Ông xã thần bí không thấy mặt - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Ông xã thần bí không thấy mặt (xem 5827)

Ông xã thần bí không thấy mặt

h bạn của Lãnh Ngạn?”


Duy Nhất hít mũi một cái, “Em dị ứng với nước hoa!”


Lôi Đình Ân cười ha ha, “Vậy em đã đến nhầm nơi, chỗ nào có phụ nữ sẽ có nước hoa, mà chỗ tổ chức tiệc nhất định có phụ nữ!”


“Chẳng lẽ tổng giám đốc cho em là đàn ông sao?” Duy Nhất chép miệng.


Lôi Đình Ân thích thú nhìn cô, “Không, em là một phụ nữ thuần túy, phụ nữ thuần túy đến cực điểm, khó trách Lãnh Ngạn si mê em đến trình độ này, ngày trước cậu ta không bị Đình Nhi cuốn hút như vậy, chỉ là không muốn xa rời, cảm giác người thân, nhưng cậu ta với em thật sự là say đắm cuồng nhiệt.”


“Có không? Sao em không cảm thấy!” Ngoài miệng Duy Nhất nói lẽ hiển nhiên, nhưng trong lòng như đổ mật, cô vẫn lo lắng mình không cách nào thay thế vị trí Đình Nhi đã chết trong lòng Lãnh Ngạn, xem ra tự cô tìm phiền não.


Lôi Đình Ân cười nhạt không nói, nhân viên phục vụ bưng khay đi bên cạnh, Lôi Đình Ân cầm hai ly sâm banh, đưa cho Duy Nhất một ly, “Duy Nhất, có một cơ hội cho em, có muốn không?”


“Cơ hội gì?” Duy Nhất nhận lấy ly sâm banh hỏi.


“Sắp có một cuộc thi thiết kế búp bê, tổng công ty có một suất dự thi, Fujita đề nghị để cho em tham gia.” Lôi Đình Ân nhấp một ngụm sâm banh.


“Không thể nào!” Duy Nhất giật nảy mình, “Em? Tham gia so tài quốc tế! Đừng bôi xấu công ty!”


“Sẽ không! Fujita đánh giá em rất cao, em nhất định có thể thành công! Nào, cheers! Cầu chúc em giành giải thưởng lớn!” Lôi Đình Ân giơ ly rượu lên.


Một bóng đen đến gần bọn họ, giọng Lãnh Ngạn vang lên u oán, “Lôi Đình Ân, đừng trêu chọc xung quanh, cẩn thận Mặc Toa trở lại thu thập cậu!”


“Tôi sợ đó!” Lôi Đình Ân làm động tác đầu hàng, trên mặt hiện lên nụ cười hạnh phúc.


“Mặc Toa?” Duy Nhất nghĩ tới tên này, đây không phải tên công ty sao?


“Đúng vậy! Mặc Toa, là một cô gái đặc biệt thích búp bê, công ty của tụi em mở ra bởi vì cô ấy, Lôi Đình Ân này, cuối tháng sẽ kết hôn!” Lãnh Ngạn nắm tay cô, “Đi nào, chúng ta tới chào hỏi bác trai và bác gái Doãn.”


“Ồ!” Duy Nhất đáp rất không tình nguyện, mặc dù không thích ông cụ Doãn rất thế lực kia, nhưng phần lễ độ, cũng không thể để cho người khác nói phu nhân Lãnh Ngạn không biết lễ phép được?


Dưới sự thôi thúc của Lãnh Ngạn, Duy Nhất đi bước nhỏ tới trước mặt ông cụ Doãn.


“Chào bác trai bác gái!” Lãnh Ngạn chào hỏi rất lễ phép.


“Lãnh Ngạn đến rồi!” Ông cụ Doãn mỉm cười với Lãnh Ngạn, đồng thời ánh mắt rơi lên người Duy Nhất.


Duy Nhất vốn định lẫn vào không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt chào hỏi, “Xin chào bác trai Doãn, xin chào bác gái Doãn!”


Ông cụ Doãn không lên tiếng, Doãn phu nhân lại dùng ánh mắt sắc bén quan sát Duy Nhất, nói với Lãnh Ngạn, “Lãnh Ngạn, phu nhân của cháu rất đẹp!”


“Cám ơn bác gái khích lệ!” Lãnh Ngạn rất tự cho là đúng mà cười trả lời.


Duy Nhất trợn mắt nhìn hai người, người này sao không thể học chút khiêm tốn!


“Không biết tên Lãnh phu nhân là gì, có thể nói cho bác gái không?” Ánh mắt Doãn phu nhân nhìn Duy Nhất chằm chằm.


Duy Nhất bị bà nhìn rất không tự nhiên, đáp, “Cháu tên Nhiễm Duy Nhất.”


“A – tên rất hay! Cháu họ Nhiễm?” Ánh mắt Doãn phu nhân đảo qua trên người ông cụ Doãn.


“Đúng vậy, sao ạ?” Duy Nhất cảm thấy vẻ mặt Doãn phu nhân là lạ.


“Không có gì, chỉ cảm thấy họ này rất ít!” Doãn phu nhân trả lời lạnh nhạt.


Đang nói chuyện, quản gia vội vội vàng vàng chạy tới, thì thầm bên tai ông cụ Doãn, ông cụ Doãn nghe xong đứng lên, nổi giận đùng đùng, “Tên súc sinh này!”


“Sao vậy?” Doãn phu nhân hỏi.


“Tiêu Trác lại có thể đào hôn, chạy mất!” Ông cụ Doãn tức giận đến mức gào lên với quản gia, “Nhanh phái người bắt nó về cho tôi!”


“Dạ! Dạ!” Quản gia vội vã đi.


Ông cụ Doãn lắc đầu mà thở dài với Lãnh Ngạn, “Cháu ngoan, thật sự để cho cháu chê cười!”


Chương 142: Bí mật trong tủ bảo hiểm


Một bữa tiệc đính hôn cứ không giải quyết được như vậy, cả bữa tiệc cũng không thấy Doãn Tử Nhiên xuất hiện, cũng không biết trong ngày anh trai đính hôn cậu ta đi đâu.


Ngày hôm sau, tất cả các phương tiện truyền thông tin tức lần lượt đưa tin, tối hôm qua đột nhiên mưa to, ở phố Tây xảy ra vụ án bắn nhau. Hiện trường vụ án nhặt được nhiều vỏ đạn, có vết máu kéo dài đến cầu, đoán chừng người trúng đạn rơi xuống sông, sống chết chưa biết, mà căn cứ chiếc xe ở hiện trường vụ án, bước đầu xác định người bị thương chính là tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị – Doãn Tiêu Trác.


Lãnh Ngạn thấy tin tức lập tức điều động thế lực của anh điều tra chuyện này, bởi vì cảnh sát không thể cung cấp nhiều đầu mối hơn, ngay cả tính chất vụ án cũng không thể xác định, Lãnh Ngạn chỉ có thể hoàn toàn dựa vào mình.


Qua quá trình Lãnh Ngạn điều tra, vụ án này do mấy tên côn đồ làm, hình như là vì cướp bóc, cuối cùng, cảnh xác cũng xác định là vì cướp bóc, nhưng vì không rõ tung tích Doãn Tiêu Trác, cho nên vụ án bị treo.


Duy Nhất dựa nghiêng trên đùi Lãnh Ngạn, thảo luận chuyện vụ án với Lãnh Ngạn, rất lo lắng cho Doãn Tiêu Trác.


Lãnh Ngạn vuốt tóc cô an ủi, “Đừng cuống, không có tin tức chính là tin tức tốt nhất, chứng minh cậu ấy bình an vô sự, nói không chừng gặp được công chúa Bạch Tuyết và cô bé lọ lem, đang trôi qua thoải mái!”


“Cũng phải, nói như vậy khiến cảm giác của em tốt hơn nhiều!” Cô nghĩ tới tham gia cuộc thi thiết kế búp bê, đứng lên khỏi đùi Lãnh Ngạn, “Em đi lấy búp bê của em, anh ngủ sớm mộ chút, mấy ngày nay tinh thần tốt hơn rất nhiều!”


“Đương nhiên là tốt rồi!” Lãnh Ngạn tươi cười nhìn cô, “Em quản anh nghiêm như vậy, không tốt mới lạ!”


“Dường như anh rất uất ức? Vậy em mặc kệ anh!” Duy Nhất cau mày.


“Đừng! Được em trông nom là một hạnh phúc!” Hai cánh tay Lãnh Ngạn quấn lấy cô, “Nhưng mà, bà xã, chúng ta có mấy ngày không hạnh phúc!”


Duy Nhất gạt cánh tay của anh, “Cái gì mà mấy ngày? Tối hôm qua còn… Không được! Ngủ sớm dậy sớm, về phần này phải có điều độ, mau ngủ đi! Em lập tức tới cùng anh!”


Lãnh Ngạn đành giương mắt nhìn cô mở cửa đi ra ngoài, nằm trên giường không ngủ được, tâm sự chậm rãi nổi lên từ đáy lòng, chân mày nhíu lại.


Duy Nhất tới phòng bếp pha một ly sữa tươi trước, trở về phòng đặt vào trong tay anh, “Lãnh Ngạn, uống sữa tươi trước.”


Kể từ sau khi phát hiện tinh thần Lãnh Ngạn không tốt, lại nghe nói anh mất ngủ, mỗi đêm cô cho anh uống sữa nóng, nghe nói sữa tươi có trợ giúp cho chất lượng giấc ngủ.


“Anh khô

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Ngày ta buông xuôi tất cả

Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)

Truyện Này Em, Làm Cô Dâu Của Anh Nhé? Full

Truyện ngắn: Gia đình tôi – Phần 2

Ly Hôn Vui Vẻ