Ôsin nổi loạn - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Ôsin nổi loạn (xem 5561)

Ôsin nổi loạn

OMG~ Kim Anh đang thấy mình thật sự có lỗi. Nhìn bản mặt của cậu ta kìa. Bực mình quá trời ơi. Sao lại có người đáng thương thế cơ chứ.
Đúng là không có cách gì để trị tên Tử Kỳ gian xảo này, nhìn ánh mắt ầng ậng nược kìa. Á. Á. Á.
– Thiên hạ đệ nhất lạnh lung mĩ nam chuẩn bị đi qua đây.
Có tiếng nói oang oang của một nam sinh kéo luôn mọi người đang tụ tập ra ngoài để dõi theo bước chân của anh.
Còn lại Tử Kỳ với Kim Anh vẫn còn đang đắm đuối nhìn nhau:
Tử Kỳ vuốt lại tóc, dở mặt:
– Sao, cậu định nổi loạn đấy à? Vô ích thôi.
Đúng đúng là bộ mặt này. Khốn, dám lừa mọi người, mọi người mà biết bộ mặt này để xem hắn còn cái gì mà vàng gì mà cục no2 nữa không.
– Này không nên chime ngưỡng dung nhan người khác một cách lộ liễu vậy đâu.
– Cậu…
Tức nghẹn lời mà.
( Vì ở trường nên gọi là Trịnh Kim.)
Trịnh Kim không biết từ lúc nào đi tới chỗ Kim Anh, kéo theo con đàn cháu đống phía sau.
– Kim Anh nói tất cả đều là thật cậu nên trả lại tờ giấy đấy cho cậu ta đi.
Anh nói mà không biết sự việc như nào.
Không tin vào tai mình, anh đứng bật dậy:
– Thật, thật sao.
Gật đầu chắc nịch. Chứng tỏ là sự thật. Nuốt nước bọt đánh “ực”.
Trịnh Kim nhắc lại.
– Đưa giấy cho Kim Anh đi.
Cô nàng hênh hênh mặt lên, xoè tay:
– Đưa đây. Lì vừa thôi.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau không hiểu đầu đuôi tai nheo. Đang là màn nữ khách hung hăng vì tình yêu bị từ chối. Giờ từ đâu ra xuất hiện thêm kiếm khách nữa, hiểu mới lại à nha.
Chầm chậm lôi trong túi sách một tờ giấy đưa cho Kim Anh trước sự sung sướng của cô:
– Số tiền này là đền cậu bộ cúc theo thoả thuận. Cả chuyện kia nữa.
Nghe đoạn mặt Tử Kỳ từ tím chuyển sang trắng rồi kéo sắc hồng trở lại.
No.1 là ta. Haha.
– Thôi không cần nữa. Hơ…hơ
Kim Anh chỉ cần nghe vậy, cô cầm ngay số tiền trên bàn lại, vẻ mặt sướng tột độ:
– Không cần càng tốt. Cảm ơn.
Hí hoáy đếm lại tiền, định cất tiền lại vào trong túi thì em tiền không cánh mà do tay người dựt đi mặt, mắt đờ đẫn nhìn theo cánh tay. rồi mới sực tỉnh cô ngẩng phắt đầu nhìn theo cánh tay. Là Trịnh Kim.
– Cầm lấy.
Cái gì, anh không cần phải làm thế chứ. Kệ xác tên kia đi hắn có cần tiền đâu mà.
– Cũng được.
Cái gì tên mặt dày, vừa bảo không cần giờ lại nói cũng được. Một bờ môi mà hai lời nói.
Kim Anh uất nghẹn mặt hầm hầm lừ mắt nhìn Tử kỳ.
Thấy lạnh sống lưng Tử Kỳ nhìn lên thấy Trịnh Kim đã đi xa mà của nợ vẫn đứng lườm anh:
– Sao cậu cứ lườm tớ vậy.
Hứ một tiếng khinh khi, Kim Anh xách váy chạy theo Trịnh Kim. Cả lũ người người người trong thư biện kêu réo ầm ĩ vì vẻ đẹp của Trịnh Kim khi đi qua đến nỗi Kim Anh phải bịt cả tai lại. Đúng là háo sắc, mai kia tôi lấy Trịnh Kim rồi mấy người ngồi đấy mà nuốt nước bọt. HaHa.
……………………………
Về phòng y tế vẫn có một số người dai dẳng mặt dày đi theo. Cô Phí không biết từ đâu xuất hiện chắn lù lù trước cửa. Thế Du đi qua nhẹ nhàng, cô giáo mặt cười hớn hở. Thế Du vào trong, cô giáo mặt đằng đằng sát khí, tay trống nạnh:
– Sao, ai thích vào không.
Mấy cô gái nhìn nhau nuối tiếc rồi từ từ rút lui. Không muốn ” Phí bà bà” nổi giận, cô Phí nổi tiếng đanh đá và… háo sắc. Oá đúng là không thể chấp nhận.
Kim Anh chạy qua đám nữ sinh thấy họ xì xầm:
– Cô A: Tiếc thật mãi mới bắt được No.1 mà gặp ngay ma nữ.
– Cô B không kém phần: Đen thế cơ chứ. Ước gì cậu ấy được lồng trong tủ kính của nhà trường để ngày ngày mình có thể ngắm nghía cậu ấy nhỉ.
– Cô A chảy nước miếng.
– Cô B chắp tay tưởng tưởng.
– Các cô XYZ… mường tượng theo.
Oẹ, buồn nôn quá đi, đúng là mấy nhỏ này hết thuốc chữa rồi. Đúng là sến quá mà, thế kỷ XXI rồi mà còn dung mấy từ đấy.
Bịch… bịch, tiếng chạy vang khắp hành lang, Chi Mai đập vai Kim Anh thở hổn hền, cúi mặt, mắt long lanh:
– Đầu… đầu giờ tớ gặp được No1 đấy.
– Thì sao.
Có gì mà sung sướng thế không biết.
– Vô duyên. Làm tụt cả cảm xúc của người ra. Nói chuyện với cậu thà nói chuyện với đầu gối còn hơn. Xì.
Chi Mai mắt lườm sắc bén, môi xong lên, mũi hếch hếch nhìn Kim Anh.
– Thôi về lớp buôn sướng hơn.
Nói rồi cô đi thẳng, Kim Anh lững thững đi bộ khắp hành lang. Giờ mới phát hiện trên tường có rất nhiều bức tranh đẹp do học sinh trường vẽ đoạt giải. Những gương mặt tiêu biểu của trường. Phía cuối hành lang là một chiếc tivi tinh thể lỏng, hai bên là hai bồn hoa. Thì ra là bảng thành tích và chỉ số “giá vàng” của các cục vàng No.1 của trường ĐH Hồ Chí Minh.
Xì, có mỗi 5 cái cục vàng mà làm hoành trách dễ sợ, mà sao mấy người này đẹp thế nhờ. Nhìn chả bổ mắt tí nào, thà ngồi uống Coca còn sướng hơn.
Nghĩ xong, chạy thẳng xuống căng tin gọi cho mình lon CoCa.
Phía xa Trâm Nhi đang cười hớn hở với Tú Anh, nhìn thấy Kim Anh đang thất thần uống lon Coca anh kéo Trâm Nhi tiến lại gần.
– Này.
– Phụt. – Giật mình, cô phun hết cả ngụm CoCa vừa uống xong.
Thấy chị mình xúc động, Trâm Nhi cầm khăn giấy đưa cho Kim Anh.
– Khụ Khụ, định hại chết người đấy à.



– Chị làm gì mà ngồi đần ra vậy.
– Đần gì chứ. Đang suy nghĩ thôi.
Tú Anh nhìn Trâm Nhi, cô cũng quay sang nhìn lại anh:
– Vậy em không làm phiền. – Hai người đồng thanh.
– Ê.- Cô gọi dật lại.
– Hai người. hơ hơ không phải là quen nhau rồi đấy chứ.
Trâm Nhi e thẹn cúi mặt, mắt long lanh:
– Phải, nhờ chị cả đấy.
Cái gì không phải nhanh thế chứ, đúng là đệ tử miìn dạy cái được luôn HaHa. Trâm Nhi em được lắm.
– Nhìn kìa nhìn kìa cười tít cả mắt, trông xấu thế mà thằng Tú Anh cũng yêu.
Tú Anh hất hất mặt:
– Xấu thì sao, xinh hơn chị là được rồi. Ờ.
– Á à, cái gì thằng này. Giờ có người yêu là quên bà chị này đúng không.
– Ừ thì làm sao.
Trâm Nhi nhìn hai người mà cười khúc khích. Hai cái chị em nhà này, không **** nhau là không được mà. Nhưng cô cũng thấy rất hạnh phúc khi anh đang bênh cô. Khuôn mặt anh đáng ghét quá đi. Nhưng liệu hạnh phúc này đến dễ dàng vậy không, em sẽ được ở bên anh mãi chứ. Dù sao cũng nên tận hưởng những giây phút này.
Tan học, về nhà thấy ba đang ngồi xem phim, cô lễ phép chào ông rồi định lên phòng để thay quần áo thì tiếng ông Phùng vang lên:
– Kim Anh, lại ba bảo.
Ngồi xuống cạnh ông, không biết lại có chuyện gì nữa đây. Không phải là..
– Còn mấy ngày nữa là đến 2 tháng rồi đấy con chuẩn bị tâm lý đi nhé.
Sao ba lại nhắc nhỉ, giờ không biết trả lời sao đây. Aaaaaaa……..
– Dạ.
Dạ nhỏ rồi nhẹ nhàng bước về phòng. Nhảy tót lên giường, mặt đăm chiêu suy nghĩ
– Mình phải gọi cho Thế Du để ra mắt ba mình mới được, không ba lại bắt mình cưới Thế Nam thì chết. Hic.
Số mình thật khổ quá đi.
Nói là làm, với tay lấy điện thoại trên bàn:
” Thuê bao quý khách hiện không lien lạc được…. ”
Giọng cô tổng đài vang lên đều đều. Lúc nước sôi lửa bỏng thế này không biết Thế Du có thể đi đâu được cơ chứ. Bực mình hết biết. Cái tên này, chắc lại đang ngủ rồi.
…

Từ khóa: Ôsin nổi loạn,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Goblin - Tôi muốn làm tân nương của yêu tinh

Gái ế nhận quả đắng sau quyết định gây sốc khi bố mẹ thúc giục chuyện kết hôn

Anh Là Xã Hội Đen Thì Sao?

Định Mệnh Nghiệt Ngã Của Vợ, Bồ Và…”sim Rác”

Thứ con gái đã không còn trong trắng lại còn không biết điều