Old school Swatch Watches
Lời bài hát Việt Nam | Lyrics.vn

Học Viện Milky Way

Học Viện Milky Way - 5457 Lượt Xem
KTX làm một số chuyện (chuyện gì ta?). Theo kế hoạch, BGH cuối cùng cũng triệu tập mấy đứa lên phòng giám hiệu, cả bốn lẽo đẽo theo nhau. Lòng thầm cầu trời khấn phật.


Đến phòng giám hiệu đã thấy 3 người ngồi đó.


Hiệu trưởng Lisa ngồi giữa, hai bên là hai ông giám thị.


– Còn hai người nữa!_ bà Lisa lạnh lùng nói.


– Dạ… dạ hai bạn ý có việc bận… lát mới tới được ạ_ Bu cúi đầu lễ phép.


Bà Hiệu trưởng nhíu mày. Ông giám thị giờ mới lên tiếng:


– Mau giải thích cho tôi.


– Ấy thầy đừng nóng, để em rót nước cho thầy_ nhỏ Mi câu giờ đó mà.


– Đúng rồi đó ạ!_ cả lũ đồng thanh rồi mỗi đứa sấn sổ vào rót nước.


Mùa hè trời nóng nên BGH cũng khát lắm, thôi được, đằng nào cũng bị đuổi khỏi trường, ấy nhóc rót nước lần cuối cùng.


_ _ _


Trong khi đó, tại phòng 666


Trước mặt Na và Kun là một số đồ dùng của môn mỹ thuật: màu acrylic (xanh dương đậm, đen, hồng, tím, trắng), hai miếng vải tốt kích cỡ 2m nhân 3m, cọ sơn, cọ vẽ, ngoài ra còn có tăm, bàn ủi, kim chỉ, bông gòn.


Bắt tay vào việc. Đầu tiên, Na dùng cọ sơn màu hồng lên giữa giấy, sau đó nhỏ tô viền bên ngoài bằng màu tím có sắc đậm hơn sắc màu hồng. Tiếp tục tô màu xanh đậm sao cho các màu hòa vào nhau. Tô màu đen cho phần còn lại của giấy, tô thật đậm để tạo hiệu ứng bầu trời tối đen.


Kun chăm chú nhìn Na, lúc nhỏ chú tâm làm việc trông lại càng đáng yêu hơn, môi nhỏ hơi mím lại, thỉnh thoảng nhỏ lại đưa tay vén mái tóc dài, ôi sao mà đángyêu quá đi!


– Anh nhìn cái gì, không mau phụ tôi một tay, dân mỹ thuậtmà không biết làm gì hết á!


Hắn sực tỉnh vội xắn tay vào làm giúp.


Tại phòng Giám hiệu.


– Hát xong chưa???_ một ông giám thị vừa cầm cốc trà uống vừa hỏi Bu và Ken, haiđứa đang nghêu ngao “biểu diễn” văn nghệ để câu giờ=____=


– Tôi không rảnh với các cô cậu đâu!_ ông giám thị còn lại bắt đầu khó chịu, còn bà Lisa thì cứ tủm tỉm cười


– Hát xong rồi ạ!_ Bu thều thào, nãy hát mấy bài mà nhỏ gần đứt cả hơi.


– Mời BGH xem tiết mục đấuvõ karate, tiết mục này rất là đặc sắc ạ!_thằng Tin được “mời” đến làm MC, lập tức Bu và Ken vỗ tay ủng hộ, giờ đến lượt Kin và Mi ra “biểu diễn”


Phòng 666:


Đợi bức vẽ khô, Na úp mặt tô màu vào vải để màu chuyển sang vải. Sau đó là việc của Kun, hắn làm nóngbàn ủi, ủi kỹ phần giấy lênmặt vải để màu chuyển sang vải.


Cuối cùng là dùng tăm và cọ vẽ các ngôi sao li ti trên bầu trời. Tất cả đều được thực hiện tỉ mỉ nhưng cũng cần sự nhanh gọn.


Xong. Na và Kun lau mồ hôi rồi cả hai nở nụ cười nhìn nhau.


– Nhanh, phải lên phòng Giám hiệu thôi!


.


.


.


Đến nơi, cả hai trông thấy Mi và Kin đang khua chân múa tay loạn xạ.Thấ


Thấy Na và Kun đến, cả lũ thở phào.


– Sao giờ này mới đến? Mau giải thích chuyện tối qua cho chúng tôi_ ông giám thị hắng giọng.


Na và Kun mỉm cười nhìn nhau rồi… Phật… cả hai tung lên một cái, một dải ngân hà kỳ ảo hiện ra.


– O..a..a..


Mọi người ngỡ ngàng say mê ngắm nhìn. Na và Kun làm vài động tác “sóng” khiến dải ngân hà như đang chuyểnđộng vậy. Những ngôi sao được rắc thêm nhũ óng như đang phát sáng những tia nghịch ngợm, chúng chuyển động nhẹ nhàng, xoay tròn, bầu trời đêm huyền ảo. Giữa màu đen thẫm của bầutrời, từng vì tinh tú như lấp lánh hơn. Tất cả đều không tin vào mắt mình, không tin đây là một bức tranh. Đẹp thật!


– Cái… cái này….


Mấy ông giám thị lắp bắp không nói nên lời.


– Vâng thưa BGH, ngày hôm qua, khoảnh khắc ngước mắt lên bầu trời cũng là lúc chúng em đang “lấy cảm hứng” để hoàn thành bức tranh này (xạo quá), một dải ngân hà tuyệt đẹp, em nghĩ nó là món quà ý nghĩa nhất để tặng cho Học viện khi chúng em bước vào ngôi trường này, tuy không có gì lớn lao nhưng nó là cả tấm lòng của chúng em… mong thầy cô hãy nhận lấy! _ Na nói một tràng, nhỏ này vốn giỏi văn mà.


Mấy ông giám thị xúc động, chỉ có thể lắp bắp:


– Vậy… chuyện hôm qua?? Không phải các em…..


– Không thưa thầy_ Mi được đà nói chắc nịch_ bọn em hoàn toàn trong sáng, đó là do có người hại bọn em, cố ý tung tin đồn nhảm mà thôi.


Mấy ông giám thị gật gật đầu nhìn nhau, nhanh tay ra đỡ lấy bức tranh như đỡ lấyvật báu vậy. Duy chỉ có Hiệu trưởng là không nói gì. Một lúc sau bà mới lên tiếng:


– Được rồi, tất cả về đi, riêng Hội trưởng ở lại gặp tôi một lát.


– Em ạ?


– Ừm.


.


.


.


Giờ chỉ còn Bu và Hiệu trưởng trong phòng.


– Thưa… hiệu trưởng có gì muốn dặn dò ạ?_ Bu lên tiếng.


Bà Lisa đan hai tay vào nhau, chậm rãi nói:


– Em nghĩ… mình có thể qua mắt được tôi sao?


– Sao cơ ạ?_ Bu toát mồ hôi, sợ quá.


– Tôi chỉ muốn nói với em thế này thôi, mọi chuyện các em làm trong Học viện này đều không qua mắt tôi được đâu, chuyện hôm qua tôi không truy cứu nữa. Nhưng lần sau, đừng nói dối tôi, rõ chưa?


– Dạ!_ Bu chỉ biết cúi đầu lí nhí.


– Về đi!


– Vâng!


Bu vâng dạ rồi bước ra cửa.


– Khoan đã….


– Dạ?_ Bu quay mặt lại.


– Bức tranh… đẹp lắm…_ Bà Hiệu trưởng khẽ nở nụ cười.


Bu thở phào, nhỏ thấy vui vui trong lòng.


– Vâng ạ! Cảm ơn Hiệu trưởng, lần sau em sẽ cố gắng hơn.


– Được rồi, cô có thể đi.


Bu gật đầu, nhỏ mở cửa rồi bước ra ngoài. Vậy là từ hôm nay, phòng Giám hiệu sẽ có thêm một bức tranh mới.


Chap 37:


Ngay buổi chiều hôm đó, Học viện đã có thêm một thông báo mới, đính chính lại cái tin đồn thất thiệt kia và nhờ vậy mà cả lũ được giải oan.


– Sao có thể?_ Nhỏ Sa tức tối đập bàn cái rầm.


– Hừ… _ nhỏ Lily cũng bực mình lắm.


Riêng Nu thì chỉ cười mỉm, sau cùng, nhỏ nói:


– Thiếu gì cơ hội, chúng ta còn học cùng CLB với mấy con nhỏ đó cơ mà.


Hai nhỏ kia như tỉnh ngộ ra, tâm trạng đã tốt lên bao nhiêu. Được, ba nhỏ không thể thua ba con nhóc kia được.


Về phần Chen, hôm nay hắn được nghỉ có phép. Bây giờ hắn đang nằm kềnh trên giường với cái chân bó bột. Chả là hôm qua không ai thèm kéo hắn lên, tức quá hắn chạy đi sục sạo khắp nơi thì nhặt được một cái thang ở một bãi rác gần đó. Hắn sung sướng bắc thang tính trèo vào Học viện. Ai ngờ đang trèo lên bậc cao nhất rồi thì…. Rắc… cái thang bị gãy…. hắn chỉ kịp “Á” lên một tiếng và bây giờ thì hắn thành thế này đây. Vừa nghiến răng nhai bim bim hắn vừa uất. Haizzz (_ _ “)


_ _ _


Từ khi có được bức ảnh của đứa con gái yêu, bố Han không rời tấm ảnh đó một phút nào, lúc nào cũng giữ khư khư. Ông hạnh phúc quá, cảm giác lòng ông cứ lâng lâng khó tả. Hôm nay, ông sẽ đi xét nghiệm ADN trên sợi tó

Lời bài hát mới nhất

Xem thêm 

Lời bài hát yêu thích nhất

Xem thêm