Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3) (xem 2139)

Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)

uyên nhìn chăm chăm vào hình vẽ một loài hoa được vẽ tay, bông hoa có bảy cánh, mỗi cánh một màu như màu cầu vồng, bên dưới là một dòng chữ bằng bút chì: «MICHELIA.S» Không phải bông hoa bảy màu này làm anh chú ý, mà chính là dòng chữ kia.


-Michelia. S là gì?- Anh kì quái hỏi.


-Em không biết. Trước đây chưa có bức vẽ này.- Hạ Chi cũng lắc đầu.


-Michelia là họ của hoa ngọc lan.- Thiên Anh từ phía sau lên tiếng, anh và Hương đã tới đây từ bao giờ.- Michelia.S là tên người ta đặt cho một loài ngọc lan mà người ta vẫn lưu truyền về sự tồn tại bí ẩn của nó.


-A…- Nguyên mở to mắt- Như thế nào?


-Người ta gọi nó là ngọc lan biển, hay Hải Thạch lan, hoặc tên khác nữa là Lan cầu vồng, dựa theo bảy sắc trên cánh hoa.


-Chẳng phải là bông hoa ép trong chiếc vòng của em sao?- Hạ Chi kì quái hỏi.


-Đúng vậy. Đó là lý do tại sao anh rất muốn mượn nó nghiên cứu một chút.- Thiên Anh gật đầu- Trước đây những miêu tả về nó chỉ có trong các câu truyện truyền miệng của người dân ở đây, sau khi nhìn thấy bông hoa nhỏ trong ngăn giữa của chiếc vòng, anh mới vẽ lại hình dáng của nó như vậy.


-Chỉ có trong các câu truyện truyền miệng, như vậy là không có người nào chứng minh được nó tồn tại sao?- Hạ Chi ngạc nhiên.


-Đúng thế. Người ta nói rằng, loài hoa này là hiện thân của cầu vồng nên mới có bảy màu sắc trên cánh hoa như vậy. Mặc dù sặc sỡ nhưng nó lại sinh sống ở một điều kiện hết sức hy hữu nên nhiều người nghi ngờ rằng nó không tồn tại.- Thiên Anh thở dài rồi nói thêm.- Trên mạng Internet có một nhóm người rất say mê trồng hoa lan, tự đặt tên cho nhóm mình là Phong Lan hội. Họ có cả một website riêng để nói về sự hiểu biết về các loài hoa lan và lên tiếng bảo vệ cho loài hoa đặc biệt quý hiếm này. Có một thành viên trong nhóm đã lên tiếng khẳng định Hải Thạch lan thực sự có tồn tại và nói sẽ dùng ảnh để chứng minh. Nhưng sau đó thì không thấy người này xuất hiện ở website đó nữa.


Thiên Anh vừa nói vừa liếc nhìn về phía Hạ Chi:


-Anh nghĩ thành viên đó chính là Thanh Lâm.


-Sao ạ?- Hạ Chi tỏ vẻ không thể tin được, hỏi lại.


-Đúng thế. Anh vốn không để ý vì nghĩ rằng anh ta chỉ nói chơi thôi, nhưng sau khi nhìn thấy bông hoa nhỏ bên trong mặt đá kia, anh đã đoán như vậy. Thời điểm người này biến mất tại website đó trùng với thời gian em và Thanh Lâm gặp nạn.


-Nói như vậy nghĩa là chúng ta có thêm một đầu mối để điều tra?- Nguyên hỏi.


-Nếu đúng là như thế thì rất có thể chúng ta sẽ tìm được thêm manh mối. Quan hệ giữa các thành viên chủ chốt của Phong Lan hội này không tệ. Họ thường xuyên tổ chức các chuyến đi thám hiểm và tìm hiểu tại các khu rừng ở Việt Nam nhằm quảng bá hình ảnh phong lan Việt Nam ra nước ngoài. Tớ đang cố liên hệ với admin của website đó để hỏi thông tin về người kia.


-Nếu anh cần bông hoa đó thì em sẽ đưa cho anh.- Hạ Chi nói ngay.


-Anh nhất định sẽ mượn, bọn anh muốn nghiên cứu cấu trúc ADN của nó để xác định nó thuộc họ lan, và xem chính xác nó thuộc giống lan gì.


-Anh cần ngay chứ?- Hạ Chi định tháo chiếc vòng ra.


-Để sau đã, anh còn phải cần làm báo cáo nữa. Nghiên cứu cái này hơi tốn thời gian một chút.- Thiên Anh lắc đầu cười.


Khi Hương còn đang mải mê chụp ảnh trong vườn lan thì đột nhiên một cô gái chạy vào, chính là Lam:


-Anh Bạch, anh Bạch, mau đi với em…


-Có chuyện gì thế?- Thiên Anh nhìn vẻ mặt hớt hải nhễ nhại mồ hôi của Lam vội hỏi.


-Em chưa biết, nhưng anh Hải và anh Sơn vừa từ trong rừng về, anh Hải bị thương ở đùi, các anh ấy gọi anh tới ngay.


-Bị thương sao? Đụng độ với bọn săn trộm à?- Thiên Anh cau mày rồi vội vã đi ngay ra khỏi vườn lan.


Khi anh tới phòng y tế thì thấy hai người mặc trang phục của Kiểm lâm đang ở đó, một người ngồi trên ghế, còn một người nằm trên giường, đùi được băng trắng lại.


-Anh Hải, có chuyện gì vậy? Anh Sơn không sao chứ? Là súng săn à?


-Anh không sao. Chú tới đây là tốt rồi. Mau đi vào trong rừng, có kẻ tấn công bầy voọc, anh sợ có mấy con bị thương.- Người đàn ông trung niên tên Sơn đang nằm trên giường vội giục.


-Tấn công bầy voọc sao? Là bầy voọc nào?


-Chính là bầy voọc đầu vàng lớn nhất ở trên đảo, bầy của con Nữ Hoàng đó.- Hải trả lời- Sáng nay bọn anh đang chuẩn bị giao ca thì nghe thấy tiếng súng ở phía khu vực cấm. Mọi người vội vàng chạy vào, thì đụng độ với một đám thợ săn trộm đang lùa bầy voọc xuống dưới núi. Bọn chúng xả súng về phía kiểm lâm để hòng chạy thoát khiến cậu Sơn bị thương. Sau khi bọn chúng chạy thì bọn anh chia làm ba nhóm. Một nhóm đuổi theo. Anh đưa cậu Sơn về, còn cậu Tú và An thì đi theo bầy voọc, có vài con trong chúng nó bị thương. Chú hãy tới địa bàn chúng vẫn kiếm sống cùng với Tú và An xem tình hình thế nào? Anh đi tìm nhóm của Toàn xem có bắt được đám săn trộm kia không? Nhất định bắt được phải cho chúng tù mọt gông.- Hải nắm tay lại đấm mạnh lên mặt bàn khiến chiếc bàn gỗ rung lên.


-Vâng, em đi ngay.- Thiên Anh gật đầu rồi đứng dậy.


Thực ra nếu Hải không nói thì anh cũng nhất định tiến vào rừng xem xét một chuyến. Nữ Hoàng chính là tên do chính anh đặt cho bầy voọc đầu vàng có số lượng lớn nhất trong các bầy voọc trên đảo Cát Bà này. Chúng sống ở trên núi, trong khu vực cấm, cách khu nghiên cứu chừng 3km. Con đầu đàn là Nữ Hoàng, là một con voọc cái rất thông minh, nó có chùm lông vàng giữa đám lông trắng trên đỉnh đầu, trông giống một cái vương miện nên Thiên Anh đã đặt cho nó như thế. Trước đây Nữ Hoàng cũng bị thợ săn làm cho bị thương và đã được đưa về khu nghiên cứu chăm sóc. Nữ Hoàng cũng như Đại Tướng Quân, do một tay anh nuôi. Sau khi nó khỏe trở lại, các anh trong đội kiểm lâm quyết định đưa Nữ Hoàng trở về bầy của nó trên núi. Nó rất gần gũi với cán bộ của khu nghiên cứu này nên bầy đàn của nó mới dám tới gần địa phận làm việc của anh như thế.


Nữ Hoàng là một con voọc cái. Cách đây hai tháng anh phát hiện ra Nữ Hoàng đã mang thai và không lâu nữa nó sẽ sinh con, nên hiện tại nghe tin này anh cảm thấy rất lo lắng cho an toàn của nó.


Vừa thấy Lam cùng đám Nguyên đi ra, Thiên Anh nói vội:


-Lam, em chuẩn bị đồ y tế, các loại thuốc đi cùng anh vào rừng. Mọi người ở đây đợi tôi, chắc chiều tôi sẽ quay về. Nếu không thì Nguyên cứ đưa Hương và Chi về phòng khám trước cũng được.


-Có chuyện gì vậy anh?- Hương lo lắng hỏi.


-Anh phải vào chỗ bầy voọc xem tình hình thế nào?


-Em đi với.- Hạ Chi kêu lên.


-Không được.- Thiên Anh nghiêm mặt- Đây không phải đi chơi, mọi người đi thì sẽ rất lâu mới tới được đó. Hơn nữa bầy voọc vừa trải qua nguy hiểm, hiện tại có lẽ đang rất sợ hãi, nên rất hung dữ, có thể tấn công con người bất cứ lúc nào. Mọi người đến đó có thể sẽ gặp nguy hiểm, tốt nhất nên ở lại đây.


-Được rồi, anh cứ đi đi.- Hương mỉm cười gật đầu- Bọn em ở lại đây đợi anh. Nhớ đi cẩn thận đấy.


Thiên Anh gật đầu nhẹ đưa tay vuốt tóc cô một cái rồi vội trở về phòng để lấy đồ y tế. Nguyên quay sang nhìn Hạ Chi hỏi:


[p

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hotgirls Siêu Quậy – Ma Nữ Tái Sinh (phần 2)

Nhận được bài học nhớ đời sau 6 năm gặp lại người yêu cũ

Vừa báo có thai bạn trai gửi tin nhắn ngày anh cưới vợ, cô gái uất hận lao tới nhà người yêu làm cho ra nhẽ và cái kết sốc

Chồng đòi ly hôn vì vợ… bạo lực

Hạt Mưa Ngày Ấy