Mãi mãi là bao xa - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Mãi mãi là bao xa (xem 4284)

Mãi mãi là bao xa

h là Albert Einstein, ông ấy là người bất bình thường nhất xưa giờ.” Cô không nói gì… Nếu cô


nói: “Tương lai em phải trở thành người phụ nữ xuất sắc, không dựa vào đàn ông!” Anh sẽ nói với cô: “Anh chỉ muốn làm một người đàn ông bình


thường, chăm sóc người phụ nữ của mình thật tốt!”
Cô càng không nói nên lời… Nếu cô nói: “Em vừa so đáp án tiếng Anh cấp bốn, lần này lại trượt rồi.” Anh sẽ nói với cô:”Ai ra đề tiếng Anh cấp


bốn vậy? Quả thực quan niệm về tiếng Anh đã thay đổi triệt để! Anh vừa làm xong đề thi vừa rồi, được năm mươi điểm.”
“Hóa ra tiếng Anh của anh thua em, có khi em còn giỏi hơn anh.”
“Trước khi làm đề cấp bốn, anh cứ nghĩ tiếng Anh của mình không tệ lắm, giờ anh đã nhận ra – mình phải đi mua sách ngữ pháp về ôn lại.”
Tâm trạng cô cũng không tệ lắm, vừa cười vừa gõ: “Chấp nhận đi, anh cũng đừng tự ti quá!” Anh nói: “Anh không tự ti! Có điều anh đề nghị em


nên thi TOEFL, tư duy của người Mỹ có vẻ logic hơn.” “Anh thấy em bị tiếng Anh tra tấn chưa đủ thảm sao?”
“Tiếng Anh thực ra không khó, anh có thể bày em.”
“Thôi đi, đề cấp bốn anh mới có năm mươi điểm.”
“…”
Một lát sau, anh nói: “Giờ thì anh bắt đầu tự ti rồi!”


(*) Tên một bộ phim truyền hình nổi tiếng của Trung Quốc, còn có tên tiếng Anh là “Hand in Hand” (Tay trong tay), sản xuất năm 1998, kể về


một nữ nhân viên văn phòng ngoại tình với một người đàn ông đã có vợ. (**)Hai câu đối đáp của Lăng Lăng và Dương Lam Hàng trích từ lời bài hát


“Từ khi có em”, nhạc phim Hoàn Châu Cách Cách.


Chương 5


Chớp mắt, năm ba đại học đã trôi qua hơn phân nửa.
Từ khi giao du với anh bạn online “khoa học gia”, nhóm bạn cùng phòng của Lăng Lăng đều nhất trí cho rằng cô cũng phát triển theo chiều


hướng “khoa học gia” luôn.
Cô không tin mình có bất kỳ điểm nào không bình thường, chỉ có đi đường cũng cười, ăn cơm cũng cười, đến lớp ngồi chép bài cũng cười, thậm


chí nằm ngủ trên giường cũng thấy cười… Trong phòng tự học yên lặng, Liên Liên đứng trước mặt Lăng Lăng lắc lắc ngón tay, đem cô nàng đang


ngồi ngẩn ngơ thẩn thờ trở về thực tại: “”Mạch mô phỏng và mạch số” buồn cười lắm à? Cậu đã đọc phần lời tựa cả chục phút rồi.”
“Cũng được, không buồn cười lắm.” Cô ngồi lại ngay ngắn, mở sách ra, miễn cưỡng tập trung tinh thần hơn nửa tiếng, nhưng trong lòng nhấp


nhổm không yên, ngón tay cứ ngứa ngáy.
“Bạn yêu à… Ba ngày rồi tớ chưa online.” Cô ngọt ngào năn nỉ Liên Liên ngồi bên, giơ một ngón trỏ lên vẻ tội nghiệp: “Cho tớ đi một tiếng thôi,


tớ hứa sẽ về đúng giờ.”
“Miễn đi!” Nhớ tới việc Liên Liên từ năm giờ rưỡi sáng đã tới trường giúp cô giữ chỗ, cô nằm soài lên cuốn sách tiếp tục ghi nhớ những điểm


quan trọng, trước mắt đều là chữ nghĩa to oành nhưng cứ đọc chữ nào quên chữ đó, nửa giờ sau, cô nhích đến bên tai Liên Liên: “Nửa tiếng được


không? Thi xong tớ cùng cậu đi dạo phố.”
“Tớ không rảnh!”
“Tớ mời cậu ăn món cá hấp cậu thích nhất nhé!”
Thấy mắt Liên Liên sáng lên, cô liền chớp thời cơ: “Cộng thêm một suất gà kho ớt nữa, được không?”
“Nửa tiếng?”
“Tớ hứa!”
… Mua chuộc thành công, cô ba chân bốn cẳng chạy ào ra quán net,”Lên chat đi!”
Không có hồi âm.
“Nhanh lên, em chỉ tranh thủ được chút thôi.”
Rốt cuộc cũng trả lời. “Không phải ngày mai em có kỳ thi sao?”
“Em học muốn hoa mắt chóng mặt, đầu óc sắp hư luôn rồi…” Mỗi lần thi cử tâm trạng cô đều rất nặng nề.
“Dạo này tâm trạng khó chịu, anh kể chuyện gì hay hay được không?”
“Em muốn nghe chuyện cười không?”
“Sao cũng được, miễn là có thể làm em cười.”
Ba phút sau, anh nói: “Anh muốn cùng em chat… cho đến năm tám mươi tuổi.”
Cô đọc những lời này trên màn hình, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả, tựa như nội tâm trống rỗng được lấp đầy bởi một cảm giác không


thể cắt nghĩa, thể xác và tâm hồn băng giá cũng được sưởi ấm.
Cô đọc qua rồi nở một nụ cười! Khóe miệng giống như bị ai kéo mạnh không khép lại được. Cười xong, cô vỗ vỗ hai má, đánh chữ: “Được, đến


lúc đó em hai tay run run gõ máy tính nói anh biết: em vừa ăn chuối tiêu làm rớt mất một cái răng nha!”
“Khi đó anh sẽ nói: Xin lỗi em, anh nhìn không rõ lắm! Chờ anh chút, anh đi lấy cái kính lúp!” “Nói không chừng cháu em sẽ lắc lắc tay bà nó nói:


Bà ơi, bà nhường cháu lên mạng tí đi, bạn gái chờ cháu ba tiếng rồi.”
“…” Cô đợi một hồi lâu mà không thấy anh trả lời…
“Anh ngủ rồi hả?”
“Không, có việc này anh nghĩ không ra…”
“Chuyện gì vậy? Để coi em có giúp anh nghĩ được không.”
“Tại sao anh lại thích chat chit với em nhỉ?” Vấn đề này cô đã nghĩ đến từ lâu, nhanh chóng gõ một câu: “Bởi vì Internet giống như một tấm


màn mờ ảo, thông qua nó, chúng ta bất giác ảo tưởng đối phương là một người hoàn hảo không sứt mẻ.”
“Vậy em tưởng tượng anh như thế nào?”
“Anh là người có văn hóa, chắc chắn rất có khí chất, lịch sự tao nhã, thành thục ổn trọng.” “Còn gì nữa không?”
“Anh rất tinh tế, giỏi hiểu ý người khác, còn rất kiên nhẫn, tính tình cũng thật ôn hòa… Em đoán anh nhất định là một ông bố tốt!”
Sau khi gửi xong, cô bổ sung một câu: “Đúng rồi, anh có con chưa?”
Anh lại im lặng gần một phút đồng hồ: “Em cảm thấy anh già lắm sao?”
“Không già! Rất trẻ, chắc là chưa tới bốn mươi đúng không?”
“Anh còn chưa qua sinh nhật thứ hai mươi bảy… Trước mắt ngay cả bạn gái cũng không có.” “Anh giỡn chơi?”
“Anh lại cảm thấy tự ti thêm chút nữa rồi.” Cô sốc, sốc đến tối tăm mặt mũi! Hình tượng trong thâm tâm cô bấy lâu, anh là một ông giáo đeo


kính gọng vàng, khóe mắt có vài nếp nhăn quyến rũ, bỗng chốc tan thành mây khói. Thay vào đó là hình ảnh chàng trai hai mươi bảy tuổi chưa có


người yêu vẫn thường thấy trong sân trường đại học.
Cô vỗ vỗ ngực, ổn định lại cảm xúc một chút, nhanh chóng tiếp nhận hình tượng mới của anh. “Anh cũng đừng quá tự ti, chắc duyên phận của


anh còn chưa tới thôi.”
“Anh không biết cảm giác thích một người là như thế nào.”
Cái này thì cô biết, trong tiểu thuyết tình cảm có viết. “Là một loại cảm giác như điện giật, khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, anh liền tin tưởng


chắc chắn rằng – cô ấy chính là người phụ nữ sẽ ở bên anh cả đời!”
“Em đã gặp được người như vậy à?”
“Vẫn chưa! Lâm Lâm bạn em nói yêu cầu của em cao quá, đàn ông em thích căn b

Từ khóa: Mãi mãi là bao xa,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Người Vợ Bị Ung Thư Vú

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Cô vợ nhí đáng yêu

Đọc Truyện Yêu Em, Chờ Em Full

Lo lắng vì quay lại clip ân ái với người tình trong đêm cuối