Thế giới này điên rồi - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Thế giới này điên rồi (xem 4476)

Thế giới này điên rồi

sắc:


– Tạm thời là ý gì?


– Anh ba à con người em rất thật thà, cho nên ăn ngay nói thật với anh đi. – Vẻ mặt Kỳ Nhạc thành khẩn – Anh có thể đi điều tra một chút, trước đây em còn không biết hắn. Là sau khi em bị thương duyên số run rủi lại cùng ở chung một gian phòng bệnh với hắn, lúc đó mới biết nhau, sau này người đàn ông của em và người đàn ông của hắn kết giao, cho nên quan hệ của em với hắn mới tương đối tốt.


Anh ba gật đầu, ý bảo cậu tiếp tục.


Kỳ Nhạc hít một hơi, trái tim bé nhỏ đập bồm bộp:


– Em chỉ không rõ lắm làm sao hắn bị thương vậy. . . Anh ba biết không?


– Tự hắn bày trò, hắn sợ tên họ Lục tìm hắn gây phiền, cho nên cố ý chịu thương, định giả mất trí nhớ hoặc giả điên, để tạm thời tha một trận.


Kỳ Nhạc nháy mắt thở phào, thầm nghĩ quả nhiên so với suy đoán của cậu cũng không khác nhau lắm, cậu có chút lệ nóng quanh tròng, rốt cục tìm được cơ hội đội phá, cơ hội tìm được mạng sống đó a!


Chương 71: Suy Luận. . .


Kỳ Nhạc thực không rõ lắm tình hình thực tế, bất quá qua cuộc nói chuyện cậu có thể đoán ra chân tướng bị thương của Dịch Hàng, nếu lúc đó anh Ba lấy được tiền, chắc chắn sẽ không qua sông đoạn cầu nhanh như vậy, cho nên Dịch Hàng thụ thương rất có thể là do tự tay hắn làm, thông suốt được tầng này là dễ xử lý rồi, ngay cả đoạn thời gian trước Dịch Hàng bị dụng xe rốt cuộc có phải là anh Ba hay không, xuất phát từ nguyên nhân gì, lát nữa cậu đều phải hỏi lại.


Cậu nhanh chóng suy tính:


– Vậy được rồi, chỉ sợ căn bản là hắn không muốn diễn mất trí nhớ, mà là giả điên, ngày đó em tở trong bệnh viện, tận mắt thấy rõ hắn phát điên chuẩn bị đưa vào khoa tâm thần, nhưng có chuyện này có khả năng anh Ba không biết, chính là Lục Viêm Bân đột nhiên tìm tới bệnh viện, muốn thử xem hắn điên thật hay giả điên, cho nên đã đập đầu hắn một trận.


Anh Ba khẽ run:


– Có chuyện này sao?


Kỳ Nhạc đáp lời:


– Nếu như anh Ba không tin có thể tìm hiểu thử xem, mạng em đây còn nằm trong tay anh, không có khả năng lừa anh đâu.


Anh Ba gật đầu:


– Sau đó thì sao, mày kể chuyện này là muốn nói cái gì?


– Lục Viêm Bân xuống tay ngoan độc, đập cho hắn thành có vấn đề thật, em cũng không rõ lắm rốt cuộc là phương diện đầu óc hay tâm thần có vấn đề, nói chung ký ức trước đó của hắn có chút loạn, thỉnh thoảng mới có thể nhớ ra một số việc, sau đó lại nhanh chóng quên đi, nếu anh Ba không tin có thể quan sát xem, ngài lăn lộn lâu như vậy, mắt nhìn người so với người bình thường cũng chuẩn hơn. – Kỳ Nhạc nhìn gã – Huống hồ hai người là bạn bè, hiện tại hắn có vấn đề hay không, có còn là người trước kia hay không, anh nhìn là biết.


Anh Ba đưa ánh mắt chuyển tới trên người Dịch Hàng, lúc trước hắn gã từng canh giữ ở dưới nhà Lục Viêm Bân, vốn tưởng rằng tên này đang diễn trò, nhưng giờ nghĩ lại một chút thì đúng là có chuyện.


Khuôn mặt bé nhỏ của Dịch Hàng trắng bệch, can đảm đối diện với gã, hắn vốn đã biết Kỳ Nhạc tương đối khủng bố, nói như vậy khẳng định có mục đích, chỉ đành ngoan ngoãn ngậm miệng, nghe theo an bài.


Anh Ba nhìn hắn chằm chằm một hồi, một lần nữa nhìn Kỳ Nhạc:


– Nói tiếp.


– Chuyện này ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng, bởi vì thời gian mỗi lần hắn khôi phục ký ức đều đặc biệt ngắn, chuyện cũng không nhớ ra được bao nhiêu, nhưng dù sao vẫn gọi điện trò chuyện với em, muốn nhờ em giúp hắn nghĩ cách tìm ra hai trăm vạn, còn nói nếu chuyện thành sẽ cho em năm vạn thù lao.


Anh Ba hoài nghi hỏi:


– Tìm mày nghĩ cách?


– Vâng, sau khi hắn mất trí nhớ liền qua lại không tệ với em, đương nhiên tìm em rồi, em còn là sinh viên, trước đây cũng có ít tiền, hiện tại sắp xài hết tiền rồi, cũng đúng lúc em thiếu tiền, thì hắn đột nhiên hứa sẽ cho em nhiều như vậy, đương nhiên em sẽ ra tay hỗ trợ. – Kỳ Nhạc giải thích – Để sớm lấy được tiền em đã đến gặp bác sĩ khoa tâm thần, mỗi tối đều hẹn gặp ở quán bar nói chuyện, mốn hỏi bác sĩ chút xem có cách nào chữa khỏi cho hắn được không, nếu như anh Ba không tin có thể đến quán bar hỏi thử xem, một câu em đây cũng không nói dối.


Nếu quả thật là nói láo, thì càng nói tỉ mỉ, khả năng bị lật tẩy càng cao, anh Ba trầm ngâm trong chốc lát:


– Tao sẽ đi thăm dò, hiện tại mày nói chút về suy luận của mày trước đi.


– Số lần hắn khôi phục trí nhớ không nhiều lắm, – Kỳ Nhạc ngoan ngoãn đáp – Lúc đầu hắn nói không nhớ đã để thứ của nợ kia ở đâu, nhờ em tìm giúp, lần tiếp theo cũng không khác lần đầu là mấy, đến lần thứ ba mới nói đến hai trăm vạn, lúc đó em còn bị dọa nhảy dựng, sau đó hắn lại xuất hiện, nói là đã bọc vào một mảnh vải rách.


– Vải rách? – Anh Ba liếc nhìn Dịch Hàng, cười lạnh – Hóa ra không để trong hòm, thằng nhãi này quả nhiên giảo hoạt.


Dịch Hàng:


– . . .


Cái hòm? Chẳng lẽ là tiền mặt?! Nội tâm Kỳ Nhạc chấn động, cậu vốn tưởng là chi phiếu gì đó, nhưng mà cũng không sao, bây giờ muốn mạng sống cậu nhất định phải biến ra hai trăm vạn, cậu gật đầu:


– Hắn nói là vải rách.


Anh Ba lập tức quan tâm hỏi:


– Hắn còn nói gì nữa? Nói chỗ cất tiền sao?


– Này thì không có, chỉ muốn mang tiền đi giấu. – Kỳ Nhạc nhìn gã – Nhưng anh Ba này, em vừa nghe xong, đại khái có thể đoán được một chỗ, anh Ba nghĩ lại xem , ngày đó vì sao hắn muốn giả điên?


Anh Ba đáp không cần nghĩ:


– Vì sợ thằng Lục tính sổ.


– Không hẳn, hắn còn muốn ôm tiền bỏ chạy, chúng ta thử giả sử, nếu như họ Lục ngày đó không đến bệnh viện đánh hắn một trận, cuối cùng hắn giả điên thành công, anh nói xem kết quả là gì?


– Còn có thể là gì, bị đưa đến trại điên. – Anh Ba đột nhiên khựng lại, trong con ngươi lòe sáng kim quang, trầm giọng nói – Tiền ở trong bệnh viện tâm thần?


Dịch Hàng [=口='>


Anh Ba đập bàn cái bộp:


– Quả nhiên là chỗ tốt, chả trách bọn tao lật xới nhiều ngày như vậy mà tìm không được – Gã nhìn về phía Kỳ Nhạc, trong mắt đều là ánh sáng tán tưởng – Thằng lỏi này thông minh đấy.


– Em có thông minh gì đâu – Kỳ Nhạc làm mặt phiền muộn – Em vốn định dùng chuyện này khoe khoang một tí, không ngờ Anh Ba một đao chắn ngang, em đây quả thực là múa đao trước mặt quan công rồi.


Anh Ba cười khặc khặc, hiển nhiên là rất hưởng thụ mấy lời này.


– Anh Ba còn có đầu mối khác không? – Kỳ Nhạc nhìn gã – Trong nội thành có bốn bệnh viện tâm thần, vùng ngoại thành còn một cái, chúng ta lại không biết là cái nào, hơn nữa chỗ giấu cụ thể ở trong bệnh viện cũng không biết, số lần hắn nhớ lại quá ít, em có thể đoán được đến nước này cũng là nhờ nghe anh Ba vừa nói hắn giả điên mà nghĩ tới, nói thật em có chút sợ đống tiền kia bị thằng khác chỉa trước, vậy thì nguy rồi.


– Cũng đúng. – Anh Ba hơi híp mắt, cầm chai rượu trên bàn lên – Mày nói xem nếu lại cho đầu hắn một đập thì có thể khôi phục không?


Dịch Hàng [=口='>!!!!


Dịch Hàng yếu ớt hỏi:


– Liên quan đến tôi sao?


Anh Ba hí mắt:


– Tiền là do mày giấu.


– Nhưng giờ tôi có

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Giấc Mơ Tình Yêu

Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ

Yêu 10 năm, bạn gái hỏi vay 5 triệu nhưng cuối tháng hết tiền không cho vay được nào ngờ

7 ngày để nói anh yêu em

Truyện Em Hãy Dạy Tôi Cách Yêu đi Xin Em đó