i đâu mà nhớ!
-Chớ không phải nhớ a Hoàng Tú rồi à?
-không có!mà thật sự phải cảm ơn cậu ta đã cứu mình!
-ờ!mời đi ăn một bữa ế?
-ok!vậy cũng đc!
Nhớ lại hồi sáng, hắn cứu nó, nó lại mỉn cười một mình!nó cũng không biết mình bệnh gì nữa!thật là!chỉ cần nghĩ tới là tim nó đập khá nhanh..ây da cùng chung 1 bệnh!
-Jenny ơi!tớ bệnh rồi!hình như là bệnh tim!-nó lay người Jenny
cô giật mình nói
-gì cơ?cậu bệnh tim?
-ờ..!không biết nữa!
-nói xem?
-thôi!không nói đâu!-nó đứng dậy đi về cửa sổ, nó thật đáng yêu làm sao!
-nè!dấu tui chuyện gì hả?-Jenny chạy theo nó, thế là 2 đứa cười đùa rất vui
Hắn lại đến bar ngồi một mình nhăm nhi ly rượu,Thái bước tới ngồi đối diện hắn,hỏi hắn
-Cu e!sao lại ngồi 1 mình nữa vậy?thế nào rồi?
-thế nào là thế nào?-hắn ngước nhìn tên đối diện, mắt Thái sáng long lanh, hắn định nói không muốn nữa nhưng thấy vẻ mặt đắc chí thì hắn nói
-cứ từ từ đi!
-chu choa!đc thôi!mà mày ơi!tao chuyển trường mà con bồ tao vẫn cứ đi theo thì sao giờ?
-ai biết!-hắn đáp một câu khiến Thái chẳng muốn nói chuyện vs tên này luôn!
thế là 2 tên đó cứ ngồi uống uống và uống, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng, Thái thì tìm cách để rút qua trường đây mà không bị cái đuôi bám theo, còn hắn…ây da!suy nghĩ gì mà cứ lâu lâu cười chúm chím một mình!hé hé..
Chương 13: Tôi không thích con heo ngốc! Nhưng…(p.2)
Thứ 2, nó trở lại trường, ai cũng nhìn nó nhưng không giống như mọi ngày không chỉ trỏ cũng chẳng trách móc khiến tai nó cảm thấy thiếu gì đó gì đó. Bởi vì sao?nó cũng không biết, nó bây giờ đang suy nghĩ coi kiếm trò gì chơi cho đỡ chán và đối tượng không ai khác chính là con Yến và tụi con Thảo. Sắp có trò vui để xem rồi đây. Vào lớp nó kể ý tưởng trò chơi mới cho chị dâu tương lai của nó nghe, và cả hai bắt đầu công việc. Giờ ra chơi,trong một căn phòng trống,tiếng la thất thanh,thảm thiết của con Yến cùng tụi Thảo, chúng đang bị nhốt trong đó, còn tụi nó thì đứng ngoài cười đau cả ruột. Chuyện là thế này: lúc nãy tụi nó gửi cho mấy đứa hám trai kia một bức thiệp, trong đó có chữ của hắn nội dung thế này ” hẹn giờ ra chơi gặp em trong phòng vắng phía sau trường. Anh có việc muốn nói, trong khi anh chưa tới em phải ngồi im lặng ở đâu đó trong phòng đợi anh! Hoàng Tú.” Và được đưa tới tận tay mỗi đứa một bức. Khi đã dụ con mồi vào bẫy tụi nó đóng cánh cửa lại, khoá trái và bật âm thanh ghê rợn ,đã cài sẵn bên trong, căn phòng tối thui với chuột, gián tụi nó thả đầy bên trong giờ thật nhốn nháo, ngoài ra còn có cả tương ớt giả máu được cài sẵn, bột tiêu ớt cũng đầy. Khi cánh cửa mở ra và thật bất ngờ, ra lò những cô tiên đầu tóc rối xù, tương dính đầy mặt,quần áo lắm lem nhìn mà không cười đau ruột mới lại!ôi còn đâu tiểu thư nữa!nó và Jenny bước vào lấy camera quay lại và tung ngay lên mạng, chỉ trong chốc lát cả trường đều biết và không những vậy, tất cả trường khác đều biết!đáng đời! Nhưng cũng nhờ Hoàng Tú viết giùm mấy bức thư, tên này tự nhiên tốt đột xuất, nghi ngờ! Tụi kia thì bây giờ chả thấy tâm hơi đâu hết, người nổi tiếng ngại quá nên về rồi chắc?giờ ra về, Jenny đi chơi với a2 nó!
-Thật ghét quá đi!trọng sắc khinh bạn á??_Nó đứng tại cổng trường nhìn 2 người họ đi, tức giận nhưng không làm gì được. Bỗng lúc đó, một chiếc xe ngừng ngay trước mặt nó, là Hoàng Tú, cậu mời nó đi ăn, dù sao cũng còn sớm, đang lúc buồn bực với con bạn thì có người rủ đi ăn ngu gì mà nó từ chối dù gì hắn ta cũng giúp nó vụ hồi sáng mà! Bước lên xe, nó thấy hắn là lạ, nó móc méo gì cũng nhịn, không thèm nói, chỉ cười thôi! Lạ!quả là lạ nha! 2 đứa ăn xong thì hắn chở nó đến một cửa tiệm thời trang nổi tiếng, nó ngạc nhiên, nhưng bị hắn kéo vào trong, hắn nói là muốn nó đi dự tiệc tối nay với hắn, nó muốn từ chối nhưng không được vì chuyện sáng nay hắn giúp nó. Thật là, tưởng hắn tốt bụng đột xuất ai dè..!sau một hồi xoay nó nhưng chong chóng cuối cùng cũng chọn được một bộ đồ ưng ý với hắn, hắn chỉ ngồi đó, lắc đầu rồi lại không được! Cũng đã 3 h mấy!hắn bảo đúng 6h qua rước nó, haizz..khổ thân cho nó, 6h?sớm quá hông trời?thôi vậy!nó leo lên giường nằm ngủ lúc nào không hay. Giật mình thức dậy,nó liếc nhìn đồng hồ.
-OMG!!!5h 45 rồi á???_Nó phóng nhanh xuống giường, bay vào rửa mặt,..thay nhanh đồ chóng, không quên xách theo đồ của hắn mua. Bước xuống nhà, ngó quanh quanh không thấy hắn, đã 6h 5′ rồi, nó quay lưng lại thì giật mình bởi hắn đứng sau lưng nó tựa khi nào.
-Trễ 5 phút!_Giơ đồng hồ đeo tay hắn nhướng mày nói.
-Làm giật cả mình à!trời ơi!_Nó vuốt vuốt ngực- mà xe a đâu?
-Đằng kia!_Hắn chỉ qua bên kia đường! Rồi hắn dẫn nó đi, tới một cửa hàng make up nổi tiếng, sau 1 tiếng đồng hồ trang điểm, cuối cùng cũng cho ra lò, thật là đẹp lộng lẫy. Váy ngắn xếp li màu xanh lam nhạt đính hạt trân châu lấp lánh, áo sơ mi trắng tay dày cách điệu gắn liền với váy, ở giữa eo là sợi dây nịch nhỏ màu đỏ, trên cổ áo là một chiếc nơ xanh lam phủ xuống nhìn cực đẹp. Tóc nó được tết bím dễ thương và một chiếc kẹp kim cương hình Vương niệm kẹp hơi xéo bên phần tóc mái và trang điểm nhẹ, đôi giày cao gót màu trắng, tay cầm túi xách màu đỏ nhỏ gọn đính kim cương rất đẹp. Trông nó bây giờ như một nàng công chúa vậy! Còn hắn, một bộ đồ complete tuyệt đẹp! Như một chàng hoàng tử!rồi hai đứa thẳng tiến tới buổi tiệc.
Chương 14: Tôi không thích con heo ngốc! Nhưng…(p.3)
Không những một buổi tiệc không đâu!mà hai buổi lận á!đầu tiên là tiệc nhà hắn. Hôm nay, kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn kinh tế Nguyễn gia công ty nhà hắn tổ chức tiệc vô cùng lớn, có cả những quan chức lớn trong và ngoài nước. Bước xuống xe, hắn nắm tay nó bước vào đại sảnh khiến ai cũng nhìn, bởi họ đẹp đôi quá mà. Bố hắn tiến lại, bên cạnh là một người phụ nữ chuẩn chạc nhưng rất quý phái, vâng bà ta chính là thư kí riêng của ba hắn, và 2 người cũng có tình cảm với nhau. Nó thấy hắn hơi lạ, lúc nãy còn vẫy tay chào mấy cô tiểu thư xinh đẹp ngoài kia giờ tự nhiên mặt hầm hầm, không vui khi bố hắn đi cùng bà Kim, không khí vô cùng ngột ngạt thì bà ta cất lời.
-Hoàng Tú, đây là bạn gái con à?_Bà cười,chỉ tay qua nó
-Ơ…dạ hông…_Nó cười đáp lại nhưng chưa hết câu thì bị hắn ôm eo, ngắt lời.
-Đúng vậy!đây là bạn gái của tôi. Thế thì đã sao nào?đừng giả vờ trước mặt tôi nữa, chẳng ích lợi gì đâu.
-Hoàng Tú Msao con lại ăn nói với dì Kim như vậy?_Ông có vẻ tức tối nhìn hắn.
-Thôi!không có gì đâu chủ tịch, đừng gây chú ý cho mọi người!không tốt đâu!_Bà Kim khẽ mỉn cười
-Hừ..!_Hắn nhết môi – Giả tạo!
Rồi hắn kéo nó đi về phía bên kia, nó vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì ra chuyện gì. Tới gần cái bàn, nó vùng tay hắn ra rồi ngồi xuống ghế, nó xoa xoa bụng khẽ rên
-Đói bụng quá đi!huhu…mà hình như a không có thiện cảm với cô Kim gì đó thì phải?_nó nhìn hắn,hơi tò mò nên hỏi thử, ai dè thấy khuôn mặt hắn lạnh như băng thì vội xua tay -Thôi,thôi! Bữa tiệc hình như bắt đầu rồi kìa!_Nó đứng dậy lôi hắn đi, thật là chủ nhà mà phải để khách nhắc nhở thế đó
-Chớ không phải nhớ a Hoàng Tú rồi à?
-không có!mà thật sự phải cảm ơn cậu ta đã cứu mình!
-ờ!mời đi ăn một bữa ế?
-ok!vậy cũng đc!
Nhớ lại hồi sáng, hắn cứu nó, nó lại mỉn cười một mình!nó cũng không biết mình bệnh gì nữa!thật là!chỉ cần nghĩ tới là tim nó đập khá nhanh..ây da cùng chung 1 bệnh!
-Jenny ơi!tớ bệnh rồi!hình như là bệnh tim!-nó lay người Jenny
cô giật mình nói
-gì cơ?cậu bệnh tim?
-ờ..!không biết nữa!
-nói xem?
-thôi!không nói đâu!-nó đứng dậy đi về cửa sổ, nó thật đáng yêu làm sao!
-nè!dấu tui chuyện gì hả?-Jenny chạy theo nó, thế là 2 đứa cười đùa rất vui
Hắn lại đến bar ngồi một mình nhăm nhi ly rượu,Thái bước tới ngồi đối diện hắn,hỏi hắn
-Cu e!sao lại ngồi 1 mình nữa vậy?thế nào rồi?
-thế nào là thế nào?-hắn ngước nhìn tên đối diện, mắt Thái sáng long lanh, hắn định nói không muốn nữa nhưng thấy vẻ mặt đắc chí thì hắn nói
-cứ từ từ đi!
-chu choa!đc thôi!mà mày ơi!tao chuyển trường mà con bồ tao vẫn cứ đi theo thì sao giờ?
-ai biết!-hắn đáp một câu khiến Thái chẳng muốn nói chuyện vs tên này luôn!
thế là 2 tên đó cứ ngồi uống uống và uống, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng, Thái thì tìm cách để rút qua trường đây mà không bị cái đuôi bám theo, còn hắn…ây da!suy nghĩ gì mà cứ lâu lâu cười chúm chím một mình!hé hé..
Chương 13: Tôi không thích con heo ngốc! Nhưng…(p.2)
Thứ 2, nó trở lại trường, ai cũng nhìn nó nhưng không giống như mọi ngày không chỉ trỏ cũng chẳng trách móc khiến tai nó cảm thấy thiếu gì đó gì đó. Bởi vì sao?nó cũng không biết, nó bây giờ đang suy nghĩ coi kiếm trò gì chơi cho đỡ chán và đối tượng không ai khác chính là con Yến và tụi con Thảo. Sắp có trò vui để xem rồi đây. Vào lớp nó kể ý tưởng trò chơi mới cho chị dâu tương lai của nó nghe, và cả hai bắt đầu công việc. Giờ ra chơi,trong một căn phòng trống,tiếng la thất thanh,thảm thiết của con Yến cùng tụi Thảo, chúng đang bị nhốt trong đó, còn tụi nó thì đứng ngoài cười đau cả ruột. Chuyện là thế này: lúc nãy tụi nó gửi cho mấy đứa hám trai kia một bức thiệp, trong đó có chữ của hắn nội dung thế này ” hẹn giờ ra chơi gặp em trong phòng vắng phía sau trường. Anh có việc muốn nói, trong khi anh chưa tới em phải ngồi im lặng ở đâu đó trong phòng đợi anh! Hoàng Tú.” Và được đưa tới tận tay mỗi đứa một bức. Khi đã dụ con mồi vào bẫy tụi nó đóng cánh cửa lại, khoá trái và bật âm thanh ghê rợn ,đã cài sẵn bên trong, căn phòng tối thui với chuột, gián tụi nó thả đầy bên trong giờ thật nhốn nháo, ngoài ra còn có cả tương ớt giả máu được cài sẵn, bột tiêu ớt cũng đầy. Khi cánh cửa mở ra và thật bất ngờ, ra lò những cô tiên đầu tóc rối xù, tương dính đầy mặt,quần áo lắm lem nhìn mà không cười đau ruột mới lại!ôi còn đâu tiểu thư nữa!nó và Jenny bước vào lấy camera quay lại và tung ngay lên mạng, chỉ trong chốc lát cả trường đều biết và không những vậy, tất cả trường khác đều biết!đáng đời! Nhưng cũng nhờ Hoàng Tú viết giùm mấy bức thư, tên này tự nhiên tốt đột xuất, nghi ngờ! Tụi kia thì bây giờ chả thấy tâm hơi đâu hết, người nổi tiếng ngại quá nên về rồi chắc?giờ ra về, Jenny đi chơi với a2 nó!
-Thật ghét quá đi!trọng sắc khinh bạn á??_Nó đứng tại cổng trường nhìn 2 người họ đi, tức giận nhưng không làm gì được. Bỗng lúc đó, một chiếc xe ngừng ngay trước mặt nó, là Hoàng Tú, cậu mời nó đi ăn, dù sao cũng còn sớm, đang lúc buồn bực với con bạn thì có người rủ đi ăn ngu gì mà nó từ chối dù gì hắn ta cũng giúp nó vụ hồi sáng mà! Bước lên xe, nó thấy hắn là lạ, nó móc méo gì cũng nhịn, không thèm nói, chỉ cười thôi! Lạ!quả là lạ nha! 2 đứa ăn xong thì hắn chở nó đến một cửa tiệm thời trang nổi tiếng, nó ngạc nhiên, nhưng bị hắn kéo vào trong, hắn nói là muốn nó đi dự tiệc tối nay với hắn, nó muốn từ chối nhưng không được vì chuyện sáng nay hắn giúp nó. Thật là, tưởng hắn tốt bụng đột xuất ai dè..!sau một hồi xoay nó nhưng chong chóng cuối cùng cũng chọn được một bộ đồ ưng ý với hắn, hắn chỉ ngồi đó, lắc đầu rồi lại không được! Cũng đã 3 h mấy!hắn bảo đúng 6h qua rước nó, haizz..khổ thân cho nó, 6h?sớm quá hông trời?thôi vậy!nó leo lên giường nằm ngủ lúc nào không hay. Giật mình thức dậy,nó liếc nhìn đồng hồ.
-OMG!!!5h 45 rồi á???_Nó phóng nhanh xuống giường, bay vào rửa mặt,..thay nhanh đồ chóng, không quên xách theo đồ của hắn mua. Bước xuống nhà, ngó quanh quanh không thấy hắn, đã 6h 5′ rồi, nó quay lưng lại thì giật mình bởi hắn đứng sau lưng nó tựa khi nào.
-Trễ 5 phút!_Giơ đồng hồ đeo tay hắn nhướng mày nói.
-Làm giật cả mình à!trời ơi!_Nó vuốt vuốt ngực- mà xe a đâu?
-Đằng kia!_Hắn chỉ qua bên kia đường! Rồi hắn dẫn nó đi, tới một cửa hàng make up nổi tiếng, sau 1 tiếng đồng hồ trang điểm, cuối cùng cũng cho ra lò, thật là đẹp lộng lẫy. Váy ngắn xếp li màu xanh lam nhạt đính hạt trân châu lấp lánh, áo sơ mi trắng tay dày cách điệu gắn liền với váy, ở giữa eo là sợi dây nịch nhỏ màu đỏ, trên cổ áo là một chiếc nơ xanh lam phủ xuống nhìn cực đẹp. Tóc nó được tết bím dễ thương và một chiếc kẹp kim cương hình Vương niệm kẹp hơi xéo bên phần tóc mái và trang điểm nhẹ, đôi giày cao gót màu trắng, tay cầm túi xách màu đỏ nhỏ gọn đính kim cương rất đẹp. Trông nó bây giờ như một nàng công chúa vậy! Còn hắn, một bộ đồ complete tuyệt đẹp! Như một chàng hoàng tử!rồi hai đứa thẳng tiến tới buổi tiệc.
Chương 14: Tôi không thích con heo ngốc! Nhưng…(p.3)
Không những một buổi tiệc không đâu!mà hai buổi lận á!đầu tiên là tiệc nhà hắn. Hôm nay, kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn kinh tế Nguyễn gia công ty nhà hắn tổ chức tiệc vô cùng lớn, có cả những quan chức lớn trong và ngoài nước. Bước xuống xe, hắn nắm tay nó bước vào đại sảnh khiến ai cũng nhìn, bởi họ đẹp đôi quá mà. Bố hắn tiến lại, bên cạnh là một người phụ nữ chuẩn chạc nhưng rất quý phái, vâng bà ta chính là thư kí riêng của ba hắn, và 2 người cũng có tình cảm với nhau. Nó thấy hắn hơi lạ, lúc nãy còn vẫy tay chào mấy cô tiểu thư xinh đẹp ngoài kia giờ tự nhiên mặt hầm hầm, không vui khi bố hắn đi cùng bà Kim, không khí vô cùng ngột ngạt thì bà ta cất lời.
-Hoàng Tú, đây là bạn gái con à?_Bà cười,chỉ tay qua nó
-Ơ…dạ hông…_Nó cười đáp lại nhưng chưa hết câu thì bị hắn ôm eo, ngắt lời.
-Đúng vậy!đây là bạn gái của tôi. Thế thì đã sao nào?đừng giả vờ trước mặt tôi nữa, chẳng ích lợi gì đâu.
-Hoàng Tú Msao con lại ăn nói với dì Kim như vậy?_Ông có vẻ tức tối nhìn hắn.
-Thôi!không có gì đâu chủ tịch, đừng gây chú ý cho mọi người!không tốt đâu!_Bà Kim khẽ mỉn cười
-Hừ..!_Hắn nhết môi – Giả tạo!
Rồi hắn kéo nó đi về phía bên kia, nó vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì ra chuyện gì. Tới gần cái bàn, nó vùng tay hắn ra rồi ngồi xuống ghế, nó xoa xoa bụng khẽ rên
-Đói bụng quá đi!huhu…mà hình như a không có thiện cảm với cô Kim gì đó thì phải?_nó nhìn hắn,hơi tò mò nên hỏi thử, ai dè thấy khuôn mặt hắn lạnh như băng thì vội xua tay -Thôi,thôi! Bữa tiệc hình như bắt đầu rồi kìa!_Nó đứng dậy lôi hắn đi, thật là chủ nhà mà phải để khách nhắc nhở thế đó