Pé Bi… Anh đã về - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Pé Bi… Anh đã về (xem 556)

Pé Bi… Anh đã về

tìm được con bé chưa ?


– Chưa ạ . Linh vừa gọi cho con , cô ấy đang bị nhốt ở nơi không có người đến , ba mẹ nói cho cảnh sát biết đi . Con đi tìm cô ấy đây .


Sau đó Hoàng lái xe đi tìm . Trên đường , cậu nghỉ << Không có người , có khi nào là bến cảng không ? >>


Linh thì sau khi tìm được vũ khí ” tự vệ ” là một khúc củi . Cô ngồi một góc , ở đây 4 bức tường toàn bằng sắt , Linh cảm thấy lạnh , không biết bao giờ Hoàng mới tới . Rồi cánh cửa mở hẳn ra , có ánh đèn lấp ló rọi vào mặt làm Linh chói cả mắt .


– Tỉnh rồi hả cô em ?


– Sao mấy người bắt tui ?


– Ai biểu cô em là cô chủ của một căn biệt thự , bọn này tính nhờ giúp bọn này ít tiền á mà .


– Mấy người nhầm rồi , tui không phải cô chủ trong nhà đó .


– Thôi mà ! 100 triệu đâu có nhiều đâu . Ba mẹ cô em búng tay một cái là có , đừng có chối nữa .


Một thằng bổng nói :


– Ê tụi bây , hay trước khi có tiền , mình vờn nó tí đi .


– Hê hê ! Đúng đấy .


Linh thấy không hay rồi , cô nắm chặt cây , nhắm mắt quơ mạnh , nào ngờ …


– Cô em bắt mũi đấy à ?


Rồi giậc cây củi , quăng sang chổ khác . 3 , 4 thằng xông tới , Linh đang cố vùng vẫy thì :


RẦM !!!!!!!!!!!!!!


Tiếng cánh cửa bị đẩy mạnh ra . Linh nhìn ra và biết đó là Hoàng . Bọn kia thấy vậy , đứng dậy hết :


– mày là thằng nào thế ? Muốn chết à ?


– Ờ ! Bọn bây mà **ng đến cô bé ấy là tụi bây tới số rồi .


– Gan nhỉ ? Long , lên xử nó .


Hoàng cầm gậy đánh và rồi…cậu thắng . Tiếp thằng thứ 2 , cũng vậy . Bây giờ thì bọn nó có vẻ sợ , cả 4 thằng còn lại xông lên hết , nhân cở hội này , Linh chạy ra đến chổ Hoàng .


– Em chạy trước đi .


– Không .


– NGHe không ? đi đi , anh không sao đâu , anh sẽ ra sau .


Nói rồi , Hoàng xông vào đánh bọn nó .


Linh đành chạy ra trước , được một lúc , cô thấy không được , Hoàng thế nào cũng bị bọn nó đánh , làm sao cậu có thể chọi lại 4 thằng được . Linh nhìn quanh thì thấy một chồng toàn đá to . Linh có tài ném đá rất chính xác . Cô vội cầm mấy cục rồi chạy lại chổ đó . Đúng như Linh nghĩ , Hoàng đã không đánh nổi , cậu đang kiệt sức . Bổng , Hoàng thấy , bốp , một thằng ngã , rồi bốp bốp bốp , 3 thằng tiếp theo ngã tiếp . Hoàng quay ra thì thấy khuôn mặt của Linh , cô cười hứng thú .


– Sao ? Thấy giỏi hông ?


Hoàng định cười nhưng sao cậu thấy chóng mặt quá . Trời đất như đàn quay cuồng trước mặt Hoàng , rồi cậu ngã xuống , ngất xĩu .


Chương 10


Hoàng mở mắt , Hoàng thấy người của mình như chẳng còn sức lực gì . Và người cậu thấy đầu tiên chính là Linh . Cô bé đang ngủ bên chiếc giường bệnh của cậu . Hoàng khẽ vuốt tóc thì Linh thức dậy . Mắt Linh sưng húp , có lẽ do khóc nhiều quá :


– Anh…anh tỉnh rồi à . Để em đi gọi bác sĩ .


– Không cần đâu . Linh ngồi đây đi .


Linh ngồi đó . Nhìn Hoàng có vẻ mệt mõi , Linh đau xót , cô lấy khăn lau mồ hôi đang chảy ướt đẩm mặt . Cô hỏi :


– Anh có bệnh gì à ?


– Không ! Làm gì có . Ai nói gì với em à ?


– Không . Em hỏi nhưng ông bà chủ không nói gì ?


– Không có gì đâu . Anh khỏe mà .


– Uhm` ! Thật nhé ._Linh hỏi ngờ vực


– Uhm` !


Cậu nói dứt khoát của Hoàng làm Linh yên tâm . Cô luôn luôn tin vào những lời của Hoàng .


Kể về Sơn . Khi nghe tin Linh , đã chạy vào bệnh viện để thăm cô . Và sau một hồi nói chuyện , Linh đã đề nghị 2 cô và anh không nên gặp nhau nữa . Cô đã nói cô chỉ xem anh như một người bạn , không hơn không kém . Và Sơn đi về , anh hiểu trái tim cô thuộc về ai .


Hôm sau , Hoàng ra viện , cậu nói ghét cái mùi bệnh viện , vì thế dù gia đình nói thế nào thì cậu cũng về nhà . Hoàng vẫn còn mệt nên chưa thể đi học , vì thế Linh không còn bị ” sai vặt ” ở trường nữa . Nhưng cô cảm thấy buồn . Không hiểu sao , không thấy Hoàng cô cảm thấy thiếu thiếu gì đó . Thời gian lúc này trôi qua thật chậm , mà cô thì lại đếm từng giây phút để mong về nhà . Cuối cùng thì thời gian mong đợi cũng đã tới , Linh đạp xe tức tốc . Và , khi đi qua khu vui chơi dành cho trẻ con , cô thấy một cái bóng lấp loáng giống Hoàng , Linh dừng xe và vào xem thử . Đó chính là Hoàng , cậu đang nhìn về một hướng xa xa và suy nghĩ điều gì đó .


– Anh … Hoàng ! _Lnih kêu .


– Ủa ? Về rồi đó à ?


– Uhm` ! Ma` sao anh lại ngồi đó?


– Uhm` thì … cho mát .


Linh bất cười . 2 người đi về . Khung trời bây giờ thật yên bình .


Tối rồi . Linh đẩy nhẹ cánh cửa thì thấy Hoàng đã ngủ . Bất giác , Linh bước vào phòng . Đến nhẹ bên giường Hoàng ngủ , nhìn anh . Rồi cô giậc thót khi Hoàng đột ngột mở mắt . Lúng túng , cô tính sẽ chạy ra khỏi phong thì Hoàng níu tay cô lại .


– Đi đâu vậy…pé ?


– Đi …đi ra .


– Nhìn lén người ta ngủ , rồi bỏ chạy khi người ta phát hiện à ?


– Đâu…đâu có .


Linh có hất tay HOàng ra nhưng không được , cậu kéo cô ngã lên giường . Níu chặt hai vai cô nói với vẻ nghịch :


– Thích anh hả ?


– …


– Sao hông nói .


– Ai biết…anh nói thế….sao…trả lời .


Lúc này thì Hoàng cười vang , cái dáng điệu lắp bắp của Linh y hệt lúc cô tiển anh hồi bé .


May lúc đó phòng của Hoàng chỉ còn đèn ngủ , nếu không sẽ thấy được khuôn mặt cà chua lúc này của Linh . Hoàng thôi cười , anh nói :


– Anh biết là Linh quan tâm anh như anh trai , đúng không? Hì , hỏi chút mà đã lúng túng rồi .


Anh đặt một nụ hôn lên má cô .


– Về ngủ đi em gái .


Rồi anh đưa Lnih ra cửa . Lên phòng , Linh đóng cửa lại . Không biết sao câu nói đó của Hoàng cứ xoáy vào tim Linh , cô buồn .


<< Anh trai ? Mình thật sự xem anh ấy là anh trai ư ? Nếu vậy sao mình buồn thế này ? Nhẻ ra khi anh ấy nói vậy mình phải vui lên chứ . Nhưng cảm giác lúc này của mình là sao ? Là sao đây ?


Tại sao xa Hoàg mình lại nhớ , anh ấy ở trước mặt mình cũng nhớ , không gặp mình lại buồn ? Đó là cảm giác gì ? Đó là gì ? Mình …yêu chăng ?


Mình yêu anh Hoàng à ? Có thật thế không ? Vây anh ấy có…yêu mình không nhỉ ? Chắc không đâu , nếu thích mình , anh ấy đã không nói vậy . Vậy là sao nhỉ , mình yêu đơn phương à ? Vậy làm sao cho người ta biết được nhỉ ? Thôi , để mai len hỏi con Quyên đã >>


————————————-


Và thế , tình cảm của cô càng ngày càng lớn lên , ở bên Hoàng cô cảm thấy hạnh phúc cho đến…1 ngày .


Hôm nay là chủ nhật , Linh được ở nhà , vậy mà ông bà chủ , mẹ cô và cả Hoàng đều đi hết . Cô đòi đi theo thì mọi người không cho . Đợi mãi , gần khuya tất cả mới về . Trông Hoàng thì có vẻ mệt mõi , anh đi lên phòng . Còn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Từ Một Thằng Gay Em Đã Lột Xác Bá Đạo Như Thế Nào

Nghe tiếng con khóc ré trong nhà chết đứng với cảnh tượng trước mắt…

Lọ Lem Đường Phố

Đang ân ái với vợ mới thì điện thoại vợ cũ mới chết tròn 100 ngày rung liên hồi và cái kết kinh hoàng…

Truyện Còn Chút Gì Để Nhớ