– Của anh đây – nó
– Mệt không?? – hắn
– Mệt – nó
– Thưởng cho cô – hắn nói rồi đưa cho nó cốc nước lạnh
– Cái gì?? Anh??
– không uống??
– Uống, có còn hơn không
Nó nhận lấy cốc nước của hắn mà uống một hơi, trong lòng hết sức bực bội, không thể nào tả nổi tâm trạng lúc này của nó.
Thấy nó với hắn ngồi kế nhau (trông có vẻ tình cảm). Xa xa, là một đám nữ sinh, nói đúng hơn là fan của hắn (đứng đầu là Thy Thy) ngứa mắt không thể chịu nổi, xì xào bàn tán.
– Chị Thy Thy à, chị mới nghỉ học có vài bữa mà có người câu chồng chị rồi – fan nữ 1
– Em thấy chị là nhất rồi, con đó có gì đẹp đâu, chắc nó bỏ bùa ảnh rồi – fan nữ 2
– bla…bla…bla
– Im hết đi! – Thy Thy đỏng đảnh lên tiếng – Đúng là hồ ly, dám lợi dụng lúc chị nghỉ quyến rủ anh Phong sao?? – ả nhếch mép khinh bỉ *quay sang đám fan của Phong* – Mấy đứa, chúng ta…xì xầm…xì xầm… Cả bọn đều đồng ý với ý kiến của hội phó.
~~~~~~~~~giới thiệu~~~~~~~~~
Lâm Thy Thy (ả) 17t: là một hot girl đỏng đảnh, giả tạo, luôn tìm cách tiếp cận hắn nhưng không thành. Là con gái út của tập đoàn Kim Long. Là hội phó của trường Q&K
————–
Rồi chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ @@ chương 6 sẽ rõ hihi
– À, Đình Đình cho mình xin số điện thoại bạn được không?? – Lâm
– Ừ chi vậy?? – nó mừng thầm
– Mình muốn hẹn Đình đi chơi ấy, mai là chủ nhật, bạn rảnh không?? – Lâm
– Được chứ, 0123******* – nó
Hai người đang nói chuyện vui vẻ thì cánh cửa phòng y tế mở ra. Người vô duyên phá tan bầu không khí đó chính là hắn.
– Bị thương à, heo con – hắn
– Không thấy sao còn hỏi – nó
– Về – hắn
– À Đình Đình, hẹn 8h tại khu vui chơi The Sky nha – Lâm
– Ừ. Bye Lâm – nó
Hắn khẽ liếc Lâm, rồi nắm tay nó bước đi, hắn hơi thô bạo đẩy nó vào trong xe.
– Á, đau, anh bị làm sao vậy – nó
-…
-Nè, sao anh chưa về, còn ở trường?? – nó -…
*flashback
– Phong, sao hôm nay chăm đột xuất vậy?? – anh
– Ý kiến ?? – hắn
– Thì trước giờ mấy cái kế hoạch, tư liệu của hội học sinh mày toàn đùn đẩy cho tụi kia làm, hôm nay đích thân giải quyết, tao nghi lắm – anh
– Con ô sin đang trực nhật trong lớp – hắn
– Đợi ẻm về cùng à, tình cảm gớm – anh
– Đừng nói nhảm – hắn
“Đúng vậy, sao mình phải làm mấy việc ngu ngốc này chứ?? Lẽ ra giờ này mình phải về nhà rồi.Không lẽ, mình đã thích cô ta. Không, không thể. Đầu óc mình bị sao thế này, điên thật rồi.” Dù phủ nhận lời nói của bạn thân, nhưng ở đâu đó trong hắn, vẫn lóe lên những suy nghĩ ấy.
– Phong, nhìn kìa. Đó không phải mấy nhỏ fan của mày à – anh kéo hắn đến bên cửa sổ chỉ vào phía dãy lớp học.
Hắn ngạc nhiên nhìn người con gái thân thuộc đang bị hội đồng. Định chạy lại ngăn đã thấy một thằng khác phỗng tay trên & đó là Lâm.
————–
-Anh bị câm à – nó lại độc thoại một mình
-Đưa điện thoại – hắn
-Đây-nó ngây thơ đưa điện thoại cho hắn
Bất ngờ, hắn rút sim điện thoại nó và crack.
– Anh làm gì vậy, đồ điên – nó sốc
– Tốt nhất ở nhà, không nên gặp tên đó – hắn
– Anh…anh…Nè, đừng quá đáng nhá, tôi đi gặp bạn tôi thì liên quan gì đến anh-nó
– Bạn?? – hắn nhếch mép cười khinh
– Không thèm nói với anh nữa – nó
Không khí trong xe bắt đầu im lặng đến rợn người. Nó biết giờ có nói cũng chỉ như “Đàn rẩy tai trâu” thôi. Nên cũng im hơi lặng tiếng. Còn hắn thì chỉ nhìn nó mà trong lòng cảm thấy hơi bực bội với đứa con gái bướng bỉnh này. Hắn biết một người mà muốn làm gì thì không bao giờ cản được.
– Mình xin lỗi, không ngờ bạn lại sợ như vậy – Lâm hạ giọng vẻ ăn năn
– Không sao, không sao – nó cười. Đúng hơn nó phải cảm ơn cái trò chơi đó, nhờ vậy mà nó được người ấy ôm hihi.
– Xin lỗi vì bạn có bạn trai rồi mà mình lại rủ bạn đi chơi thế này – Lâm
– Lâm nói vậy là có ý gì??? Bạn trai?? – nó
– Thì Tuấn Phong đó, không phải hai bạn là…-Lâm ngạc nhiên
– Không phải, hắn với mình chỉ là…gọi sao nhỉ, là quan hệ chủ tớ đó. Mình chỉ đang trả nợ cho hắn trong hai tháng thôi – nó
– Uhm… Nếu Lâm không ngại…bạn có thể…làm…bạn trai mình….được không – nó ngại ngụng
– Không không, haizz, nếu bạn không phải bạn gái của tên Phong thì hóa ra công sức của tôi công cóc rồi – Lâm thở dài
– Hở…??? – nó
– Phong, chính hắn đã cướp bạn gái tôi đấy – Lâm
————–
*flashback:
Tại trường Q&K:
– Lâm à, mình chia tay nha, em đã yêu người khác rồi – Nguyệt
– Ý em là sao?? Anh không hiểu?? – Lâm
– A, anh Phong, đợi em – Nguyệt chạy lại chỗ Phong và đi cùng Phong và đi về phía căn tin.
————–
– Thảo nào nhìn mặt mày quen lắm – giọng nói của hắn xuất hiện khiến nó và Lâm ngỡ ngàng
– Mày đừng gỉa vờ, chính mày cướp bạn gái tao – Lâm tức giận quát lớn
– Cướp?? Tao nghĩ cô ta tự đổ chứ?? – hắn
-…-Lâm cứng họng
– Về – hắn đặt tay lên vai nó bắt đầu dẫn nó đi.
– Này, Lâm – nó quay đầu lại hỏi Lâm – Vậy những cử chỉ, hành động mà bạn làm bấy lâu nay chúng chỉ là gỉa thôi sao – nó ngậm ngùi trong nước mắt
– Bạn thật ngây thơ đó, nói đúng hơn là bạn là một con ngốc, bị người ta lừa mà cũng tin. Mà loại con gái dễ cưa như bạn, có cho tôi cũng chẳng thèm đâu nên hãy quên hết đi nhá, haha – hắn cười khoái chí.
“Vậy ư??” nó nghĩ thầm và rồi những giọt nước mắt từ đâu tuôn ra, nó muốn dừng lại không được. Tim nó như bị ai cào xé, đau, quả thật đau lắm. Nếu biết trước kết cục, nó đã không yêu rồi. Gía như, nó không gặp Lâm, gía như, nó nghe lời Phong ở nhà thì đã không phải mất mặt như bây giờ. Còn hắn, chỉ im lặng nhìn nó khóc và “Bốp” Lâm nhận ngay một cú đấm mạnh từ phía hắn khiến Lâm bất ngờ không kịp hay biết trăng sao gì.
– S…sao…m…mày