Tiểu Thanh nghe lời này, nhịn không được cười rộ lên, nói: “Ngài còn lo lắng không có loại này người! ? Đám người kia và ngài bình thường mỗi ngày ở phòng họp đều đối nghịch nhau, không chừng còn nói ngài!”
“Cho nên!” Đường Khả Hinh kìm lòng không được cười rộ lên, nói: “Chứng kiến giá trị của tôi … Chính là đám người kia!”
Phốc!
Tiểu Thanh bất đắc dĩ cười.
Đường Khả Hinh cũng kìm lòng không được cười rộ lên, vừa cúi đầu nhìn tư liệu, vừa nói: “Cô tới tìm tôi có chuyện gì?”
“Có phần văn kiện cần ngài xem qua một chút… Vitas tiên sinh biết tình huống của ngài, hi vọng thứ hai trở về phục chức, tận lực giảm bớt gánh nặng cho ngài…” Tiểu Thanh trước đem văn kiện chậm rãi để xuống, mới liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh một cái.
Đường Khả Hinh mặt bộc lộ biểu tình áy náy, vươn tay tiếp nhận phần văn kiện kia, chậm chạp mở ra, mới yếu ớt nói: “Lão nhân gia người thực sự đối với tôi là vĩnh viễn không yên tâm… Thân thể không tốt phải vào viện, lại bởi vì chuyện của tôi, ba lần bốn lượt chạy ra ngoài, bây giờ còn vì tôi, mà phục chức sớm, như vậy nội tâm tôi thế nào quá ý lấy được?”
“Vitas tiên sinh vẫn luôn rất thương yêu ngài… Biết ngài phát sinh chuyện như vậy, ông ấy nhất định sẽ đau lòng và khẩn trương…” Tiểu Thanh nhìn về phía Đường Khả Hinh yếu ớt nói.
“… …” Đường Khả Hinh tạm dừng tự hỏi một hồi, mới ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Thanh nói; “Cô có thời gian, đêm nay liền thay tôi đi một chuyến tới phòng làm việc của chủ tịch, nói tôi xin, hi vọng để sư phụ ở lại bệnh viện nghỉ ngơi đến ông khôi phục mới thôi. Hiện nay công tác của ta còn có thể tiếp ứng được, không thể để cho lão nhân gia người lại bận tâm. Huống chi còn có Laurence tiên sinh giúp tôi, tôi sẽ xử lý tốt tất cả sự việc!”
Tiểu Thanh thật sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh, chậm rãi gật đầu.
“Đi ra ngoài đi… Cô hôm nay cũng đủ bận …” Đường Khả Hinh nhìn về phía Tiểu Thanh, cho cô một điểm yên tâm mỉm cười nói; “Tương lai… Chúng ta cùng nhau nỗ lực, sẽ có càng nhiều tin tức tốt .”
Tiểu Thanh nghe lời này, thật sâu ngóng nhìn cô một hồi, liền mới bật cười nói: “Tốt! Đã nói tới tin tức tốt, tôi còn muốn nói cho ngài một tin tức tốt!”
“Tin tức gì?” Đường Khả Hinh ngẩng đầu, đảo mắt thật có điểm hứng thú, mỉm cười hỏi.
Tiểu Thanh mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, tâm tình cũng không khỏi vui sướng nói: “Nghe nói… Quản lý Trần Mạn Hồng Trần vẫn có giao tình tốt với ngài, hôm nay cô ấy được phá lệ lên chức phó tổng giám đốc câu lạc bộ Á Châu! Tháng sau tức thời đến câu lạc bộ Á Châu nhậm chức! Nghe nói văn kiện này tháng trước đã được phế duyệt! Cho tới hôm nay… Lưu trình tấn chức mới đi! ! Phòng hành chính quy định thời gian, hôm nay chính thức hạ văn kiện!”
Đường Khả Hinh kinh hỉ nhìn về phía Tiểu Thanh, hai mắt vi lượng, không khỏi hài lòng nói; “Thật vậy chăng? Thật là chúc mừng cô ấy!”
“Đúng vậy! Đây đúng là chuyện rất vui mừng! Quản lý Trần là một nhân tài hết sức ưu tú, cho nên mới đặc biệt làm cho cô ấy tấn chức phó tổng giám đốc như vậy, tương lai… Nhất định sẽ có thành tích tốt!” Tiểu Thanh cũng hài lòng nói.
“Cách tháng sau còn có mấy ngày, cô có thời gian, nhanh giúp tôi chuẩn bị lẵng hoa và một phần lễ vật, lúc cô ấy tấn chức nhậm chức, đem lẵng hoa và lễ vật đúng hạn đưa đến, tôi và Nhã Tuệ có thời gian sẽ cùng cô ấy ăn cơm chúc mừng!” Đường Khả Hinh hài lòng cười nói.
“Vâng!” Tiểu Thanh mỉm cười gật gật đầu, sau đó mới nhìn về phía cô tôn kính nói: “Vậy tôi đi ra ngoài trước…”
Đường Khả Hinh mỉm cười gật gật đầu, nhìn Tiểu Thanh rời phòng làm việc, trầm mặc nhìn cửa khép lại, mặt cô mới dần dần bộc lộ thần sắc mệt mỏi mà an ủi, Trần Mạn Hồng nỗ lực nhiều năm như vậy, rốt cuộc đạt được vị trí cao, đây mới thật là chuyện vui mừng nhất, nhân sinh có lẽ vừa mới bắt đầu, là có điểm không công bằng, thế nhưng vận mệnh lại cho mọi người thời gian ngang nhau cùng cơ hội… Lòng của cô dần dần lắng xuống, hai tròng mắt cơ hồ run rẩy mấy phần, vui sướng qua đi, đối người nọ tưởng niệm, lại giống như sống biển cuộn trào mãnh liệt mà đến…
Đường Khả Hinh tiếp tục chuyên chú phê duyệt văn kiện, vừa xem lướt qua nội dung trên văn kiện, vừa yếu ớt nói… Hạo Nhiên, nói cho anh biết một tin tức tốt, Mạn Hồng tấn chức phó tổng giám đốc câu lạc bộ Á Châu, chức vị này là bao nhiêu người đều tha thiết ước mơ a… Thế giới này vẫn chuyển động như trước, sẽ không bởi vì thiếu ai hay thừa ai, liền đình chỉ vui sướng cùng chu toàn… Nhưng là chúng ta cứ việc minh bạch, trả giá tất cả, không có thể cấp thế giới lưu lại bao nhiêu dấu vết, giống như trước không oán không hối hận… Bởi vì anh là trở lại như vậy… Cho nên anh từng truyền kỳ, giống như tiếng chuông vang lên trên giáo đường vậy…
Bóng đêm buông xuống, toàn bộ thế giới mưa bụi vẫn trắng xóa như cũ, đèn nê ông ở thế giới sương mù mơ hồ này, hồng lam vàng xanh sáng lên, một thế giới mộng ảo huyễn hoặc như vậy, vô số người đi đường, nhao nhao chống các cây dù đủ loại màu, dầu đi ở trước tủ kính xa hoa sáng sủa, nhất là đúng người yêu, trong thời tiết ngày đông lạnh lẽo đến gần, tương hỗ dựa vào nhau ngọt ngào cùng một chỗ, mỉm cười đi về phía trước…
Có một thân ảnh lam nhạt, cô đơn từ từ trải qua tủ kính xa hoa lóe ra, giống như không mục đích đi về phía trước… Tại cái thế giới náo nhiệt, cô có vẻ di thế cô lập.
Vô số người đi đường, đi qua bên cạnh cô vui sướng tươi cười, cô vẫn giống như vô tri vô giác vậy…
Sức gió càng lúc càng lớn, mưa càng lúc càng to.
Đường Khả Hinh tay chống cây dù trong suốt, đi giày cao gót mười hai phân màu trắng gạo, giống như không mục đích đi về phía trước, sức gió vũ động phiêu dật chiếc váy ngắn màu lam trở nên mất trật tự, gương mặt cô tiều tụy tái nhợt lại bị mưa bụi sương mù trận trận ướt nhẹp, sợi tóc trên trán hơi hiển mất trật tự rũ xuống, hai tròng mắt cuối cùng mới chiết xạ ra tưởng niệm nhàn nhạt cùng thất lạc, vừa ngóng nhìn đoàn người náo nhiệt phía trước, vừa yếu ớt nói… Hạo Nhiên… Chúng ta tách ra còn chưa tới một ngày, em cũng đã tưởng niệm anh như vậy… Em muốn mỗi phân mỗi khắc đều dừng lại ở bên anh cho em sống trong mộng tưởng niệm, chỉ cần có chút kiềm chế, có chút đau lòng, liền hồi tưởng lại một ít quá khứ trân quý của em với anh, thỉnh thoảng nhớ tới Cambridge, thỉnh thoảng nhớ