Nước Mắt Sao Bắc Cực - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Nước Mắt Sao Bắc Cực (xem 1693)

Nước Mắt Sao Bắc Cực

ào cười nổi dù chỉ là gượng ép, nhìn khuông mặt tươi rói của ba tôi, tiếng chúc tụng nhau, tất cả đã tạo nên một màu hỗn loạn, tôi choáng váng bước đi liêu xiêu lên chiếc xe hoa màu trắng, tiệc đã tan cô dâu phải theo về nhà chồng, nhưng chồng của tôi đâu, anh ta không đến, có ai lấy chồng mà bố chồng thay đón dâu không nhỉ, tôi không biết kiếp trước của mình đã làm gì điều sai trái nên kiếp này tôi mới bị trời hành như vậy, nhưng lòng tôi thì lại hoan hỉ vì nếu anh ta đến thì tôi không biết phải đối diện với anh ta như thế nào, nửa vui, nửa buồn vì tôi nghĩ anh ta cũng không thích cuộc hôn nhân này, vậy thì kế hoạch ly hôn của tôi đã thành công được một nửa. Trước lúc bước lên xe, bố đã ôm tôi vào lòng, dặn dò tôi đôi câu, nhưng sao từng lời bố nói lại gượng ép quá vậy, tôi mong bố đã nói với tôi những lời này biết bao, nhưng nay nó chỉ làm tôi thêm buồn, có lẽ tôi không có duyên được làm một người con của ông, chỉ vì hai cha con tôi không hợp nhau, đã có biết bao chuyện xảy ra, thôi nay đành quên hết, gạt nước mắt bước đi, tôi mong ông ở lại mạnh khỏe, vẫy tay chào mọi người, tôi bước lên xe như mang cả một khoảng trắng mênh mông vào cõi lòng mình, ngồi bên cạnh Hoa, tôi dựa đầu vào nó, cả hai cùng im lặng, không biết nói gì để an ủi nhau, bố chồng tôi thỉnh thoảng quay xuống hỏi han tôi, tôi chỉ đáp lời ông cho có lệ, có lẽ ông hiểu tôi đang buồn ghê gớm lắm.
Nhìn căn biệt thự màu trắng trước mặt, đúng là nó to hơn căn biệt thự nhà tôi nhiều, với đủ thứ hoa trong vườn, tôi đi mà như lạc vào một câu chuyện cổ tích, nhưng liệu đây có phải là thiên đường cho tôi, hành lý đã có bác tài sách, tôi bước cùng Hoa theo bố chồng vào nhà, mọi người đều đừng chờ và cúi chào tôi, tôi bỡ ngỡ với kiểu đón tiếp này, nên cố mỉm cười chào đáp lại.Bố chồng tôi giới thiệu:
_ Đây là ông Tú, quản gia nhà mình
_ Chào cô chủ
_ Chào bác.
_ Đây là bà Lý, phụ trách việc nấu nướng
_ Chào cô chủ
_ Chào bác.
_ Đây là cô Hồng, phụ việc trong nhà



_ Chào cô chủ
_ Chào cô.
Sau khi chào hết mọi người, ông dẫn tôi đến căn phòng tân hôn, mới thoáng nhìn tôi đã dùng mình sợ hãi, căn phòng đúng là đẹp thật với thảm hoa, được sơn màu hồng nhạt, màu mà tôi thích nhất, nhìn chiếc bản trang điểm vẫn còn mới, tôi biết nó mới được đặt mua, nhưng thứ mà tôi thích nhất là có cửa sổ nhìn ra sau vườn tôi rất yêu thiên nhiên, nên vội mở cửa ra cho gió ùa vào phòng. Thấy tôi còn mệt nên bố chồng tôi bảo:
_ Con và Hoa nghỉ ngơi đi, tí nữa bố cho người gọi hai đưa xuống ăn cơm
_ Cảm ơn bố, tí nữa chúng con xuống.
Ông cười, rồi rời khỏi phòng, chỉ còn lại tôi và Hoa, hai đứa lo xắp sếp lại quần áo vào tủ, dọn lại vài thứ linh tinh
_ Mày sẽ sống tốt thôi Huơng ạ, đừng lo lắng nhiều.
_ Ừ, cám ơn mày nhiều, tao cũng mong như vậy.
_ Mà mấy khung hình này, mày định treo ở đâu?
_ Không cần đâu, tao nghĩ là để trong va li thôi, lúc nào nhớ thì tao đem ra xem, mày sẽ ở đây với tao chứ.
Nghe thế con bạn tôi nó lăn ra cười.
_ Mày điên à, mày lấy chồng, chứ có phải về quê chơi đâu, mà mày bảo tao ở đây với mày.
_ Kệ người ta, tao thích mày ở đây với tao.
_ Thế còn chồng mày, mà dù mày có muốn tao cũng không ở được, mày biết rồi còn gì.
Hai đứa đang nói chuyện với nhau thì có tiếng cô Hồng.
_ Cô chủ, ông chủ bảo hai cô xuống ăn cơm
_ Vâng, cháu xuống ngay.
Tôi và Hoa đi theo xuống phòng ăn thì bố chồng tôi đã ở đấy, ông cười bảo:
_ Thế nào hai đứa đã đói chưa, ăn cơm đi nào
_ Vâng, cháu đói rồi. Hoa cười bảo.
_ Dạ. Tôi nhẹ gật đầu đáp, vì với tôi lúc này xưng con với ông vẫn còn xa lạ quá nên tôi không thể nào quen ngay được.
Bữa ăn diễn ra nhẹ nhàng, Hoa ăn nói rất vui vẻ với bố chồng tôi, còn tôi chỉ trả lời qua loa những câu hỏi mà ông dành cho tôi. Kết thúc bữa ăn tôi và Hoa lo phụ cô Hồng dọn dẹp, nhưng ông yêu cầu tôi đi nghỉ, không còn việc gì khác tôi và Hoa về phòng, chúng tôi chuyện trò với nhau một lúc, rồi vì quá mệt nên tôi ngủ lúc nào không hay, đến chiều dậy thì Hoa đã đi từ lúc nào, chỉ để lại cho tôi một bức thư, tôi giận nó sao lại bỏ tôi một mình ở nơi này, nhưng cũng mở bức thư ra đọc
“Hương mình biết bỏ bạn mà đi không một lời từ biệt, đã làm cho bạn buồn nhưng mình không còn cách nào khác cả, mình muốn được ở bên bạn nhiều hơn, được an ủi bạn, cho bạn một bờ vai để dựa, nhưng bạn biêt đấy mình không thể nào sống ở trong căn nhà đó được nó không thuộc về mình, mình và nó là hai thế giờ khác nhau, mình muốn đợi đến khi bạn tỉnh rồi nói lời chia tay bạn, nhưng nhìn bạn ngủ ngon quá, mình không nỡ đánh thức giậy, và hơn nữa mình không có dũng khí để nói lời chia tay vào lúc này, nhưng mà chúng ta còn gặp lại nhau ở trên lớp mà lo gì đúng không, cố gắng lên nhé và đừng buồn, bất cứ chuyện gì xảy ra thì tìm mình hay gọi điện cho mình, mình luôn ở bên bạn, à mà bài học hôm qua ở lớp mình đã chép bài và xin phép cho cậu nghỉ rồi, vì vậy đừng lo lắng gì cả, mau sớm đi học lại nhé, các bạn ở lớp chúng nó nhớ cậu lắm, thôi dài dòng quá, cứ như chúng ta phải chia xa mãi vậy, thôi ngủ ngon nhé mèo con, mình về đây, hẹn gặp lại ngày mai, mình thấy bố chồng cậu là một người tốt chắc cuộc sống của cậu cũng sẽ tốt thôi, cười nhiều lên nhé và đừng có buồn, tạm biệt”
Đọc xong thư của con bạn, tôi phải bật cười, cái tính lý lắc của nó không bao giờ thay đổi, nhưng nó đã cố làm cho tôi vui và tôi cũng cảm thấy đỡ hơn, không biết là mấy giờ rồi nhỉ, tôi phải xuống nhà và chào bồ chồng tôi mới được, tôi tự hỏi là chồng của tôi đâu, từ lúc tôi về đây, không thấy anh ta, chắc là anh ta không có nhà, vừa đi vừa nghĩ tôi không biết là mình đã đến cửa phòng của bố chồng tôi, khẽ gõ cửa:
_ Ai đó?
_ Dạ là con đây.
_ Huơng hả, đã dậy rồi hả con, thế nào đã đói chưa để bố bào cô Hồng dọn cơm cho con.
_ Dạ, con không đói, với lại con vừa ăn lúc chiều.
Tôi bước vào phòng làm việc của ông, với giầy tờ ngổn ngang và ông đang chăm chú vào máy tính của mình, tôi định hỏi ông anh ta đâu nhưng thấy ông quá bận chắc là chuyện của công ty, vì không muốn làm phiền tôi xin phép về phòng.
_ Ừ, thôi con về phòng đi, nếu đói thì bảo người dọn cơm nhé, đừng có mang bụng đói đi ngủ đâu đấy.
_ Dạ, con biết rồi, nói xong tôi khép cửa phòng ông lại, định đi về phòng mình, nhưng khu vườn hấp dẫn quá không cưỡng lại được, tôi bước từng bước theo hai hàng cây xanh mướt, buổi đêm đã tạo cho nó một sức hút mãnh liệt với tôi, ngồi dưới gốc cây liễu cạnh chiếc ao xen nhỏ, tôi thả hồn mình theo từng đợt sóng lăn tăn, tôi chợt muốn hát lên một bài gì đó trong không gian như thế này, thế là cùng gió, cùng ánh trăng đêm nay, giọng hát nhỏ của tôi vang lên, tôi muốn mình tạm quên trong lúc này những chuyện mà tôi phải đối mặt trong cuộc sống chỉ có mình tôi với tôi mà thôi, hát chán tôi ngồi nghịch nước trong hồ sen hình như có một nụ hoa sen vừa nở, tôi muốn nó ngự trị trong phòng mình thế là tôi với tay hái nó, trời cũng đã khuya tôi phải quay về phòng để ngủ, cắm song nụ hoa xen vào bình, đêm khuya chỉ có một mình trong căn phòng tân hôn, tôi không biết phải làm gì lúc này, thôi thì lấy sách ra để đọc giết thời gian và quên đi cảm giác sợ hãi trong

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 02/04/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo

Kính Vạn Hoa: Hoạ Mi Một Mình – Nguyễn Nhật Ánh

Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học

Xem tử vi ngày 24/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo

Chưa sinh con mà chị dâu mình đã “làm vua làm chúa” trong nhà