Lăng Mạt Mạt nghĩ, chẳng qua là tôi học cô mà thôi, chẳng phải lúc trước cô giả bộ không biết gì đẩy tôi xuống địa ngục đó sao?
Lăng Mạt Mạt lập tức nhíu mày, giống như cực kỳ không vui, bĩu môi, “Thầy, anh như vậy là không tôn trọng người ta rồi!”
Lý Tình Thâm nghiêng đầu, nhìn Lăng Mạt Mạt một lúc, phát hiện trong mắt cô lóe ra vòng hào quang, như có gì đó lén lút nhỏ mọn.
Trong lòng cô hiện lên ý nghĩ nhỏ mọn, không phải là anh không hiểu. Thật ra anh vẫn đang tức giận, thế nhưng nhìn vào đôi mắt đen nhánh của cô, bởi vì tính toán tâm tư, đặc biệt xinh đẹp, không nhịn được có chút say mê.
Chương 45: Cô Ta Không Có Tư Cách Để Cho Anh Quan Tâm Đến Cô Ta (5)
Đáy lòng cô, có tâm tư nhỏ gì, anh không phải không hiểu, thật ra còn có chút tức giận, nhưng, nhìn con ngươi đen tuyền của cô, bởi vì tâm tư nhỏ kia, đặc biệt xinh đẹp, không nhịn được, anh hơi say mê.
Trong nháy mắt Lăng Mạt Mạt như vậy, cho rằng Lý Tình Thâm tức giận.
Dù sao cô cố ý mượn lời nói của Lý Tình Thâm để nhân cơ hội đả kích Giản Tình Hi, mà chưa được sự đồng ý của Lý Tình Thâm.
Không có ai nguyện ý bị lợi dụng.
Lăng Mạt Mạt nghĩ, mình thật sự là quá đắc ý, mới có thể không biết một vừa hai phải.
Nếu trước mặt nhiều người như vậy, mà Lý Tình Thâm nổi giận lên, chỉ sợ, mình biến khéo thành vụng.
Ánh mắt Lăng Mạt Mạt bất an xoay chuyển, như một nai con hoảng sợ, đáy mắt sáng ngời dần dần vỡ vụn.
Lý Tình Thâm nhịn không được giơ tay lên, duỗi về phía ánh mắt của Lăng Mạt Mạt.
Thật sự là một đôi con ngươi xinh đẹp.
Câu đi tới hồn phách của anh.
Lăng Mạt Mạt ngu ngơ.
Thầy giáo, đến cùng làm sao vậy?
Làm sao đột nhiên vươn tay ra về phía cô?
Lăng Mạt Mạt ngừng lại hô hấp, đôi mắt nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.
Nhưng mà, Lý Tình Thâm chỉ đưa tay nhẹ nhàng đặt ở trên đầu cô, hơi xoa nhẹ.
Làm như sủng nịch.
Động tác có chút cứng ngắc.
Rồi sau đó, thu tay về, Lý Tình Thâmcố gắngkhông nhìn vào ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, vẻ mặt khinh thường: “Cô ta còn không có tư cách để cho anh quan tâm đến cô ta!”
Thật sự là hiếm lạ!
Thầy giáo cư nhiên không có tức giận!
Nhưng lại giúp cô!
Đây là đêm nay lần thứ hai cô cho rằng anh sẽ tức giận, nhưng kết quả đều không có!
Lần đầu tiên là cô với đạo diễn Vương hẹn thời gian thử hát một lần nữa, lần thứ hai là cô nhỏ mọn lợi dụng anh châm chọc khiêu khích Giản Tình Hân.
Thần thoại đêm nay, nhưng đặc biệt không tức giận, phải biết rằng thần thoại trước kia, bởi vì cô vô tâm đụng vào, có thể bày ra vẻ mặt ăn thịt người!
Lăng Mạt Mạt mơ hồ cảm giác được có gì không bình thường, nhưng, lại nhìn không ra chỗ nào khác nhau, cuối cùng ánh mắt run rẩy, khẩn trương bắt kịp cước bộ của Lý Tình Thâm.
Cô dường như biết được đêm nay bất luận mình như thế nào, Lý Tình Thâm đều dung túng, vì thế chu môi, nhìn một bên yến hội, hướng về phía trước nhìn thẳng, Lý Tình Thâm lặng im không tiếng động, lải nhải: “Thầy giáo, chị Tình Hi đưa cho em thiệp mời yến hội, anh nhìn xem trong yến hội có rất nhiều ngôi sao ca nhạc dáng vẻ thật xinh đẹp đến đây”
Lúc Lăng Mạt Mạt nói “Dáng vẻ thật xinh đẹp”, còn cố ý mở to hai mắt.
Lý Tình Thâm mở miệng, khinh thường Lăng Mạt Mạt: “Chưa từng trải việc đời!”
Lăng Mạt Mạt lần đầu tiên cảm thấy Lý Tình Thâm khinh thường đặc biệt hưởng thụ, mím môi, tiếp tục giả bộ vô tội: “Thầy giáo, cái gọi là chưa từng trải việc đời, anh không thể lấy người khác ra so với em, yến hội này rõ ràng đã rất tốt, có được hay không!”
“Em xem, người đến bữa yến hội này có rất nhiều tiếng tăm, còn có rất nhiều đạo diễn và nhà sản xuất, bọn họ đều đến để tâng bốc chị Tình Hi, ngày đó chị Tình Hi còn nói, muốn giới thiệu cho em biết một số người có quyền thế, còn nói tương lai sẽ trợ giúp em, hơn nữa, chị Tình Hi vẫn còn đề bạt em vào giới ca sĩ.”
“Thấp hèn!” Lý Tình Thâm cau mày, quay đầu hung hăng trừng mắt Lăng Mạt Mạt một cái: “Người của Lý Tình Thâm anh, không cần đi quen biết những người đó!”
Lăng Mạt Mạt nhất thời ngoan ngoãn ngậm miệng, đáy lòng nhịn không được nói thầm, thầy giao, nói chuyện với anh, cũng không thể không cần đắc tội với người ta như vậy?
Nhưng nghĩ lại, truyền thuyết thần thoại Lý Tình Thâm cao cao tại thượng như vậy, lại làm sao có thể để ý tới nhận xét vụn vặt của những người đó?
Chương 46: Cô Ta Không Có Tư Cách Để Cho Anh Quan Tâm Đến Cô Ta (6)
Nhưng nghĩ lại, truyền thuyết thần thoại Lý Tình Thâm cao cao tại thượng như vậy, lại làm sao có thể để ý tới nhận xét vụn vặt của những người đó?
Đối thoại giữa Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt, không nặng không nhẹ, nhưng ở trong phòng lớn lại rất yên tĩnh, rất nhiều người tự nhiên đều nghe thấy được.
Trong lời nói của Lý Tình Thâm khinh thường với Giản Tình Hi, cũng vô cùng rõ ràng.
Giản Tình Hi đứng ở đó, tay hung hăng nắm chặt thành quả đấm, móng tay thật dài đam vào trong máu thịt, nhưng cô ta một chút cũng không cảm giác được đau đớn.
Lăng Mạt Mạt, thật là có bản lĩnh!
Lại có thể ra đòn sát thủ đơn giản như vậy!
Được lắm, được làm, hôm nay làm cho cô ta hoàn toàn mất hết mặt mũi!
Được lắm, được làm, đoạt đi tất cả hào quan thuộc về cô!
Khi Lăng Mạt Mạt tiến vào thang máy, quay đầu, nhìn thoáng qua Giản Tình Hi, cô gái giống như khổng tước đẹp đẽ kia đã từng cao ngạo giẫm cô ở dưới chân, lúc này cảm xúc trên mặt thay đổi liên tục, tức giận, hoảng hốt, kinh ngạc.
Lăng Mạt Mạt nghĩ, lúc này,cô cái gì cũng không cần làm, cô chỉ cần, tiếp tục nhu thuận cười.
Bất luận như thế nào, ít nhất, hôm nay cô thấy được vẻ mặt xám như tro tàn của Giản Tình Hi!
Bất luận như thế nào, ít nhất, cô lại có hi vọng.
Cửa thang máy, chậm rãi đóng lại, ngăn cách yến hội đã bị làm xáo trộn kia một chút một chút ở bên ngoài tầm mắt.
Lý Tình Thâm vươn tay, ấn tầng cáo nhất của “Hoàng cung”.
Lăng Mạt Mạt nhìn con số màu đỏ chuyển động, có chút thoáng như cảnh trong mơ, cho đến bây giờ, cô khó tin tất cảđiều này là thật!
Cô không hiểu vì sao đêm ngày hôm trước, Lý Tình Thâm, thầy giáo của cô đột nhiên gọi điện thoại cho cô, nói cho cô một cơ hội.
Cơ hội lần này, lộ ra thân phận của anh.
Cho cô khoác lên ánh hòa quang làm người ta hâm mộ.
Học trò của thần thoại giới âm nhạc.
Cô vẫn cảm thấy Lý Tình Thâm là người rất ích kỷ, quái gở cao ngạo, không chịu cúi người vì người khác làm chút gì.
Hơn nữa, bên ngoài đều đã cho rằng thần thoại rất thần bí, chỉ có cô biết, thật ra, Lý Tình Thâm cũng không phải sợ người khác biết mình là thần thoại, mà là vì tránh đi những ngườiở đáy mắt anh được gọi là “Thấp hèn”.
Anh không thích người khác nịnh hót và lấy lòng, chỉ cảm thấy giả dối.