Tôi Ghét Thần Tượng - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Tôi Ghét Thần Tượng (xem 5633)

Tôi Ghét Thần Tượng

nghệ thuật trong người, sẵn tài năng âm nhạc, và giọng ca có triển vọng, nhờ nỗ lực của bản thân, Thanh đã có chỗ đứng trong lòng người hâm mộ.
Thanh thường xuyên đi hát miễn phí cho các tổ chức làm từ thiện, Thanh cũng tổ chức nhiều chương trình hỗ trợ cho các trẻ em nghèo, bọn trẻ ở trại trẻ mồ côi càng ngày càng yêu mến và biết ơn Thanh vì Thanh chính là vị cứu tinh của bọn trẻ.
Ở trường Minh Khai bây giờ xuất hiện hai ngôi sao, Thanh và Hoàng, đi đến đâu, họ cũng được các bạn réo gọi tên, và đòi xin chữ kí. Mặc dù nổi tiếng, mặc dù có nhiều người hâm mộ, nhưng Thanh vẫn sống lặng lẽ, sau những giờ học căng thẳng ở trên trường, tập vũ đạo, luyện thanh, sáng tác nhạc, đi quay video ở công ty, Thanh về thẳng nhà, Thanh đóng cửa phòng lại, Thanh không muốn tiếp xúc với ai.
Thanh muốn được yên tĩnh một mình, muốn được gặm nhấm nỗi đau, nỗi nhớ Long, đã một năm trôi qua nhưng tình yêu Thanh dành cho Long vẫn vẹn nguyên như ngày nào.
Năm nay là năm cuối, Thanh vẫn chưa xác định nên thi vào trường nào. Thu khuyên Thanh.
_Theo chị em nên thi vào trường âm nhạc, với danh tiếng, tài năng của em bây giờ em thi vào đó là hợp nhất….!!
Thanh gật đầu.
_Chị nói đúng…!!
Thanh về nhà làm một bộ hồ sơ, Thanh gửi đơn vào trường Đại học quốc gia Đài Loan khoa nghệ thuật tự do, biết là với hơi cao nhưng mà Thanh sẽ cố. Thanh tin là Thanh có thể làm được.
Vì là năm cuối nên cả bọn Thu, Thanh, Kim, Thoa, Liên, Hường, Dung, Hoàng tập trung học nhóm.
Thanh bây giờ là một cô học sinh chuyên cần, trong nhóm Thu là người học giỏi nhất nên có gì không hiểu, mọi người có thể hỏi Thu.
Thanh và Hoàng có nhiều bài hát song cả với nhau, cùng nhau tổ chức họp báo và ra album chung, cả hai cũng có nhiều bài hát được yêu thích.
Hoàng trêu Thanh.
_Anh nghĩ mai sau em có thể còn nổi tiếng hơn cả anh….!!
_Sao anh lại nghĩ thế, em thấy mọi người yêu quý em chẳng qua vì em là em gái anh,vì em là người yêu của Long thôi…!!
_Em lại nói lung tung rồi. Dù anh có là anh trai của em, dù em có là người yêu của Long thì họ cũng chỉ dừng ở mức biết đến em thôi, còn tài năng của em mới thực sự làm họ yêu mến, mới thực sự khiến họ hâm mộ em, em đừng tự ti quá…!!
_Vâng…!!
Hoàng hỏi.
_Mấy bài hát do em sáng tác đến đâu rồi…??
Thanh thở dài.
_Vẫn chưa xong…!! Em không biết là em có nên cho anh xem không nữa…!!
_Tại sao lại không..?? Em có mang theo ở đây không..??
Thanh gật đầu.
_Nếu thế thì đưa cho anh xem nào…??Anh muốn biết em sáng tác có hay không…??
Thanh ngập ngừng.
_Anh không được cười em đâu đấy…!!
Hoàng dơ tay lên.
_Anh xin thề, nếu anh mà cười em, anh sẽ bị chị Thu của em đánh…!!
Thu thò đầu vào hỏi.
_Anh vừa nói gì thế…??
Hoàng vội nói.
_Anh có nói gì đâu…!!
Thu nhíu mày.
_Rõ ràng lúc nãy em nghe anh bảo là để em đánh anh kia mà…!!
Thu hỏi Thanh.
_Có đúng là anh ấy nói như thế không..??
Thanh gật đầu.
_Vâng. Chị ở đây làm chứng cho em nhé…!! Nếu chị thấy anh ấy cười khi nghe mấy bài hát do em sáng tác thì chị dơ cây thước kẻ lên nhé..!!
_Được rồi..!!Chị đồng ý…!!
Thanh đưa tập nhạc cho Hoàng, Hoàng cầm lấy Hoàng bảo.
_Em thử đánh đàn và hát cho anh nghe xem nào…!!
Thanh mở nắp đàn piano, bàn tay lướt nhẹ trên các phím đàn, Thanh bắt đầu chơi nhạc, khi bài nhạc kết thúc, nước mắt trên mặt Thanh không ngừng rơi xuống cây đàn, môi Thanh run run, Thanh đã hát bằng tất cả tâm hồn, bằng tất cả cảm xúc.
Thu và Hoàng lặng người, Thu cũng đã khóc từ khi nào rồi, Hoàng bật thốt.
_Hay quá…!! Hay quá….!!
Thanh giật mình, vội lau hai giọt nước mắt trên má, Thanh hỏi.
_Anh thấy thế nào…??
Hoàng vỗ tay bảo.
_Rất hay…!! Anh nghĩ bài hát này của em có thể trở thành bài hit đấy…??
Thanh không tin.
_Anh đang đùa em đúng không…?? Em nghĩ bài hát này của em sẽ không ai nghe đâu…!!
_Ai bảo em thế, chỉ có em là không hiểu bài hát này của em hay như thế nào đâu. Anh nghĩ không có người nào có thể hát, có thể cảm nhận được nội dung, mạch cảm xúc của bài hát này hơn em. Em nên công bố bài hát này cho mọi người biết…!!
Thu góp ý.
_Đầu tiên em hãy thu âm, sau đó tải lên mạng xem phản ứng của mọi người thế nào, lúc đó em sẽ biết họ đánh giá bài hát của em là hay, hay là dở ngay thôi…!!
_Vâng…!!Nếu thế em nhờ chị…!!
Theo đề nghị của Thu, Thanh tiến hành thu âm bài hát do Thanh viết, sau đó Thanh tải nó lên mạng, trong phần góp ý, Thanh cho mọi người có thể nghe, có thể gửi phản hồi lại cho Thanh. Sau một tuần thấp thỏm chờ đợi cuối cùng Thanh reo lên sung sướng, Thanh ôm chầm lấy chị Thu, Thanh hét.
_Tuyệt quá chị ơi…!! Họ thích bài hát của em…!!
Thu và Hoàng cũng vui mừng không kém gì Thanh. Hoàng nheo mắt bảo.
_Anh đã nói là họ sẽ thích bài hát của em vì bài đó thực sự rất hay…!!
Thanh hạnh phúc, lệ Thanh không ngừng chảy, trên môi Thanh nở một nụ cười. Thanh đang cố gắng hoàn thành ước nguyện của Long, Thanh nguyện sẽ cố gắng sống thật tốt, sẽ luôn mỉm cười, sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành mục tiêu mà Thanh đặt ra.
Sau giờ học, Thanh tranh thủ lên thư viện học thêm, nhớ hôm nào Thanh và Hoàng tranh nhau một cuốn sách, cũng tại đây Hoàng đã hôn Thanh, tình cảm của họ bây giờ giống như tình anh em. Thanh thở dài nghĩ.
_Mình cầu mong anh Hoàng và chị Thu có thể đến được với nhau, cầu mong họ đừng giống như mình và anh Long,mình không muốn chuyện đau lòng này xảy ra thêm một lần nữa, một mình mình phải chịu đựng cảnh sống chết chia li này là đã đủ lắm rồi.
_Cầu mong ông Trời đừng làm tổn thương trái tim của anh Hoàng thêm nữa, anh ấy đã phải chịu cảnh mất chị Thiên Vy, phải chịu hai năm sống trong bóng tối, sống trong đau buồn, còn chị Thu, đã phải chịu cảnh sống trong thù hận. Con cầu xin ông Trời, xin Người hãy tác thành cho họ, xin Người hãy mang hạnh phúc đến với họ, con xin Người…!!
Thanh giở cuốn sổ nhật kí của Long ra, Thanh bật cười. Trong nhật kí Long viết.
“Em yêu…!! Hôm nay là ngày, tháng, năm nào rồi nhỉ…?? Em định làm gì vào ngày hôm nay, có phải em đang ngồi thơ thẩn ở một gốc cây hay một cái quán nào đó để nhớ về anh đúng không…??
Anh ở trên cao chắc cũng đang ngắm nhìn em, anh bảo em sau một năm mới được phép đọc từng trang nhật kí của anh, không biết là em có nghe lời anh không nữa…??
Để anh đoán nhé, chắc là em không nghe lời của anh rồi, vì em vốn ương bướng, em vốn không bao giờ chịu khuất phục mệnh lệnh của người khác nhưng mà anh tin là em sẽ không làm trái lại yêu cầu của anh đúng không…?? Hay là anh đoán sai…??
Em là một cô gái đặc biệt, chắc là bây giờ em đang khóc nhưng trên môi của em lại nở một nụ cười, anh hạnh phúc lắm vì em đã nghe lời anh, đã cố gắng vươn lên sống tốt, vươn lên để hoàn thành ước mơ còn dang dở của anh. Anh cảm ơn em, cảm ơn em tình yêu của anh… !!
Em đang làm gì.. ?? đang ngồi học hay đang thả hồn ở đâu đâu… ??Một năm đã trôi qua rồi, đúng một năm, em còn nhớ anh không… ?? còn yêu anh không… ?? có còn đau khổ vì sự ra đi của anh không… ?? em đã cười bao nhiêu lần kể từ ngày anh mất… ?? đã khóc bao nhiêu đêm… ?? đã gọi tên anh bao nhiêu lần… ?? khuôn mặt em đã sầu héo như thế nào…

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Vì nghe lời bạn kích đểu mà mất vợ

Trong đêm tân hôn, cả nhà được phen sợ hú vía: ‘Bố mẹ ơi, chồng con bị…’

Đọc Truyện Nhật Ký Cưa Gái Voz Full

Gái ế tuổi băm chặc lưỡi cưới đại anh đồng nát, ngày ra mắt choáng váng khi anh dẫn đến đây gặp nhà chồng

Là Con Gái, Điều Quan Trọng Nhất Khi Yêu Là Được Tôn Trọng!