Hai chân Giang Gia Kiệt mềm nhũn như con chi chi, nhưng nghĩ tới bây giờ chỉ còn mình có thể bảo vệ chị, nhắm mắt lấy can đảm không tránh.
“Vì Giang Dĩ Mạch mà chị tôi thiếu chút nữa sinh non, bác sĩ nói chị ấy không thể bị kích thích nào nữa.”
Mộ Tử Duệ cười lạnh, “Đứa bé kia tôi vốn không có ý định để nó sinh ra!”
“Tại sao anh lại không để con chị gái tôi ra đời?” Giang Gia Kiệt bất mãn nói, “Anh cũng đứng về phía nhà họ Mộ muốn bắt nạt chị gái tôi sao? Nhà họ Mộ bọn anh chẳng có một người nào tốt, Giang Dĩ Mạch không thể tự mình sinh con, Mộ Thiên Thần tìm chị tôi sinh con cho anh ta, lại không chịu cho chị tôi danh phận….”
“Gia Kiệt!” Giang Mỹ Kỳ kinh hãi hoảng sợ nói, muốn ngăn cản đã không còn kịp nữa.
“Cậu nói gì?” Mộ Tử Duệ gần như là hỏi cùng lúc, “Ý của cậu là, đứa trẻ trong bụng cô ta chính là con anh trai tôi?”
“Không sai, nhưng Mộ Thiên Thần lại không chịu nhận trách nhiệm…”
Mộ Thiên Thần đột nhiên cười nhìn Giang Mỹ Kỳ, “Rốt cuộc cô nói với em trai cô gì vậy? Không phải cô nói đứa trẻ trong bụng cô là con tôi sao? Bây giờ tôi cũng hoài nghi rốt cuộc đứa trẻ trong bụng cô là của ai đây?”
Lần này Giang Gia Kiệt cũng hỗn loạn, quay đầu hỏi Giang Mỹ Kỳ, “Chị, xảy ra chuyện gì?”
“Chị mang thai chính là đứa trẻ của Tử Duệ.” Giang Mỹ Kỳ thấp giọng nói.
“Vậy tại sao lúc trước chị gạt em nói là của Mộ Thiên Thần?” Lúc này Giang Gia Kiệt không biết có nên tin lời cô ta nói hay không nữa.
“Chị cũng không muốn như vậy nhưng Giang Dĩ Mạch luôn bắt nạt chị như thế, chị cũng chỉ muốn chọc tức cô ta mới cố ý nói như vậy.”
“Em là em trai ruột của chị, chẳng lẽ chị ngay cả em cũng lừa gạt ư?”
“Không phải chị cố ý muốn nói dối em, chẳng qua không muốn nhiều người biết, tất cả mọi chuyện mình chị chịu đựng là đủ rồi.” Giang Mỹ Kỳ rộng lượng nói.
“Cho dù đứa trẻ trong bụng cô là ai tôi cũng sẽ không thừa nhận.” Mộ Tử Duệ lạnh lùng nói.
Giang Mỹ Kỳ khóc ô ô.
Mộ Tử Duệ nghe phát chán, quẳng một câu tàn nhẫn xuống rồi đi, “Giang Mỹ Kỳ, tôi cảnh cáo cô nếu cô còn dám tổn thương Mạch Mạch thì tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”
Nhìn Mộ Tử Duệ tức giận rời đi Giang Mỹ Kỳ khóc càng đau lòng hơn, “Gia Kiệt em nhìn thấy chưa, rõ ràng chị mới là người bị hại nhưng bọn họ đều thiên vị Giang Dĩ Mạch, Giang Dĩ Mạch tìm người bắt nạt phụ nữ có thai là chị đây…. A…..”
Dường như nói quá nhiều, quá đau lòng bụng Giang Mỹ Kỳ lại đau lâm râm.
“Chị, chị đừng nói nhiều như vậy nữa, bác sĩ nói tốt nhất chị nên quên chuyện này đi, phải giữ lòng bình thản.” Giang Gia Kiệt vội khuyên nhủ.
Giang Mỹ Kỳ vuốt bụng căng tròn đau ê ẩm tròng mắt thoáng hiện lên vẻ ác độc, lần này thua bởi tay Giang Dĩ Mạch, thù này nhất định phải báo.
Mấy ngày sau tin tức tập đoàn Mộ thị thu mua tập đoàn Đường thị với giá cao chấn động toàn thành phố, các tờ báo lớn đều tranh nhau đưa tin chuyện này.
Vì quá mức đột ngột cho nên tin này truyền ra ngoài thì náo động toàn thành phố.
Giang Mỹ Kỳ còn chưa xuất viện, sáng sớm Giang Gia Kiệt vội vã chạy vọt vào phòng bệnh, “Chị, không xong rồi!”
“Chuyện gì mà gấp như vậy?” Giang Mỹ Kỳ chưa tỉnh ngủ.
“Tập đoàn Đường thị bị Mộ thị thua mua rồi.” Giang Gia Kiệt mang theo tờ báo mới mua hồi sáng sớm.
Giang Mỹ Kỳ nhìn nội dung trang đầu tờ báo sắc mặt càng lúc càng trở nên khó coi.
Sau khi Đường Chấn chết Đường Hạo Thiên lại vào tù đã khiến tập đoàn Đường thị thiệt hại nặng nề, một số khách hàng quan trọng cũng bỏ Đường thị chọn hợp tác cùng tập đoàn Mộ thị.
Không ai tin tưởng năng lực của cô ta, mà quả thật năng lực cô ta có hạn, nhưng ít ra mạnh hơn Đường Hạo Thiên rất nhiều, có nhiều việc cần cô ta đứng ra mới giải quyết xong.
Cô ta nghĩ rằng có thể giống như mẹ ruột mình, lúc còn trẻ đã ngồi trên ghế tập đoàn nhà mình trở thành nữ tổng giám đốc.
Thậm chí càng mạnh mẽ hơn mẹ, không để kết cục rơi vào hoàn cảnh hai bàn tay trắng, còn bị vào tù.
Chương 140
Sau khi lừa Đường Hạo Thiên ký thỏa thuận chuyển tài sản cô ta bắt đầu tích cực đầu tư, muốn nhanh chóng mở rộng quy mô Đường thị để mọi người thấy được khả năng của Giang Mỹ Kỳ cô.
Không có tiền thì ra vay ngân hàng, thậm chí mượn với lãi suất cao nhưng thu hoạch lại quá ít.
Một số cổ đông lâu năm của tập đoàn Đường thị rất không đồng ý với ý muốn đầu tư này của cô ta, đặc biệt sau mấy lần đầu tư thất bại liền bắt đầu công khai buộc tội cô ta, kết quả bị cô ta dìm xuống.
Nhưng tập đoàn Đường thị đã bị cô ta biến thành ‘Trăm ngàn lỗ hổng’, kinh doanh cũng đã có vấn đề, cô ta mới nghĩ tới chờ tất cả chuyện chấm dứt, lợi dụng đứa bé trong bụng để gả cho Mộ Tử Duệ để anh ta giúp một tay cùng quản lý Đường thị.
Nhưng cô ta còn chưa kịp xử lý xong người thừa thãi thì Đường thị đã bị Mộ Thiên Thần ‘thần không biết quỷ không hay’ thu mua rồi.
Ban đầu Mộ Đình cũng bị anh ta bất ngờ phá hủy như thế này.
Sao cô ta lại không nghĩ tới phải đề phòng anh ta!
Giờ phút này Giang Mỹ Kỳ hối hận cũng không còn kịp nữa.
Giang Gia Kiệt lo lắng hỏi: “Chị, bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Giang Mỹ Kỳ nhìn tờ báo tròng mắt đảo quanh, nếu như vậy cũng đừng trách lòng dạ cô ta độc ác.
“Gia Kiệt, đây nhất định là do Giang Dĩ Mạch châm ngòi, đây là cô ta muốn ép chết chị.” Giang Mỹ Kỳ khóc nói, vuốt bụng tròn lẳn của mình, “Rất nhanh những chủ nợ và tiền lãi suất cao tìm chị đòi nợ, cho dù bán chị đi cũng không lấy được nhiều tiền như vậy, chỉ có nước nhảy lầu.”
Đã từng có bao nhiêu người vì thương trường biến đổi thất thường mà bị ép phải nhảy lầu, hôm nay cũng tới lượt cô ta.
“Chị, chị đùa gì thế, trong bụng chị còn có đứa bé đấy.”
“Chị còn cách nào khác sao?”
“Nhất định sẽ có cách.” Giang Gia Kiệt nói, “Chúng ta nghĩ thêm đã.”
Giang Mỹ Kỳ lắc đầu khóc nói, “Ngoại trừ bọn họ chết ra, không còn cách nào khác.”
Giang Gia Kiệt bị lời nói của Giang Mỹ Kỳ dọa sợ hết hồn, “Chuyện này với bọn họ chết có liên quan gì?”
“Chỉ cần bọn họ chết thì chị và đứa trẻ trong bụng mới có thể thừa kế di sản của bọn họ, đến lúc đó có thể thanh toán món nợ kếch xù, tập đoàn Đường thị có thể được cứu, còn tập đoàn Giang thị cũng có thể thuận lợi trả lại cho em.” Giang Mỹ Kỳ nói.
Giang Gia Kiệt không hiểu, “Bọn họ chết, tài sản nhà họ Giang chúng ta nằm trong tay Giang Dĩ Mạch có thể đoạt về, nhưng…”
“Gia Kiệt em quên à, đứa trẻ trong bụng chị là con của Mộ Tử Duệ, Mộ Thiên Thần và Giang Dĩ Mạch không có con, tài sản nhà họ Mộ sẽ do Mộ Tử Duệ thừa kế. Còn đứa con trong bụng chị mang là của anh ta, chỉ cần chị kết hôn cùng anh ta thì không lâu sau chẳng phải tài sản nhà họ Mộ sẽ gián tiếp rơi vào tay chúng ta sao?”
“Nhưng Mộ Tử Duệ từng nói không thừa nhận đứa bé này.”
“Anh ta không thừa nhận thì có ích lợi gì, mẹ anh ta nhất định sẽ muốn đứa cháu này.” Giang Mỹ Kỳ đã tính trước mọi việ