Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko???? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko???? (xem 5460)

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko????

m trọng, lùi một bước tiến hai bước, cố gắng trái lương tâm, trái cảm xúc bản thân đều đều giọng.
-Thế cậu thử lấy 20 năm linh hồn cậu vật vờ dưới âm phủ cộng với 6 năm qua xem cậu tổng cộng đã sống được mấy năm.
Gật đầu thuận ý, Gia Băng ngoan ngoãn xoè 10 ngón tay nhỏ nhắn, mắt dán vào chúng đếm đếm nhẩm nhẩm tính toán làm cho ai kia ko ngừng hoảng hồn trố mắt đến lòi nhìn mà than oán cho tương lai mình sắp xếp chu toàn bị thảm thương nứt, nứt rộng rồi đổ sụp trước mắt. Xem ra ko thể nhìn cái mặt khôn khôn mà đánh giá bên trong hơn người được. Trên đời muốn kiếm người bên ngoài khảm nạm ngọc châu, bên trong chất đầy đá quý như cậu đúng là khó hơn ngồi bong bóng lên trời. Thôi được rồi, chỉ cần người kia ở bên cậu thì dù tâm thần phân liệt cũng biến thành người bình thường ngay thôi.
-26_Gia Băng sau một hồi chật vật tính toán đến nỗi mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau túa như nước liền ngập ngừng nhỏ giọng đưa ra đáp án. Theo kinh nghiệm cô thu thập, nhỏ giọng trả lời là cách dễ nhất để che đậy cái ngu ngơ, khờ dại của bản thân nếu lỡ miệng tự hạ nhục IQ.
-Đấy, chúng ta đã 26 tuổi rồi, ko phải ít, so với số tuổi quy định của nhà nước bảo thủ, cổ hủ như mấy nước ở Đông Nam Á thì hoàn toàn phù hợp có thể đăng kí giấy kết hôn. Giờ thì đừng thắc mặc nữa mà ấn dấu vân tay ngay đi.
-Ukm, đúng ha!_Gật lên gật xuống như gà mổ thóc, Gia Băng sáng dạ nhoẻn miệng cười tươi rói rồi từ từ đưa đầu ngón mạ bậm thịt đỏ thói xuống tờ giấy đăng kí. Song, ngay khi làn da nhuốm đỏ của cô gần chạm mặt giấy thì cô dừng lại, ánh mắt ngơ ngác ném về phía ai kia thêm lần nữa khiến nụ cười hắc ám nhẹ cong trên môi người đó biến dạng thành đường chỉ thẳng tắp_Ở, đây họ bảo hai bên nam nữ phải tự nguyện nè!
Thêm lần nữa lòng dụ dỗ lòng phải nhẫn, thêm lần nữa tự bản thân kìm nén cơn giận sắp bùng phát trong cơ thể, Cục băng lạnh khó khăn ôn tồn giảng giải
-Đừng nói với tôi rằng cậu ko tự nguyện nhé! Ngay từ đầu, cậu đồng ý cưới tôi đấy, nếu ko có tôi thì cậu ế chổng mông rồi. Ko lo cảm ơn mà ấn dấu còn bày đặt bắt bẻ, cậu muốn tôi bịt miệng cậu lại mới chịu nghe lời hả?…_Hình như, sức kiềm chế của ai đó đã bị acid ăn mòn, khí bay tứ tung thì phải.
-Mình biết mà, mình biết, mình ấn dấu ngay đây!_Hơi phát hoảng trước thái độ của người kia, Gia Băng nhu nhược cúi đầu cặm cụi ấn dấu vân tay. Sau đó, còn rất trịnh trọng nâng giấy đăng kí, hai tay dâng về phía Cục băng lạnh như thái giám dâng sớ.
Nghĩ đến bộ dạng cây ngay chết đứng của mình lúc ấy, Gia Băng ko khỏi ôm mặt đau lòng than thân trách phận sao hồi ấy, cô ngây thơ, cô khờ dại có một ko hai như thế, bị người ta lừa đến thế mà tối đến vẫn ko chịu tỉnh ngộ, ngu si đọc chỉ số id công dân nhi đồng USA cho người ta chép vào giấy đăng kí, ngu ngốc.
Mà đế quốc tư bản lúc ấy cũng lạ, nhận thấy dân số mình già hoá trầm trọng đến mức phụ nữ 40 tuổi vẫn được xem là thiếu nữ xuân xanh thì ngay lập tức ráo riết đua nhau cải cách luật hôn nhân. Hạ tuổi đăng kí kết hôn nam nữ xuống còn 5, 6 tuổi đồng thời tăng tuổi đăng kí giấy kết hôn của gay và less lên tới 60 tuổi, khiến dân tình giới tính thứ 3 hoang mang đòi ném lựu đạn thủ tiêu tổng thống. Đến nay, con số thay đổi tổng thống tăng lên chóng mặt, làm bao ứng cử viên sáng giá cuốn gói về quê ở ẩn. 5, 6 tuổi đã có thể đăng kí giấy kết hôn đồng nghĩa lúc âý, tờ giấy mà Gia Băng ấn dấu vân tay hoàn toàn có hiệu lực với anh em đế quốc chủ nghĩa,
tức theo lí, Gia Băng và Tử Thần là vợ chồng hợp pháp với hầu hết các nước trên thế giới trừ khu vực Đông Nam Á.
Nào ai có thể ngờ, sau 10 năm dài xa cách và gần như siêu thoát khỏi trần tục, tờ giấy đăng kí kết hôn mang âm hưởng điên rồ, ngây thơ một thời trẻ dại, dễ bị lừa phỉnh của Gia Băng lại đủng đỉnh uốn mông quay trở về lấy dao xiết cổ cô chứ. Và ko những thế, nó còn lai giống thêm một đống con cháu chút chít, âm mưu để chúng thượng toạ trên bàn tay run rẩy có, thô ráp có, mềm mại có của toàn thể 5 người đang ngồi thù lù trước mặt cô. Thế này thì, dù cô có đánh đòn phủ đầu, tung hoả mù, dùng calo, vi khuẩn, kí sinh trùng làm ám khí từ miệng phóng ra bào chữa, ngụy biện cũng ko thể khiến ai gật đầu tin tưởng lời cô được nữa. Thật đáng hổ thẹn, cái tên mà
cô si mê một thời giờ lại hạ thủ vô tình, đem cô ra làm lá chắn chóng mũi giáo quân địch. Cao tay, rất cao tay! Ko hổ cô hao tâm khổ tứ để mắt đến.
Thả phắt tờ giấy xuống đất, ngấm ngầm lấy gót dày mà chà, mà đạp mà giận cá chém thớt mà xả đống hận, mà báo đống thù, Gia Băng mím chặt đôi môi tai tái, ánh mắt thấp thỏm phủ lên người 2 đấng sinh thành đại ca trước mặt, lòng dấy lên muôn nỗi lo lắng triền miên về an nguy long thể của mình.
Cô nhất định sẽ bị cha lột da xẻo thịt, sẽ bị mẹ lấy roi quất tới tấp vào mông dạy dỗ cho xem. Nhất định thế! Ai chứ hai người này vì danh dự gia tộc, họ ko màng máu mủ ruột rà đâu, từ khi cô sinh ra vốn đã rõ rồi. Nhưng bố mẹ à, có xử thì xử con bé 6 tuổi ngu xuẩn ấy, đừng xử oan người tốt, con vô can, con trong sạch, con ko có làm gì hết.
Nước mắt ngắn nước mắt dài ảo não đẩy di chúc cho đám tinh linh nhàn rỗi thêm mắm đổ muối, Gia Băng đưa tròng mắt ngân ngấn nước giả bộ vô tội nhìn Hàn phu nhân tao nhã ngồi trên bàn ăn, sau một hồi liếc mắt ngọc đưa tình với mảnh giấy còn ấm thẳng phau kia thì từ tốn hạ nó xuống, đặt ngay ngắn trên mặt bàn, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng tiếp xúc đôi đũi bạc lấp lánh…
Thấy động, Gia Băng giật mình nhìn chằm chằm vào từng nhất cử nhất động của đôi đũa, cả người đồng loạt đặt chế độ phòng bị. Đôi đũa đó mà dùng làm ám khí, thể nào cô cũng vào viện kiểm tra thần kinh vì hoảng loạn cho xem. Vừa mường tượng cảnh mình 3 đầu 6 tay tránh đạn mẹ phóng tới trong tư thế quan âm nghìn mắt nghìn tay mà Gia Băng ko khỏi rùng mình run rẩy. Nhưng, ngoài dự đoán của cô, mẹ cô chỉ cầm đũa gắp miếng thịt gà nước thơm phức trên đĩa rồi ngon lành ngũ mã phanh thây nó, khoái trá cho vào miệng, như thể, chẳng có việc gì xảy ra, như thể, cái tờ giấy bỉ ổi kia chẳng khác gì ngoài tờ rơi tuyển dụng ca sĩ bay lả tả trên đường.
Mẹ cô ko giận? Ko thể nào! Kinh ngạc quá đỗi trước kết quả ngoài dự đoán, mắt Gia Băng loé lên những tia hi vọng: mẹ, con có thể nghĩ mẹ về phe con, tin tưởng con được ko?
Thầm tát mình vài tát cho tỉnh ngộ, Gia Băng dặn lòng ko được mất cảnh giác, hành động của mẹ cô cũng giống như hành động của mấy tên cai ngục xưa mà thôi, trước khi chém phựt đầu tử tù, phải cho nó ăn no hưởng thụ lần cuối, cô bất quá cũng là tên tử tù đáng thương ấy.
Biết rõ ko thể nương thân vào mẹ, Gia Băng sợ hãi chuyển hướng nhìn về phía cha cô, e dè bới móc, mổ sẻ biểu hiện rất mực bình thường của ông. Mà cũng quái, người luôn tiên phong làm người khai màn cho những cuộc cãi vã vô đề nhà cô như ông, trước cái tin động trời này vẫn lịch lãm tự do tự tại thản nhiên nhấp ngụm rượu vang, ko nói ko rằng ăn món tráng miệng. Điều này, khiến lòng Gia Băng dấy lên lo lắng. Thà cha mẹ cô nổi điên xử cô, để cô chết cho nhanh còn hơn là im lặng để cô chờ chết thế này, bứt rứt khó chịu ko nổi.
Trái ngược với biểu hiện dù lựu đạn có ném trước mặt cũng ko thèm để ý của ô

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khoảng Cách Tình Yêu

Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh Full

Bong Bóng Mùa Hè 1: Nàng Tiên Cá Bong Bóng

Truyện Bước Qua Yêu Thương Full

Cô Nàng Hoàn Hảo