Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu (xem 6124)

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

u anh, rất muốn sinh em bé với anh…”


Đột nhiên truyền đến đau đớn làm cho Giang Dĩ Mạch thiếu chút nữa ngất đi, không hề chuẩn bị cô tức giận mắng: “Khốn khiếp…”


Cô bị đau cắn vai Mộ ngốc một cái.


Sau đó hung mãnh đoạt lấy cùng với trầm luân không có chân trời…


Tuy nói đây là lần thứ hai của cô, cũng không biết thì ra là đau như vậy.


Lần đầu tiên cô hoàn toàn không có ý thức, không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa tỉnh dậy đã bị thế.


Nhưng lúc này đây tỉnh táo như vậy, cũng khẩn trương như thế.


Trong nổi nổi chìm chìm, cô bị anh cứng rắn kéo vào thế giới thần bí kia, ở dưới sự dẫn dắt của anh bước vào vùng đất cấm thần thánh, chưa bao giờ cảm nhận và hiểu được phần kỳ diệu cùng tốt đẹp.



Ngày hôm sau mặt trời lên cao, Giang Dĩ Mạch mới tỉnh lại.


Ánh mặt trời từ trong khe hở rèm cửa sổ chiếu vào, tư thế hai người trên giường ôm chặt nhau.


Giang Dĩ Mạch mở to mắt, đập vào mặt là gương mặt quá mức xinh đẹp của Mộ ngốc.


Trí nhớ đêm qua dần dần quay về, từng hình ảnh hiện lên trong đầu làm cho người ta mặt đỏ tim đập.


Giang Dĩ Mạch xấu hổ, một cước muốn đá anh xuống giường, đột nhiên đau khiến cô hít một ngụm khí lạnh.


Bàn tay to thon dài bắt lấy chân của cô đá qua, “Bà xã, em đau ở chỗ nào?” Giọng rất khờ dại ngây thơ.


Giang Dĩ Mạch đỏ mặt, cảm giác toàn thân cô đều chua xót đau đớn.


“Bà xã, biểu hiện tối hôm qua của anh có phải không tốt?” Mộ ngốc khờ dại hỏi.


Từng hình ảnh đêm qua đột nhiên lại hiện lên trong đầu, mặt Giang Dĩ Mạch lập tức đỏ rực, không được tự nhiên khiến cho tính khí nhỏ nổi lên, cầm gối đầu đập về phía anh.


Mộ ngốc đón gối đầu: “Bà xã, cẩn thận, trong bụng của em có thể đã có em bé, không thể dùng sức lớn như vậy, sẽ làm bị thương đến em bé.” Bàn tay to duỗi về phía bụng của Giang Dĩ Mạch.


“Đừng mơ, làm sao nhanh như vậy đã có đứa bé?” Giang Dĩ Mạch đẩy tay anh ra.


“Bà xã không hài lòng biểu hiện tối hôm qua của anh sao? Ừ, đêm nay anh sẽ cố gắng hơn!” Vẻ mặt khờ dại của Mộ ngốc có chút nghiêm túc nói.


“Anh đừng cố tình vặn vẹo ý của người khác!” Giang Dĩ Mạch bất mãn nói, đêm qua anh quả thật hóa thân thành sói, hung mãnh giống như muốn vò cả người cô vào trong thân thể.


Nhớ đến đêm qua, mặt Giang Dĩ Mạch lại đỏ lên.


“Bà xã, tại sao mặt của em đỏ như vậy?” Mộ ngốc đến gần hỏi.


Giang Dĩ Mạch cố ý che dấu xấu hổ, lạnh lùng ngẩng đầu: “Đâu có…”


Không muốn ở bên cạnh Mộ ngốc, một khắc ngẩng đầu kia không cẩn thận đụng vào môi của anh.


Trong ánh mắt khờ dại của Mộ ngốc lộ ra nhu tình, dịu dàng hôn nhẹ bà xã của mình, Giang Dĩ Mạch vừa định muốn đẩy anh ra, lơ đãng nhìn vào trong tầm mắt dịu dàng của anh, thì đã quên mình muốn làm gì.


Giống như bị một sức mạnh vô hình khống chế, không kìm lòng nổi nhắm mắt lại, đón nhận nụ hôn của anh.


Ánh mặt trời ngoài cửa sổ rực rỡ.


Mộ ngốc dịu dàng hôn Giang Dĩ Mạch, chậm rãi đè cô ở trên giường.


Đột nhiên chuông điện thoại di động vang lên, Giang Dĩ Mạch giống như từ trong ma lực không biết tên đột nhiên tỉnh táo lại, không đẩy được Mộ ngốc ở trên người ra, dưới tình thế cấp bách liền cắn một cái, một cước đá văng Mộ ngốc cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường nhận nghe.


“Thượng Quan, sáng sớm anh gọi điện thoại cho tôi có việc sao?”


“Đã giữa trưa, em còn chưa dậy sao?” Thượng Quan Trạch hỏi, dường như nhận ra cái gì: “Hai người…”


Vẻ mặt Giang Dĩ Mạch xấu hổ cắt ngang: “Có chuyện gì nhanh nói!”


Giọng Thượng Quan Trạch có vài phần nghiêm túc nói: “Trương Đại Tề đã chết.”


“Cái gì?” Giang Dĩ Mạch giật mình.


Mộ ngốc từ đằng sau nhẹ nhàng ôm lấy cô, môi hôn bờ vai cô, sau đó hạnh phúc ôm lấy cô.


“Có thời gian gặp mặt đi, gặp mặt nói tỉ mỉ.”


“Ừ, được, hai giờ sau gặp ở quán cà phê trước kia chúng ta vẫn thường xuyên đến được không?”


“Đến nhà hàng đối diện, tôi chờ em.” Thượng Quan Trạch nói xong lại nói đùa, “Nhưng ngàn vạn lần đừng mang ông xã em đi làm bóng đèn nữa, hai chúng ta cũng không có thể nói chuyện như bình thường…”


Giang Dĩ Mạch trực tiếp cúp điện thoại, biết câu nói phía sau của anh ta nghiêm chỉnh.


Trương Đại Tề đã chết?


Giang Dĩ Mạch cảm giác chuyện này không đơn giản, lập tức rời giường, toàn thân đau nhức làm cho cô chỉ muốn nằm ở trên giường, tức giận đẩy Mộ ngốc vẫn còn đang ôm mình ra.


“Bà xã, em vội vã như vậy là muốn đi đâu?”


Giang Dĩ Mạch không đếm xỉa đến ông xã mình, sốt ruột đến phòng tắm tắm rửa một cái, sấy khô tóc, sau khi thay quần áo xong nhìn xem thời gian, đã qua một giờ.


<Còn tiếp>


________________________________
Các độc giả đọc xong xin hãy cho tôi bình luận để chương sau tôi sẽ sửa chữa để được hay hơn! Hảo!


CHƯƠNG 67: NẾU LÀ GIẢ NGỐC!!!


Cầm túi sách vừa muốn đi, Mộ ngốc bắt được cô: “Bà xã, em muốn đi đâu?”


“Em có việc phải đi ra ngoài một chuyến.”


“Anh cũng muốn đi.”


“Không được, anh ở nhà chờ đi.” Giang Dĩ Mạch tránh tay anh ra.


“Anh không muốn, anh muốn đi cùng với bà xã.” Mộ ngốc giống như đứa bé dính người, làm thế nào cũng không chịu buông tay.


“Anh mau buông tay!” Giang Dĩ Mạch sốt ruột kêu lên: “Em thật có việc gấp.”


“Chuyện gì gấp như vậy, có thể nói cho anh biết không? Có lẽ anh cũng có thể giúp…”


“Anh không giúp được, sắp hết giờ rồi, em thật sự phải đi.” Thấy Mộ ngốc không chịu buông tay, Giang Dĩ Mạch cố ý làm mặt nghiêm: “Anh không nghe lời bà xã nói phải không?”


Vẻ mặt Mộ ngốc ủy khuất nhìn cô: “Bà xã, anh chỉ muốn giúp em.”


“Nếu anh thật sự muốn giúp em, thì buông tay.”


Mộ ngốc càng ủy khuất, lã chã chực khóc nhìn cô.


Giang Dĩ Mạch nhìn anh, bất đắc dĩ thở dài, dỗ dành nói: “Ngoan, nghe lời, anh ra ngoài một lát, trở về em mang quà về cho anh được không?”


Mộ ngốc không tình nguyện buông Giang Dĩ Mạch ra, Giang Dĩ Mạch xoay người muốn đi, lại bị Mộ ngốc bắt được.


“Lại làm sao vậy?”


“Em hôn anh một cái.” Mộ ngốc rất không muốn nói.


Giang Dĩ Mạch gấp gáp phải đi, đi cà nhắc hôn lên mặt anh, nhưng Mộ ngốc đột nhiên quay sang, chờ khi cô phản ứng kịp, đã hôn lên môi của anh.


Tay muốn đẩy anh ra, lại bị Mộ ngốc ôm chặt, nụ hôn nhiệt liệt bá đạo làm cho Giang Dĩ Mạch sắp hít thở không thông.


Khi vừa định hung hăng cắn một cái, rốt cục Mộ ngốc buông cô ra, cười ngốc, vẻ mặt khờ dại xua tay: “Bà xã, tạm biệt, đừng quên mang quà về cho anh…!”


Nhìn vẻ mặt khờ dại của anh, Giang Dĩ Mạch chỉ có thể đè nén tức giận, xoay người vội vàng rời đi.


Đường Hân nhìn thấy con trai của mình lúc này mới xuống lầu, hỏi: “Sao hôm nay ngủ dậy muộn như vậy?”


Mộ ngốc chỉ cười ha ha ngây ngô, thoạt nhìn vẻ mặt khờ dại vừa vui vẻ vừa hạnh phúc.


“Có chuyện gì vui vẻ như thế?”


“Mẹ, con với bà xã sẽ rất nhanh thì có em bé rồi.”


Đường Hân nhìn con trai m

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bạn Trai Tôi Là Gangster-boss Đại Nhân

Vợ sững sờ khi bắt gặp sợi dây chuyền chồng làm mất trên cổ… nàng hàng xóm

Chỉ Cần Cái Gật Đầu

Năm Ấy Gặp Được Anh

Sếp À! Tôi Yêu Sếp