“Chào Lục tiên sinh, nghe nói anh và Giản tiểu thư là người yêu?”
Có ký giả cầm micro dò hỏi
Giản Thần Hi ngượng ngùng cười, nghiêng đầu nhìn Lục Niệm Ca.
Lục Niệm Ca vươn tay ấm áp, vòng qua bả vai Giản Thần Hi, hơi gật đầu: “Đúng, tôi cho đây không phải là bí mật.”
“Năm đó, một bài 《Tự thủy lưu niên 》 của Giản tiểu thư nổi tiếng Đại Giang Nam Bắc, cho tới bây giờ tất cả mọi người còn nhớ mãi không quên, khúc điệu triền miên, giống như làm cho người ta giảng thuật một đoạn tình yêu tốt đẹp ấm áp, không biết bên trong album 《 đuổi theo hồi ức》 này, có thể thừa kế loại phong cách như cũ không? Hoặc là, có phải hồi ức tốt đẹp ngọt ngào giữa hai người không?”
Lần này trả lời là Giản Thần Hi, cô cầm micro nói, nụ cười vừa đắn đo, giọng điệu gợi cảm uyển chuyển: “Tôi và Niệm Ca là bạn học cùng trường, anh ấy là học trưởng của tôi, từ rất sớm, chúng tôi đã quen biết, cho nên, album mới này là ghi chép tốt đẹp giữa chúng tôi, đồng thời những điều tốt đẹp đó đã không thể lại đến nữa.”
Chương 23: Không Muốn Học, Cút Ngay (3)
“Tôi và Niệm Cca, vẫn là bạn cùng trường, anh ấy là học trưởng của tôi, trước kia rất lâu, chúng tôi đã quen biết, cho nên, album mới, là ghi chép lại những điều tốt đẹp giữa chúng tôi, đồng thời tất cả mọi người sẽ không còn lại những điều tốt đẹp như vậy.”
“Vậy thật lòng chúc mừng album mới của Giản tiểu thư bán chạy.”
Kế tiếp là một chuỗi câu hỏi, đến cuối cùng, ngược lại có ký giả đùa giỡn nói: “Tin đồn Lục tiên sinh và Giản tiểu thư cực kỳ yêu nhau, không biết bây giờ ở đây, Lục tiên sinh hôn Giản tiểu thư một cái được không?”
Khuôn mặt Giản Thần Hi đỏ bừng, không khỏi thẹn thùng.
Lục Niệm Ca cũng hơi chần chờ, vậy mà, vẫn nghiêng đầu, chậm rãi vươn tay, kéo cổ Giản Thần Hi lại.
Sắc mặt Lăng Mạt Mạt cứng ngắc nhìn một màn trong ti vi.
Cô không để ý đến, Lý Tình Thâm từ trên lầu xuống rót nước uống, đứng ở bên cạnh cô, vẫn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô.
Người trên ti vi, tất nhiên Lý Tình Thâm biết, một người là quản lý ký hợp đồng với SE, một là nghệ sĩ ký hợp đồng với SE..dienledon
Nhất là người đàn ông kia, tên là Lục Niệm Ca, anh vô cùng quen thuộc.
Lúc hai mươi tuổi trở về nước, cô gái nhỏ mười bốn tuổi ngượng ngùng mở miệng, nói mình thích một nam sinh lớp bên cạnh, tên là Lục Niệm Ca.
Lục Niệm Ca, Lục Niệm Ca, người đàn ông này, anh chưa từng nói qua nửa câu với cậu ta, nhưng hiểu rõ cậu ta như lòng bàn tay.
Mà nay, người đàn ông Lục Niệm Ca này đã trở thành bạn trai người ta, cô lại không chết tâm, còn có thể nhìn về phía màn ảnh, buồn bã như mất, khổ sở ngỡ ngàng.
Lý Tình Thâm mím môi, nhìn ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, từng chút từng chút trở nên đau thương, đáy lòng có một ngọn lửa dần dần bắt đầu cháy rực.
Không thể không thừa nhận anh thật sự cảm thấy vẻ mặt này của cô, có chút chói mắt, có chút phiền lòng!
Đôi mắt Lăng Mạt Mạt đen nhánh, lóe một tầng ánh nước, nhìn người đàng ông trên màn ảnh ti vi như ánh mặt trời sạch sẽ nhích từng chút tới gần cô gái xuất sắc xinh đẹp.
Ngón tay không tự chủ mà nắm thành quyền.
Đáy lòng, cuồn cuộn từng hồi cảm xúc không nói ra lời.
Ngay khi cánh môi Lục Niệm Ca sắp dán lấy cánh môi của Giản Thần Hi, ti vi bất chợt tắt cái bụp.
Ánh mắt Lăng Mạt Mạt trống rỗng nhìn Lý Tình Thâm đứng bên cầm hộp điều khiển, sắc mặt người đàn ông này âm trầm, ánh mắt lộ ra sự tức giận: “Còn sững sờ ở đây làm cái gì, lại đi chép ca khúc ánh trăng của Beethoven, một trăm lần!”
Lăng Mạt Mạt ngẩn người, hồi hồn, không hiểu mình lại trêu chọc vị thần này lúc nào, “Em đã sao chép qua một trăm lần rồi!”
“Vậy thì sao chép tiếp một trăm lần!” Lý Tình Thâm không chút do dự mở miệng.
Lăng Mạt Mạt đứng yên không động.
Lý Tình Thâm cau mày, sắc mặt cực kỳ khó coi, ra lệnh: “Còn không mau đi!”
Đổi lại là trước kia, Lăng Mạt Mạt tuyệt đối không dám □□, cho dù trong lòng vạn lần không muốn, vẫn sẽ ngoan ngoãn lên lầu sao chép. .dienledon
Nhưng mà hôm nay không giống, trên kênh giải trí trên TV, lại đang tuyên truyền album mới của Giản Thần Hi, Lục Niệm Ca ở bên cạnh cô tươi cười rạng rỡ ân ái, trai tài gái sắc, thấy thế nào cũng là ông trời tác hợp cho họ.
Mà hạnh phúc của họ, là đạp lên sự đau khổ của Lăng Mạt Mạt lấy được.
Tại sao bọn họ có thể không chút kiêng kỵ vẻ vang như vậy, mà cô còn phải từ tầng dưới chót lấy lòng người khác, từ từ bò lên trên.
Thậm chí, vì không để cho mình chết đi như thế, cô đã dâng hiến thứ trân quý nhất của một cô gái ra ngoài!
Chương 24: Không Muốn Học, Cút Ngay (4)
Thậm chí, vì không để cho mình chết đi như thế, cô đều dâng hiến thứ trân quý nhất của người con gái ra ngoài!
Không cam lòng, oán hận, không phục, tức giận, đều quấn lấy nhau trong lòng.
Cô vốn cho là mình ký hợp đồng với SE, bái thần thoại làm thầy giáo, là có thể chèn ép Giản Thần Hi.
Nhưng mà, không nghĩ tới, người thầy giáo được người ta tôn sùng là thần thoại, ngoài việc mỗi ngày đều cho cô sao chép nhạc, thì vẫn là sao chép nhạc!
Căn bản không có dạy cô chút gì!
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt đứng bất động ở đó, sắc mặt càng khó coi, giọng điệu cứng rắn: “Tôi ở trên lầu chờ em!”
Lăng Mạt Mạt nắm chặc nắm tay, trong lúc bất chợt chạy đến trước mặt của Lý Tình Thâm, một đôi mắt đen nhánh, to tròn trợn lên, “Rốt cuộc thì lúc nào anh mới dạy tôi nhưng thứ hữu dụng!”
Lý Tình Thâm nhíu mày, “Chẳng lẽ bây giờ tôi dạy cho cô là thứ vô dụng?”
“Hữu dụng chỗ nào? Cả ngày đều bắt tôi sao chép nhạc! Loại cuộc sống này tôi đã chịu đủ rồi! Tôi cũng không muốn phải sao chép nhạc nữa!” Lăng Mạt Mạt tức giận.
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt kích động, cau mày, nói ra lời bộc phát không một chút lưu tình: “Xem ra, sao chép nhiều ngày như vậy, vẫn không học được chút xíu gì cả, vậy đi sao chép bản ánh trắng của Beethoven 1000 lần!”
“Muốn chép anh đi mà chép, đánh chết tôi cũng không làm!” Lăng Mạt Mạt gằn từng chữ: “Thần thoại tiếng tăm lừng lẫy, định dạy học sinh như vậy sao?”
Lý Tình Thâm không nhúc nhích, lạnh lùng nhìn lên cô gái trước mặt, một lúc lâu, anh mới thong thả bình tĩnh nói ra mấy chữ: “Không muốn học, cút ngay!”
Nói xong, Lý Tình Thâm liền vươn tay, đẩy Lăng Mạt Mạt ra, đi thẳng lên lầu.
Lăng Mạt Mạt quay đầu, nhìn bóng dáng thon dài của Lý Tình Thâm, ngực phập phồng, cô biết anh rất cao ngạo, từ trước đến giờ trong mắt không có người khác, nhưng mà lời nói lạnh lùng không có cảm tình như vậy, vẫn khiến tự ái của cô thất bại: “Cút thì cút!”
Lăng Mạt Mạt nhả ra mấy chữ, xoay người, liền đi ra ngoài biệt thự.
Bước