chết trên tay Hoàng, đó là nỗi đau không bao giờ phai, cô ấy ra đi khi cô ấy còn quá trẻ, cô ấy mất khi cô ấy mới có mười bảy tuổi.
Do nghỉ học mất hai năm nên Hoàng lớn tuổi hơn so với các bạn trong lớp. Với Hoàng điều này cũng chẳng có gì quan trọng lắm, điều quan trọng là bây giờ Hoàng có thể tự tin tiếp xúc với mọi người xung quanh mà không cần phải run sợ và ngồi im một mình ở trong phòng nữa.
Hoàng đưa Thanh đến quán bắn bia không phải là do tình cờ mà là do Thanh quá giống người bạn gái đã chết của Hoàng. Thanh giống đến nỗi chính Hoàng cũng phải ngạc nhiên. Hoàng biết bạn gái của Hoàng không hề có anh chị em, tại sao lại có trường hợp người giống người mà không có mối quan hệ huyết thống nào. Được hay Thanh là con của một người bà con xa của Thiên Vy.
Cuộc gặp gỡ ở sân bay hôm nào khiến Hoàng sững sờ đến nín thở, Hoàng tưởng linh hồn của Thiên Vy sống lại nhưng mà không phải cô ấy đã chết rồi. Hoàng chạy trốn chính mình, điều Hoàng không ngờ được nhất chính là việc Hoàng và Thanh học chung một lớp.
Hoàng thấy tính cách của Thanh hoàn toàn trái ngược với Thiên Vy, trong khi Thiên Vy hiền dịu, ăn nói nhỏ nhẹ, yếu đuối mỏng manh bao nhiêu thì Thanh lại năng động nghịch ngợm và to mồm bấy nhiêu, hai người con gái là hai thái cực trái chiều nhau. Ở bê

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Ê Hổ Cái Em Là Của Anh

Tán gái cạnh nhà

Tâm sự cô gái đành chia tay mối tình 9 năm vì mẹ bạn trai sắp đặt chuyện ngoại tình

Truyện Cuộc Trả Thù Của Một Thằng Điên Tình

“Chú chưa kịp kéo khóa quần kìa!”