XtGem Forum catalog
Lời bài hát Việt Nam | Lyrics.vn

Gia sư “bất đắc dĩ”

Gia sư “bất đắc dĩ” - 2349 Lượt Xem
i mà? – Hắn ngạc nhiên, nhìn cô một chút, miệng thì nói nhưng tay vẫn thò vào túi lấy đưa cho cô chai dầu



– Máy lạnh trên xe làm bay hết mùi của dầu rồi, em không thích mùi của xe buýt. – Cô giải thích, tay lấy chút dầu xoa hai vần thái dương, rồi quẹt ngang mũi một ít cho dễ chịu. Từ nhỏ đến giờ cô vốn rất ghét đi xe buýt, nhất là xe hơi vì cái mùi đó làm cho cô khó chịu vô cùng, nhưng may thay cô có khả năng chịu đựng nên hiếm khi thấy cô bị say xe. Hắn nhìn cô, nhún vai, chợt một tiếng gọi phía hàng ghế sau



– Này, Thành! Đừng bỏ bạn theo Nhi hoài, sang đây chút coi! – Một anh chàng lớp của hắn, miệng cười đùa giỡn. Cũng may thay cô đang nghe nhạc trên ipod…



Hắn quay sang quát, mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ – Theo gì chứ!!?



– Ahaha, đùa tí thôi mà! Anh sang đây chút đi! – Anh ta cười sảng khoái trước vẻ mặt của hắn, một lúc thì vẫy tay gọi hắn sang.



– Hử? Gì? – Hắn nhìn, khuôn mặt nghi ngờ, nhỡ chúng nó chọc nữa thì sao?



– Tụi em vừa tìm thấy trò này hay lắm, anh sang đây xem chút đi! – Một bạn nữ bên đó lên tiếng. Hắn đứng dậy bước sang.



Cô đang nghe nhạc, khe khẽ nhìn thấy hắn đi sang nhóm bạn kia, đôi mắt chợt dâng lên một cảm giác lạ thường, cô lại nhìn ra cửa sổ… Khung cảnh ngoài kia, bên phải là vách núi, bên trái là vực thẳm…



Pặc!



Tai nghe của cô bị giật một cách không thương tiếc – Oái!!! – Cô hoảng hốt quay sang nhìn, là nhỏ, cùng với cô bạn nào đó.



– Đừng nghe nhạc nữa, nói chuyện với bọn tớ đi! – Nhỏ cười tít mắt.



– Nhỏ à, cậu làm tớ giật mình! Còn đây… – Cô nhíu mày nhìn nhỏ rồi quay sang nhìn cô bạn bên cạnh



– Đúng rồi, bạn này tớ vừa quen, học ở lớp của cậu đó. Cô bạn này rất thích vẽ, tớ giới thiệu rằng cậu vẽ rất đẹp. – Nhỏ hí hửng chỉ vào cô bạn tóc ngắn hơi rụt rè, mặt đỏ lên ngượng ngùng



– Tớ đâu có vẽ đẹp đâu, cậu nói quá… – Học chung lớp cậu, lớp cậu là lớp thầy Trương, lớp thầy Trương là lớp của hắn. Vậy bạn này học chung lớp hắn. Xem ra mình suy luận cũng giỏi nhỉ.



– Cậu… cậu có thể cho tớ… xem mấy bức vẽ… của cậu không?



– À được, được chứ. – Cô ngạc nhiên, làm sao bạn ấy biết được mình có đem theo? Chẳng lẽ… Cô liếc mắt sang nhìn nhỏ. Mặt nhỏ hiện rõ, chính nhỏ là người đã nói. Cô nhanh tay lấy mấy tờ giấy A4 của mình vẽ được cho người bạn mới quen.



Thật ra, cô là người rất thích Anime và tất nhiên cũng rất thích nét vẽ của Manga. Từ năm lớp 4 thì cô đã tập vẽ rồi, lúc đầu cô vẽ xấu lắm. Về sau, nhìn rồi học theo nét vẽ của mấy bức hình trên mạng. Nhiều lúc có nhiều người nói cô rảnh hơi, rồi nói vẽ mấy cái này có làm được gì đâu. Cô cũng chỉ im lặng mà tự nhủ, tuy không làm được gì, không giúp ích được gì nhưng đó là đam mê, là sở thích, nó giúp cô thoải mái hơn. Rồi dần dần, nét vẽ của cô trở nên mềm hơn, có lẽ vậy.



– Wow! Làm sao mà cậu vẽ được mấy kiểu tóc thế? – Cô bạn ấy lên tiếng, vui vẻ hỏi



– Tớ học trên mạng ấy mà. – Cô nói



– Tớ vẽ mãi mà không được… – Cô nàng nói, tay đưa ra quyển tập nháp. Cô bạn này xem ra vẽ rất nhiều, nét vẽ lại thuộc dạng cầu kì, rất khác với kiểu đơn giản của cô, nhưng duy chỉ có mái tóc là bị bôi nhiều nhất… Ấy khoan…



– Cậu vẽ được con trai hả?? – Cô như muốn dựng đứng lên vì ngạc nhiên. Cô bạn kia gật đầu – Hay vậy! Tớ không vẽ được con trai.- Cô thất thỉu nhìn bức vẽ một chàng trai đang đứng khoanh tay, tuy không tự nhiên nhưng rất giống con trai. Khác hoàn toàn với cô, cho dù có vẽ thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không vẽ được. Thất vọng quá đi!!



Author: Xin lỗi, vì phải đi ôn thi nên không thể viết được, nhưng hết tuần này thì mình rảnh lắm nên sẽ bù lại cho mọi người. Chap này nhảm nhí, mong mọi người đừng giận. Chúc mọi người nghe nhạc vui vẻ…



~o0o~



Trailer Chap 18: Món quà đáng sợ. [Thêm phần hấp dẫn~~'>



– Mọi thứ đã sẵn sàng! Cô hãy chuẩn bị đi! – Giọng nói bên đầu dây kia lên tiếng…





– Chuyện gì xảy ra vậy? Khang! Giải thích đi! – Hắn quát anh, hoàn toàn mất bình tĩnh với vẻ im lặng của anh.



Hắn lo lắng nhìn sang người con gái đang chìm trong vô thức, thì thầm gọi tên – Nhi…





– Chỉ còn một cách để thoát! – Cô thẳng thừng, đứng trước mọi người nói





– Không được! – Anh hoảng hốt – Dừng lại đi! Đừng dại dột thế!





– Bây giờ em mới hiểu được trái tìm này đang muốn gì… – Giọng nói nghẹn ngào…





Cơn gió, thổi bay mái tóc màu đen mượt, cuốn trôi chiếc nón vành to… Một nụ cười… Và những âm thanh không thành lời…



BÙM!!!




– À, chúng ta sang kia nói chuyện đi.



Nhìn vẻ khó hiểu của đối phương, nhỏ nhóm người nói nhỏ gì đó. Cô bạn hiểu chuyện liền cười, gật đầu đồng ý. Cô ngạc nhiên phản bác



– Đang vui mà?!? Sao lại…?



Vừa dứt lời, hắn bước đến ngồi, làm cô im bặt và lúc đó cô mới nhận ra, ánh mắt gian tà của nhỏ lúc ấy: ” Cho hai ngươi không gian riêng nha!”.



Thấy cô đỏ mặt, hắn liền hỏi – Sao thế? Bị gì à?



– Không có gì. – Cô đáp. – Nè, anh ơi, anh có nghe tiếng gì không?



– Tiếng gì? Ồn quá, anh đâu nghe gì đâu? – Hắn ngạc nhiên, nhìn cô hỏi



– Tiếng ‘Bíp! Bíp!’ liên tục từ nãy giờ ấy?! Anh không nghe à? – Cô miêu tả, nãy giờ nó làm cô nhức đầu mà tiếc là cô không biết nó từ đâu phát ra



– Chắc tiếng điện thoại hay đồng hồ gì đó thôi. – Hắn trấn an cô



– Lúc đầu em cũng nghĩ vậy nhưng… Em thấy nó không… Nói sao ta… Có lẽ nó không phải tiếng đồng hồ hay điện thoại… – Cô giải thích



Hắn bắt đầu ngồi lắng nghe



Bíp… Bíp…



– Đúng thật. – Hắn gật gù – Nè mọi người có nghe tiếng gì không? – Hắn đứng lên nói. Không khí im lặng bỗng bao trùm, tất cả đều lắng nghe được những âm thanh nhỏ ấy. Cô liếc mắt nhìn khắp nơi, ai cũng lấy điện thoại ra kiểm tra, hầu như mọi người đều không có đồng hồ. Nếu có thì cũng là đồng hồ kim, không có cài đặt âm thanh.



Hắn chau mày – Không phải tiếng của điện thoại sao? Thế nó là tiếng của cái gì?



Mọi người thắc mắc, ồn ào bàn luận về âm thanh ‘nào đó’. Khang ngồi đó, suy ngẫm gì đó rồi nhìn xung quanh. Anh lên tiếng



– Hình như… tiếng đó phát ra từ… trên này… – Tay anh chỉ lên phía trên



– Sao anh biết? – Cô ngạc nhiên, tròn mắt nhìn anh



– Anh không chắc… Cảm giác thôi… Để anh kiểm tra. – Vừa dứt lời, anh đứng lên trên ghế xem xét xung quanh hộc để

Lời bài hát mới nhất

Xem thêm 

Lời bài hát yêu thích nhất

Xem thêm 

  • Admin
    – Tháng tư về bâng khuâng trào trong mắt Bao nỗi vui buồn quay quắt thuở hoa niên. Tháng tư, tháng giao mùa giữa xuân và
  • Admin
    Tác giả: xuxu_xinh Chương 1 “Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước
  • Admin
    Chương 1: Bí Mật Của Ông Anh Quái Gở Ads Ôi giời ơi là giời ơi! Sao lại chán đến cái mức này? Haiz,dù biết than thở cũng không có tác dụng gì nhưng mà tôi đang chán không thể tả được. Rất là chán
  • Admin
    Tác giả: Điền Phản Editor: Elvie Yuen. Triệu Thủy Quang mười tám tuổi gặp Đàm Thư Mặc hai mươi tám tuổi. Anh nói, “Anh lớn hơn em chín tuổi thì sao chứ, có gì mà không tốt? Mọi niềm vui anh sẽ sẻ chi
  • Admin
    ThichDocTruyen.Yn.Lt .push; Em Đã Nuôi Con Của Người Em Yêu Như Thế Nào Tác giả: KrazMrR Tình trạng: Hoàn thành. Post bởi: ThichDocTruyen.Yn.Lt Truyện viết theo lối kể của dân Công Nghệ Thông