Tình Thù - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tình Thù (xem 1132)

Tình Thù

ng bây giờ ví như một ngôi sao vậy…Bao lâu im lặng bỗng dưng một ngày tỏa ra một ánh sáng mê người….Đằng sau đó có thể ẩn chứa nguy cơ bị hủy diệt…
Đó là lý do ông không dám chọn nó…Dù biết ngay lúc chọn Hàn Dương, ông đã bắt đầu một canh bạc lớn…
Bây giờ đang là lúc trả giá cho ván bài đó:
-Chủ tịch…lợi nhuận của quý 2 này gần như không có…Thời gian qua, chúng ta cũng đã tổn thất khá lớn khi ký hợp đồng mua khu đất ở Hoa Lâm…Tiền đền bù thì đã chi xong, nhưng dự án xây dựng khu dân cư cao cấp hoàn toàn không thể thực hiện được…Cố đấm ăn xôi chi bằng bỏ, chính phủ cũng đã công bố sẽ không nâng cấp nơi này…Xây lên, chúng ta sẽ bán cho ai?
Một khu đất trị giá hàng trăm triệu tệ, đột ngột vỡ tan như bong bóng xà phòng….Thiệt hại không phải nhỏ…Chỉ là do Hàn Dương không điều nghiên kỹ, tin vào lời bạn thân của nó, vốn khăng khăng chính phủ sẽ nhanh chóng đầu tư vào đây, vài năm nữa Hoa Lâm sẽ càng cực thịnh…
-Giá cổ phiếu xuống khá nhiều…
Hàn Dương ái ngại nhìn ông nội….Anh biết đó là sai lầm của mình.
-Các vị…-Hàn Dương lên tiếng- Những thiệt hại thời gian qua của công ty là do lỗi của tôi…Tôi thành thật xin lỗi…
-Vấn đề không phải là ai có lỗi mà là làm sao để giải quyết vấn đề. Chủ tịch, tôi biết giám đốc Hàn là cháu của ông, nhưng ông cũng nên vì lợi ích toàn cuộc của công ty…Ta nên chọn một người khác thay vào…Mà người lý tưởng nhất chính là cậu Hàn Lãnh Phong…Mọi người thấy sao?
Phong làm việc thế nào….
-Tôi đồng ý- Hàn Dương vui vẻ- Lãnh Phong…
-Cuộc họp tạm dừng ở đây…Chúng ta sẽ thảo luận kỹ hơn ở phần sau vậy…
Hàn lão gia đột ngột đứng lên. Cuộc họp đành phải tạm thời chấm dứt.
Phó Đào nhếch môi…Dù có thế nào đi nữa, sớm muộn gì Hàn lão gia cũng không thể tiếp tục chống chọi. Bây giờ quan trọng là đưa thằng nhóc đó lên vị trí kia…Với bản lĩnh của mình, ông ta không tin không biến Hàn thị thành Phó thị trong thời gian sắp tới…
Thường mỗi sáng Hà Doanh dậy rất sớm, cho con bú, sau
sau đó chuẩn bị ăn sáng cho Lãnh Phong đi làm.
Hôm nay trong bữa ăn sáng, bà Vũ Lâm có phần khó chịu hơn thường ngày…Hôm qua ông Vỹ Tường và vợ đến thăm,nhìn gia đình ba người họ thân thân thiết thiết với nhau, bà cảm thấy vô cùng bực bội:
-Cháo này là con nấu à?
-Dạ..
-Nấu cá mà không biết lựa kỹ xương à? -Bà trừng mắt- Nội sức khỏe không tốt, nếu không cẩn thận ăn phải thứ này thì sao?
-Dạ…thưa mẹ….Con!
-Không sao đâu- Hàn lão gia khoát tay- Chuyện cũng không có gì.Ăn sáng đi!
Hà Doanh vừa đưa muỗng cháo lên miệng thì Vũ Lâm chợt nói:
-Hà Doanh này..
-Dạ?
-Con bây giờ là con dâu của Hàn gia…Sắp tới là tiệc thượng thọ 80 của ông nội….Mẹ giao cho con tổ chức nhé!
-Dạ?
Hà Doanh thực sự lúng túng. Những chuyện như vậy, cô thật không biết nên làm thế nào?…Cười ngọt ngào, bà quay sang Hàn lão gia:
-Ba thấy như vậy được không ạ?
-Ừ. Cũng nên cho Hà Doanh tập cho quen những nề nếp ở nhà- Ông Hàn vốn không quan tâm tới những việc này- Con là mẹ chồng của cháu, cứ chỉ dạy cháu nhé!
-Dạ…
-Thật ra chỉ cần gọi cho công ty tổ chức tiệc mừng là xong. Doanh Doanh mới sinh con, vả lại chuyện này….
-Anh à…Phụ nữ thì phải công dung ngôn hạnh vẹn toàn. Em cũng chỉ muốn tập tành cho con bé thôi. Sau này nó còn phải cùng vợ của Hàn Dương chủ trì nhiều buổi tiệc nữa. Không làm là không quen được đâu.
-Dạ!
Hà Doanh ngoan ngoãn vâng lời. Cô cũng không muốn bà Vũ Lâm không hài lòng. Ở giữa Lãnh Phong sẽ khó xử  giữa cô và mẹ.
-Làm tiệc gia đình à? Tiệc gì?
-Là tiệc thượng thọ của ông nội anh Phong.
Bên kia điện thoại, giọng Tiếu Anh có vẻ phân vân:
-Thế thì bạn phải lên danh sách khách mời…Lễ thượng thọ người già đa số là người có số tuổi trung niên, thức ăn nhất định phải hợp khẩu vị họ. Còn rượu và trang trí nữa, hơi mệt đó.
-Mình biết…Mình sẽ để ý, sau khi cân nhắc sẽ gọi lại cho bạn.
Hà Doanh thực sự lo lắng…Đây là một việc chưa hề làm, nếu không khéo sẽ làm cho cả buổi tiệc mất vui.
Tỉ mẩn cả buổi chiều lên danh sách, cuối cùng cô quyết định gọi điện lại cho Tiếu Anh:
-Mình gửi mail cho bạn nhé, xem hộ mình những thứ dự định trong đó đã được chưa?
Thật ra buổi tiệc thượng thọ đó cũng chỉ là một cái cớ…Đầu Vũ Lâm đã có một kế hoạch mới. Nghiệt ngã thay, Hà Doanh lại là nạn nhân của bà. Ai bảo hiện giờ nó là con dâu của Phan Vũ Lâm cơ chứ!
Chưa hẳn là hoàn hảo nhưng buổi tiệc Hà Doanh tổ chức cũng tương đối thành công. Những món ăn và loại rượu cô chọn đều khá phù hợp.
Trong góc vườn, giữa những lời chúc tụng, Hà Doanh lặng lẽ một mình trên chiếc ghế đá.
Gương mặt xinh đẹp thoáng hiện lên nét mệt mỏi và buồn bã…
Cô nhìn thấy Thiên Bảo nhưng không đến chào anh.
Từ ngày Lãnh Phong có tiếng nói trong Hàn gia, người ta đột ngột lôi đề tài gia đình ra đàm tiếu. Một tờ báo chợt có chuyên trang ” Bí sử danh môn”. Trong đó nhắc tới trường hợp một cô gái đã đính hôn cùng người này bỗng dưng sau đó làm vợ người kia, vốn là anh em họ trong một gia đình. Họ còn đối chiếu thời điểm con trai của họ ra đời, chỉ vài tháng sau đám cưới, qua đó kết luận cặp đôi này ăn cơm trước kẻng, lén lút quan hệ sau lưng vị hôn phu. Bài báo còn đăng tin hai người không nhìn mặt nhau, xem nhau như kẻ thù mỗi lần gặp mặt trong các dịp chiêu đãi thương mại.
Ai biết đằng sau đó là một bi kịch.
Hà Doanh thở dài…
Sau lưng cô chợt có tiếng xào xạt và tiếng bước chân:
-Doanh Doanh!
Là Thiên Bảo….Anh đang đăm đắm nhìn cô, ánh mắt mênh mông.
Doanh của anh sau hơn 1 năm hình như càng đẹp hơn. Sóng mắt làn môi thanh tú được nhuộm thêm một chút thành thục, chút đàn bà. Trong chiếc váy đơn giản, cô thanh thoát kiều diễm lạ!
-Anh Bảo!
Anh muốn đến thật gần…Ôm Doanh Doanh vào lòng…
Nhưng cô lánh người khẽ tránh:
-Em phải vào…Xin lỗi…
Cô đang lướt qua anh. Thiên Bảo bàng hoàng đưa tay kéo lại…
Doanh Doanh mất thăng bằng, ngã chúi vào lòng anh…
Hương tóc…
Nhưng cô đã đẩy anh ra, cương quyết:
-Em xin lỗi…Em phải vào trong…
Xin lỗi…Cô như trốn chạy…Trốn chạy một đoạn tình…Mặc cho người bị trốn chạy đau lòng không tả xiết.
Nếu anh về sớm hơn một chút…Hôm nay có lẽ sẽ không có chuyện em nhìn anh và em quay mặt tránh anh.
Ở một góc tối xa hơn…
Lãnh Phong lặng lẽ nhắm mắt lại….
Tưởng là không đau….nhưng thực tế lại rất đau!
Trên tay Phan Vũ Lâm là một tờ báo…Bà quăng mạnh trước mặt Hà Doanh:
-Con đọc đi!
Tiêu đề ” Danh môn- tình rủ cũng tới” đăng tấm ảnh chụp rất rõ Hà Doanh và Thiên Bảo đang ôm nhau. Biểu hiện của Hà Doanh đầy bi thương và thống khổ:
-Cô đọc đi! Chuyện ra nông nổi này…cô bảo chúng ta làm sao mà nhìn mặt ai được hả? Thà rằng với ai xa lạ, đằng này Thiên Bảo lại là em họ của Lãnh Phong…Cô…
Hà Doanh thảng thốt nhìn dòng chữ đó….Nó như lưỡi dao khía mạnh vào lòng cô…Thực sự là Doanh không cố ý…
Hàn lão gia khuôn mặt thâm trầm, Hàn Gia Thiết cũng không biết nói gì để bênh vực con dâu nữa.
Lúc đó, Lãnh Phong từ trên lầu đi xuống:
-Thưa nội…Thưa ba mẹ…Con mới xuống!
-Con xuống đúng lúc lắm- Vũ Lâm nhếch môi- Chuyện ra nông nổi đó, con tính sao?
Lãnh Phong cầm tờ báo, liếc qua tiêu đề.
Gương mặt vẫn không hề biến sắc…
- Chuyện này con sẽ có cách giải quyết…Con khóc trên phòng đó Doanh! Em lên dỗ con đi!
-Nhưng chuyện này…
-Chuyện bọn trẻ cứ để nó giải

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Anh Là Xã Hội Đen Thì Sao?

Đọc Truyện Đã Nói Lời Tạm Biệt Full

Vì tình một đêm mà đánh mất tình yêu đích thực

Búp Bê Tử Thần

Vị nhạt của tình yêu