“Mỹ Mỹ! Mỹ Mỹ đợi chút!” Cô vừa chạy vừa hô to.
Ba người nhìn thấy cô chạy tới đều có chút kinh hoảng, Duy Nhất lại thở hồng hộc vọt tới trước mặt bọn họ, thình lình hô to một tiếng, “Lãnh Dực!”
Chỉ thấy cả người Dịch Hàn run lên, hành lý trên tay rơi xuống, liền nghiêm mặt, “Em gọi ai vậy?”
Duy Nhất tâm hoa nộ phóng, thế giới trước mắt đột nhiên đều trống trải, động tác này của Dịch Hàn đã chứng minh rõ ràng phán đoán của cô là đúng!
“Anh thật là Lãnh Dực? Tôi không đoán sai! Lãnh Dực! Anh! Anh hai!” Duy Nhất vừa gọi vừa cười, trong mắt cười ra nước mắt, phát hiện này đối với cô mà nói tương đương với chết mà sống lại!
“Duy Nhất, em nhận sai người! Thực xin lỗi, chúng ta muốn lên máy bay!” Dịch Hàn nhặt hành lý lên muốn đi vào trong.
Duy Nhất lại chơi xấu, nắm lấy hành lý của anh không buông tay, còn kêu Doãn Tiêu Trác ra tay ngăn Mỹ Mỹ lại, “Anh! Không lên mấy bay ! Lãnh Ngạn ở bệnh viện phải làm phẫu thuật ghép gan, cần gan của người thân. Anh, anh ấy chờ anh cứu mạng đấy!”
Dịch Hàn vừa nghe lời này liền dấy lên lửa giận, “Vì sao tôi phải đi cứu cậu ta? Lúc cậu ta hại tôi ngã xuống sườn núi có nghĩ tới tôi là anh trai của cậu ta không?”
“Hại anh ngã xuống sườn núi? Sao anh ấy có thể hại anh ngã xuống sườn núi? Anh ấy chỉ là không cùng nhau lên núi nổi điên với anh mà thôi, sao anh lại hận anh ấy? Quá không hợp lý rồi!” Duy Nhất không rõ lửa giận của anh đến từ đâu, nhưng làm người ta cao hứng là, Dịch Hàn đã thừa nhận anh chính là Lãnh Dực!
“Không theo tôi lên núi?” Dịch Hàn cười lạnh, “Tiểu tử kia âm hiểm giả dối, vì tài sản nhà họ Lãnh và Tĩnh Lam, phá hư thắng xe của tôi, lúc quẹo cua ở vách núi, tôi hoàn toàn không thắng xe được, bằng không làm sao có thể lạc đến kết cục như bây giờ! Kết quả anh ta cưới Tĩnh Lam lại không đối tốt với cô ấy!”
Doãn Tiêu Trác ngưng mắt nhìn Dịch Hàn, cảm khái vạn phần, “Lãnh Dực, anh thật là Lãnh Dực! Anh đây hận cũng quá sai rồi! Phá hư thắng của anh hoàn toàn không phải Lãnh Ngạn, là quản gia của các người! Tĩnh Lam và quản gia là dạng người gì, anh tìm người quen đi cục cảnh sát hoặc là tòa án lấy hồ sơ vụ án nhìn xem sẽ biết! Đáng tiếc, một người thông minh như anh lại bởi vì thành kiến thời thơ ấu hận nhầm Lãnh Ngạn lâu như vậy, đến nỗi anh em bất hoà, rơi vào loại kết cục này. Nếu năm năm trước anh tin tưởng Lãnh Ngạn, anh hoàn toàn sẽ không thảm như vậy!”
Dịch Hàn bị kinh sợ ngay tại chỗ, miệng chỉ biết lặp lại một câu, “Hận lầm rồi? Hận sai lầm rồi?”
Chênh lệch trong lòng nhất thời không thể điều chỉnh, nhiều năm như vậy, cừu hận là động lực sống sót của anh, là trụ cột tinh thần của anh, nếu không có lòng tin báo thù, có lẽ anh liền táng thân biển lửa trong chuyện hôm đó, cho dù có mệnh sống sót, cũng nhất định là loài bò sát thối nát nhất, tuyệt không có Dịch Hàn đứng lên hôm nay.
Nhưng hiện tại lại nói cho anh biết, lòng tin anh dùng để sống tiếp lại là sai lầm, như vậy cuộc sống lúc trước của anh không phải đã bị hoàn toàn phủ định sao? Như vậy, anh lại nên lấy lòng tin gì để tiếp tục sống sót? Tâm, nhất thời còn trống rỗng hơn bầu trời…
Duy Nhất lại khẩn cấp nhìn anh, cầm lấy hành lý của anh lay động.”Nếu hận lầm rồi, hiện tại tỉnh ngộ còn kịp! Anh hai, em cầu xin anh, cầu xin anh đi cứu Lãnh Ngạn đi!”
Địch Khắc bỗng nhiên lạnh lùng chen vào một câu, “Duy Nhất, cô có biết ghép gan có bao nhiêu nguy hiểm không?”
Duy Nhất không nói, cô quả thật không biết ghép gan có bao nhiêu nguy hiểm, giương mắt nhìn ánh mắt Dịch Hàn, cô bất lực và bàng hoàng, cô cũng không thể bắt buộc Dịch Hàn…
*******************************************************************************
Hai năm sau.
Sáng sớm xuân về hoa nở.
Gió hè nhẹ lướt, chuông búp bê nhỏ đinh đinh đang đang vang lên ca khúc đầu tiên trong hôm nay, đồng hồ báo thức đầu giường cũng ồn ào theo.
Cánh tay người nào đó vươn ra từ trong chăn khiến cho đồng hồ báo thức “Ngậm miệng”, chỉ cảm thấy cằm bị thứ lông xù gì đó phất ngứa một chút.
Cúi đầu, người nào đó dùng tư thế kinh điển, ghé vào trên người anh ngủ, hai chân xích lỏa quấn lấy thắt lưng của anh.
Không, cô đâu chỉ là hai chân xích lỏa, rõ ràng toàn thân xích lõa, nhớ tới phong tình vạn chủng đêm qua của cô, trong bụng lại có dòng nhiệt rung động không yên phận.
“Bà xã — bà xã –” Anh phe phẩy tóc của cô, bắt đầu quấy nhiễu vào sáng sớm.
“Tránh ra! Cuối tuần còn đặt đồng hồ báo thức làm gì!” Người nào đó tát một cái lên cái môi đang làm loạn trên mặt cô.
Vẻ mặt anh hắc tuyến, rõ ràng là chính cô đặt vào tối hôm qua, sợ hôm nay dậy không nổi vào sinh nhật hai tuổi của con trai Mỹ Mỹ.
“Bà xã! Rời giường! Mẹ ơi! Em lại nặng nữa rồi! Anh sắp bị em đè chết rồi! Còn tham ngủ như vậy nữa sẽ béo thành heo mất!” Tay không an phận của anh bắt đầu di chuyển khắp làn da cơ thể của cô.
Cô lật xuống từ trên người anh, đẩy anh, “Đừng náo loạn! Người ta mệt chết! Đều tại anh, hại em sắp hừng đông mới ngủ được!”
Anh cười, “Không đứng dậy đúng không? Được, anh hầu hạ em, anh ôm em đi tắm rửa!”
Chương 303: Kết cục 10.
Cô lập tức bừng tỉnh, “Không cần!” Cúi đầu nhìn vết tím khắp người mình bất mãn chu miệng lên, tính ra tinh lực người này trong hai tháng nay thật tốt, trên người cô không ngày nào đó không có quả mâm xôi, bị anh ôm vào tắm rửa, không bị biến thành xương sống thắt lưng đều đau thì anh sẽ không bỏ qua cho cô đâu?
Lúc này, di động Lãnh Ngạn vang lên, gọi điện thoại đến là Lãnh Dực.
“Alo, anh hai, là em? Em và Duy Nhất còn đang ngủ!”
Duy Nhất đánh một quyền qua, trợn mắt với anh, “Sao lại trả lời như vậy?”
Lãnh Ngạn cười to, “Ha ha, anh hai, suy nghĩ nhiều, thật là ngủ đơn thuần, không có quấy rầy. Ừ, chúng ta sẽ lập tức đi, đi tới nhà anh? Cũng được, đặc biệt thích ăn đồ ăn anh làm!”
“Đổi chỗ?” Thấy anh nói chuyện điện thoại xong, Duy Nhất hỏi.
“Ừ! Mau đứng lên! Đi nhà anh hai.”
Thật ra nhà Lãnh Dực chính là nhà cũ nhà họ Lãnh, Lãnh Ngạn thúc giục Lãnh Dực nhanh chóng khai chi tán diệp cho họ Lãnh, anh ấy lại ngày ngày trồng hoa nấu ăn, cộng thêm nghiên cứu sách dạy nấu ăn, hoàn toàn không để ở trong lòng, chỉ là trù nghệ của Lãnh Dực thật sự là càng ngày càng tốt, miệng hai bọn họ đều thích, thường thường đi nhà anh ấy kiếm cơm ăn, Duy Nhất còn nói, là Lãnh Dực đáp ứng rồi, cô vĩnh viễn có quyền lợi bá vương ăn cơm.
Lúc lái xe tới nhà Lãnh Dực, mọi người đều đã đến đông đủ, Duy Nhất đeo một dây tượng phật vàng lên cổ con gái bảo bối Mỹ Mỹ, “Đây chính là mẹ nuôi đã sớm đáp ứn