Khi thiên thần mất đi đôi cánh - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Snack's 1967

Khi thiên thần mất đi đôi cánh (xem 1716)

Khi thiên thần mất đi đôi cánh

vút rung rung, tim nó đang rộn lên những giai điệu không lời…


Bịch…


Âm thanh lạ khiến cả anh và nó giật nảy mình quay lại và cái nguyên nhân phát ra tiếng động ấy thì chút nữa khiến nó ngất lăn quay: Trang đang ôm miệng cười khúc khích còn người phụ nữ bên cạnh cô bạn của nó thì y như là bị bùa choáng…


– Mẹ… – Minh Anh hoàn toàn bình tĩnh, nhíu mày…


Vi đưa tay lên chắn ngang bờ môi, anh ấy vừa mới gọi người đó là gì cơ?


– Cháu… chào bác… !


Lần ra mắt đầu tiên của nó với mẹ anh tệ hại thế này sao? Ôi trời, toi rồi, Vi đã phạm ngay cái điều tối kị trước mặt người lớn…


– Con và…? – Có vẻ như vẫn còn shock, bác gái nói đứt quãng


– Hì, mẹ trấn tĩnh nào, đây là người yêu của anh con đấy… – Trang vui vẻ xoa dịu không khí.


– Thật sao Minh Anh?


– Vâng – Anh đáp ngắn gọn – Mẹ vào mà không nhấn chuông?


– Ta chỉ định khiến con bất ngờ thôi! – Mỉm cười với anh xong gần như ngay lập tức bác ấy quay sang nó…


Vi run lập cập, cúi gằm mặt, chuẩn bị tinh thần nghe sự trách phạt của người lớn, nhưng… mấy thứ ấy xem ra là quá thừa thãi…


– Đây là con dâu của ta sao? Cuối cùng con cũng chịu tìm lấy một ai đó, thế mà ta cứ lo con sẽ theo chủ nghĩa độc thân tới hết đời cơ đấy… May thật. Tên con là gì?


– … Dạ, tên cháu là Tường Vi ạ!


– Một cái tên rất đẹp, ta và cháu sẽ có nhiều chuyện để nói đây…


Kéo tay nó lên phòng, người mẹ trên cả tuyệt vời của Minh Anh đang định làm gì thế nhỉ?


Trang nhún vai cười ra vẻ vô tội trước cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của anh trai. Phen này thì thảm cho cả Minh Anh lẫn Vi rồi…


*


Đeo earphone vào tai, Minh Anh khẽ rùng mình nhấn ga…


“- Cái gì đây ạ? – Anh tròn mắt nhìn đống hành lí mẹ mới vận chuyển về.


– Hành lí của Vi đó con, ta phải tranh thủ lúc nó đi học để mang tới, đáng lẽ hai đứa phải ở chung từ lâu rồi, bất ngờ quá, không ta cũng đã kịp chuẩn bị lế để gặp mặt nhà bên ấy thôi lần sau vậy… thằng bé này, sao không nói sớm với mẹ là con đã có ý chung nhân chứ?


– Mẹ nói gì thế ạ? Cứ làm như cô ấy là vợ chưa cưới của con không bằng.


– Thế con không yêu Vi hả?


– Chuyện ấy khác mà…


– Khác gì, hai đứa yêu nhau thì chuẩn bị đi, ta sẽ thưa chuyện với nhà bên đó cho hai đứa lấy nhau, và ta sẽ sớm có cháu… Nghĩ tới đó thôi là đã không thể chờ rồi.


– Nếu như con và cô ấy không thể tới được cái ngưỡng như là mẹ nói thì sau này Vi làm sao có thể lấy ai khi mà cô ấy tới nhà một người khác phái sống và ở chung với người đó chứ?


– Thì con lấy nó là được chứ gì, chỉ giỏi lo xa… Chiều nay ta còn phải dẫn con bé đi shopping, đi spa, thật là nhiều việc…


– Còn…


– Việc ấy thì con có thể yên tâm, ta đã cho người mở chi nhánh rồi.


– …


– Chỉ có điều… – Mẹ ngưng lại, đôi môi nửa như cười – nếu 15% đó rơi rớt vào tay chú con thì con biết hậu quả đấy…


– Vâng… ”


*


– Hôm nay tự dưng lại rủ tớ đi chơi golf? – Bảo Anh cười tươi khi vừa trông thấy Minh Anh.


– Chỉ là lâu rồi không chơi thôi.


– Thật à?


– Thật.


– Thế thì bắt đầu thôi.


*


Ngó nghiêng một thôi một hồi Vi vẫn chưa thấy Trang đâu, mọi hôm cô nàng đúng giờ lắm mà nhỉ?


Tin… Tin…


– Sao hôm nay cậu tới muộn thế? – Nó nhíu mày rồi chui vào xe.


– Ừ, xin lỗi.


– Tối tớ sẽ sang phòng cậu thử thuyết trình nhé, mai là phải thuyết trình trước lớp…


– Đồ đạc của cậu mẹ tớ chuyển hết về nhà anh Minh Anh rồi.


– Gì cơ? – – Cái câu hỏi với âm lượng lớn hơn mức bình thường của nó khiến Trang nhăn mặt vì chói tai…


– Sao lại như thế được chứ? Ở cùng nhà với anh ấy ư? Hức… hức… Tớ phải nói với bác gái.


– Cậu đừng lo, giờ dọn tới đó cậu cũng không phải sống chung với anh tớ đâu.


– … – Câu nói bỏ dở của Trang khiến bàn tay đang lôi điện thoại ra của nó nằm yên.


– Anh tớ đi Mỹ rồi.


Từng chữ dội ngược vào tai khiến nó nghe lùng bùng…


– Cậu… cậu vừa nói gì…


– Tớ nói là anh Minh Anh đã đi Mỹ rồi, máy bay vừa cất cánh cách đây hai tiếng… Ừm, anh ấy nhờ tớ gửi lời xin lỗi cậu…


– Tớ hiểu… – Gật đầu như một con rô bốt, Vi thấy hẫng kinh khủng, điện thoại để làm gì mà anh ấy không gọi cho nó lấy một cuộc chứ? …


Bước vào nhà nó thả túi xách rồi ngồi xuống, có chuyện gì mà anh ấy lại phải đi gấp như thế nhỉ?


– Con về rồi à?


Vi giật nảy mình, nhìn lên, quên khuấy mất là mẹ anh ấy đang ở đây.


– Dạ, vâng ạ…


– Vi có muốn biết lí do nó phải sang Mỹ gấp như thế không? – Bác ngồi xuống đối diện nó, mỉm cười một cách hiền từ.


– …


– Dù gì ta cũng thừa nhận con, con sắp trở thành một phần của gia đình ta vì thế có lẽ bây giờ là thời điểm thích hợp để con biết một số chuyện.


– Bác…


– Minh Anh là một đứa trẻ phải lớn lên trên nước mắt, chịu đựng mọi khổ đau,… ta là mẹ nhưng chẳng thể giúp gì nhiều cho nó vì vậy chỉ cần là người nó yêu, ta tin tưởng tuyệt đối vào sự lựa chọn đó. Hẳn con rất đặc biệt Tường Vi à…


– …


– Minh Anh phải bay sang Mỹ để giành hợp đồng, nếu hợp đồng rơi vào tay đối thủ cạnh tranh, Bảo Anh sẽ trao số cổ phần mà cậu ấy đang nắm giữ cho chú của Minh Anh, một khi điều đó xảy ra, ta không chắc nỗ lực suốt bao nhiêu năm qua của thằng bé có còn nữa không…


Anh Bảo Anh ư? Vi để cho cái tên ấy loanh quanh trong đầu nó với những dấu hỏi…


– Chắc con đang băn khoăn Bảo Anh, Minh Anh hai đứa nó là bạn thân của nhau mà tại sao Bảo Anh còn làm khó Minh Anh như thế đúng không?


– Dạ… Anh Bảo Anh không phải là típ người thích cạnh tranh…


– Con hiểu nó quá nhỉ? …


– …


– Phải, thằng bé không thuộc típ đó… Lí do là vì con đấy Tường Vi.


– Con? – Nó ngờ vực chỉ tay vào chính mình.


– Vì Bảo Anh có tình cảm với con.


Mẹ Minh Anh đứng dậy từ lâu rồi mà nó vẫn cứ ngồi bất động, vì nó ư…?


*


– Bác không ở thêm nữa ạ?


Vi hơi buồn, thật sự nó không muốn chia tay bác gái một chút nào, mấy tuần vừa qua nó đã rất vui và nhờ bác nó tạm quen những lúc không có anh ở bên…


– Ta vẫn còn công việc ở bên đó nữa mà, ở đây mọ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô Gái Ðến Từ Hôm Qua – Nguyễn Nhật Ánh

“Có chết đói con cũng không để vợ phải ở cùng mẹ nữa!”

Năm Ấy Gặp Được Anh

Cây thuốc phiện thiên đường

Khó khăn lắm tôi mới có bầu vậy mà anh bắt ép tôi bỏ con và sự thật đau đớn phía sau