Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi (xem 1963)

Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi

he nên mặt tái xanh, lắp bắp như gà mắc tóc:-ti..tiểu…thư…
Nó nheo mày.ông này làm j sợ mình dữ z trùi!:-phòng đó ở đâu!!?!
à!hết hồn!lấy lại tin thần ông nói:-à!tiểu thư đi thẳng,tới hết dãy hành lang này thì quẹo trái!sẽ thấy thôi!
-ờ…!nó quay đi!
Chương 3: kiêu ngạo đụng mặt kiêu ngạo!
Nó bước đc vài bước thì chựng lại :-chết cha!quên lấy thời khoá biểu!biết Môn j mà học!hajzzz..
quay lại phòng hiệu trưởng
-êk!-nó hét lên!và lại 1 lần nữa ông thầy HT đứng tim!
-vâ…vâng thưa tiểu thư…có…-ông thầy lắp bắp chưa nói hết câu thì nó đã nhảy vào nói
-thời khoá biểu!-nó chìa tay ra trước mặt ổng
-à!tôi quên!đây là hồ sơ của tiểu thư tôi đã đóng dấu!tiểu thư hãy cầm sang phòng Hội trưởng hội hs để lưu vào máy!
-thời khoá biểu!???nó nhăn mặt khiến ông thầy hoảng sợ..
-nó….ờ Nội qui vs tkb đều pên phòng hội trưởng hết đó ạ!
-xì… Thật phiền phức!
nó bước đi…bỗng dừng lại….-phòng hội trưởng hhs ở đâu?!trời ơi!ko lẽ quay lại hỏi cái ông HT đó nữa!mệt!
không thèm quay lại, nó bước đi tiếp!
-Aaa….đây rồi!
nó đẩy cửa bước vào,giật mình!úi trời….phim heo coi miễn phí đấy màk!biết gì chưa??trước mặt nó!một thằng con trai và 1 đứa con gái!áo của người c.gái đã tụt gần hết…ối thằng con trai sao quần áo nghiêm chỉnh thế??bất công!
hắn giật mình khi có tiếng mở cửa!quay lại thì thấy nó đang nhìn chằm chằm như thấy đv quý hiếm vậy!nó khi thấy hắn quay lại thì vội vàng thu ánh nhìn ngạc nhiên lại và quay lưng định bước đi thì hắn lên tiếng
-đứng lại!cô có chn j à?cô có phải là người lúc nãy không!?
Nó quay lại :- là Anh sao?trùng hợp nhỉ??
hắn quay sang cô gái kia :- em ra ngoài chờ a chút nhé!
không gì có thể cưỡng lại nụ cười kia, cô gái ngoan ngoãn nghe lời. Sau khi cô gái ấy đi rồi hắn mời nó ngồi!
-cô tìm tôi để pắt tôi xl à?-hắn nhìn nó cười nửa miệng
-hừ…chn đó…tôi sẽ pắt a xl tôi trước mặt m.n thôi!còn giờ thì đưa TKB cho tui đi!nhanh tui còn về lớp nữa!- vừa nói nó vừa chìa hồ sơ ra cho hắn!hắn cầm hồ sơ,xem xét và nói
– cô có quyền gì mà pắt tôi xl cô trước mặt m.n?
-hừ…-khẽ nhết môi- tôi ư..?tất nhiên là có chứ!( ỷ vào Baba hả chị?chết chị rồi!)dựa vào..
-dựa vào bố cô làm thợ sửa xe, mẹ thì bán cá ngoài chợ à?haha…nực cười!
-a..a dám bôi nhọ baba mama của tôi àk!!a..a..
-chẳng phải hồ sơ cô ghi vậy à??cô đc nhận vào đây là vì hc giỏi!chỉ vậy thôi sao??
-cái gì ?????- dựng hồ sơ trong tay hắn, mặt từ đỏ chuyển sang tím rồi trắng bệch!-Baba…….-nó hét lên!và lập tức móc đt ra,còn hắn thì nằm cười khi thấy sắc mặt của nó!
-a..lô!chn j zậy con gái!
-còn hỏi nữa!baba đag làm j z hả??
-à!ta không mún con lại ỷ vào gia thế mà quậy phá thôi!
-Baba…..con méc mẹ!!
– thôi nào!mẹ con cũng đồng ý rùi!
-cái gì?????
-thôi ta bận ùi!pipi con yêu!
-Á!baba….
tút…tút..
-thật là tức chết đi!á!!
-haha….tội cho cô tiểu thư của tôi ngê!-vừa nói hắn vừa tiến lại ngồi kế bên nó!-uống tách Trà cho hạ hỏa đi nào!
giật lấy tách trà từ tay hắn,nó uống 1 ngụm,đang uống thì hắn phát ra 1 câu xanh rờn
-thân hình e đẹp lắm!-đi cùng là hành động đặt tay phía sau…
phù….nước trong miệng bay ra ngoài hết, nó trợn tròn mắt nhìn hắn
-a….nói gì?cai…cái tay củ..của.. A.a. Vừa làm j thế??HẢ????
hắn vẫn Bình thản:- e ngại làm j!lúc nãy nhìn thấy…e mún lắm sao?
-a…a A đúng là tên sở Khanh mà!!trời ơi!
Nói rồi nó toang bước đi!hắn thì ngồi đấy cười như bắt đc vàng
-rồi e cũng ngã dưới chân tôi như những đứa con gái ngốc nghếch kia thôi!haha…
nó vừa đi vừa rủa hắn:-đồ bệnh hoạn,tâm thần, tên khùng,biến thái,tên Sở Khanh!!ta ghét ngươi!!!!….
Chương 4: có duyên hay oan gia??
Đến phòng học,nó gặp cô giáo chủ nhiệm
– E đứng đây chờ cô giới thiệu rồi hãy vào nhé!- cô ân cần nói và mỉn cười với nó!
Nói xong, chẳng đợi nó trả lời, cô đã bước vào lớp
– Các e!hôm nay lớp chúng ta có 1 bạn mới chuyển về!các e phải giúp đỡ bạn nhiều nhé!e vào đi!
Nó chán nản bước vào
– xin chào!tôi là Châu Bảo Ngọc!mong giúp đỡ nhiều!
Cả lớp xôn xao,tụi con trai thì ỷ oi đòi làm wen, còn mấy đứa con gái thì có vẻ ganh ghét nó!mặc kệ,nó thản nhiên bước xuống bàn cuối lớp
-e mún ngồi chỗ này!
cả lớp nhốn nháo lên,bà cô mặt tái xanh giọng lắp bắp
-ơ..e..ờ…có thể..ờ..ngồi chỗ khác đc hôk?chỗ đó có người ngồi rồi!
-e thích ngồi đây!-chẳng quan tâm bà cô nói gì,nó quẳng cặp sang 1 bên và úp mặt xuống bàn. Cả lớp nhất là mấy đứa con gái chỉ trỏ nó tùm lum
-xí…ỷ mình là ai mà có quyền muốn làm gì thì làm hả?-nữ sinh 1
-há há…nó là con nhà nghèo tụi bây ơi!chỉ đc cái học giỏi,xinh xắn rồi được vô đây học thì làm phách đó tụi bây!-nữ sinh 2
-loại rác rưởi như nó sao mà vô lớp này!còn dám chống lại Anh Hoàng Tú nữa chứ!
À!thì ra là tại hồi sáng nó cãi với tên sở Khanh kia nên tụi này ghét nó! Đúng là hám trai có khác!hajzz..
-con nhỏ đó không có lỗ tai à?nói zậy mà cũng không tránh đi chỗ khác!bố mẹ không dạy dỗ à?-ns 3( con này mún chít,**** nó nó còn nhịn chứ **** Baba và mama nó đi,không bán gia bại giản mới là lạ á)
Từ nãy h bị tụi này sỉ nhục nhiều rồi!nhượng bộ chúng à?không phải tính cách nó!
-tụi mày có im không!!!-nó bật dậy hét vào mặt tụi nó khiến chúng giật mình nhìn nó!cô giáo thấy vậy vội vàng ngăn cản
-các e thôi nào!ngọc!e có thể chuyển chỗ khác ngồi đc không?-cô nhìn nó như van xin. Nhưng….nó vẫn cứng đầu,ngồi xuống,úp mặt xuống bàn và mặt kệ pọn kia! Cô thở dài nói
– thôi vậy!tạm thời e ngồi đó đi!
“cái lớp đúng là quái lạ thật!cái bàn này 2 người ngồi,nó chỉ ngồi phía trong thôi mà..mà không biết chỗ này là của tên nào!mặc kệ!ngủ thôi!”-nó nghĩ thầm rồi lăn ra ngủ..Rengggg…rengggg…tiếng chuông giải thoát cho lớp thoát khỏi cái tiết quái quỷ của bà cô “Ế” dạy Sử! Ai cũng nhanh chóng xuống căn tin trường tìm cho mình những đồ ăn ngon lót dạ! Riêng nó thì lười nhác nằm dài trên bàn chẳng chịu nhút nhích. Nó là vậy đó, nó không có người bạn thân nào hết,những lúc ở trường cũ,những đứa theo nó phá phách đều là những đứa nịnh bợ vì sợ gia cảnh nhà nó,trước mặt thì tiểu thư này nọ, còn sau lưng thì con nhỏ này,con nhỏ nọ. Nó biết nhưng nó mặc kệ, bởi thế,nó luôn tỏ ra cứng cỏi, mạnh mẽ nhưng trong tận đáy lòng nó cô đơn và buồn lắm! Từ nhỏ, nó đã sống trong cảnh đi đâu cũng kẻ hầu người hạ, nó ghét vậy lắm, bởi vì lúc nó 10 tuổi nó quen được 1 cậu bạn thân ngồi cùng bàn,hôm đó 2 đứa ngồi giỡn vs nhau thì tự nhiên tên vệ sĩ của nó xông ra đẩy cậu bạn nó ra:-cậu không được đụng vào tiểu thư!. Nó còn đang ngơ ngác thì cậu bạn nó nói:-tôi không chơi vs cậu nữa!người nhà cậu toàn là những người kì lạ! Nói rồi cậu toang quay đi, cũng từ lúc đó chả ai dám chơi vs nó nữa! Nó đã tự nhốt mình 3 ngày không ăn uống và&

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đúng ngày giỗ đầu vợ về nói: “Em bị chết oan”

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

Đọc Truyện Sao Đỏ Voz Full

Cứ về nhà là vợ bắt trả bài đủ tư thế lạ, tôi nhiệt tình hưởng ứng, đến khi..

Năm Ấy Gặp Được Anh