Đối thủ của đại ca - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Đối thủ của đại ca (xem 2060)

Đối thủ của đại ca

nắm giữ vai mình và kéo quay trở lại.


Khi Hàn Dương quay lại nhìn thì Tử Kỳ đang rất rất không kiên nhẫn. Hắn đã đứng chờ Hàn Dương bốn giờ đồng hồ. Điều đó cũng chưa làm cho hắn tức giận như vậy, chỉ khi nhìn thấy Hàn Dương từ trên xe của một tên con trai trở về, lại còn tươi cười niềm nở với hắn. Trong khi ở bên cạnh mình Hàn Dương chưa bao giờ cười tươi một cách thật sự. Ngay lúc này đây Tử Kỳ chỉ muốn kéo tên kia trở lại và đánh cho hắn một trận.


Hàn Dương không biết Tử Kỳ đã chờ mình lâu như vậy nên vẫn thản nhiên –“ Sao anh lại ở đây?”


-“ Tôi phải hỏi cô sao giờ cô mới chịu về mới phải?” – Tử Kỳ đã ăn phải giấm chua nên giọng nói cũng rất chua ngoa.


-“ Tôi đã định nói cho anh biết rằng tôi không thể trở về thì anh đã cúp máy, nên tôi không thể nói”


Tử Kỳ không đôi co nữa, cầm tay Hàn Dương kéo đi –“ Đi theo tôi, tôi có chuyện muốn nói”.


-“ Anh kéo tôi đi đâu? Muộn rồi, tôi phải vào nhà”- Hàn Dương kháng cự không muốn đi. Thế nhưng thể lực của con gái làm sao có thể đấu lại một tên thanh niên khỏe mạnh như Tử Kỳ.


Tử Kỳ hôm nay không đi xe mô tô, mà đi xe hơi, vì vậy sau khi kéo Hàn Dương lên xe liền đóng cửa xe không cho Hàn Dương chạy rồi tự mình lái xe đi. Tử Kỳ dừng xe tại một công viên khá rộng và đẹp.


Mặc dù không muốn bị miễn cưỡng dẫn đi kiểu này nhưng lúc này Hàn Dương chỉ có thể đi theo Tử Kỳ ngồi xuống tại một ghế đá của công viên.


Hai người im lặng ngồi nhìn những người đi lại trong công viên một lúc. Lúc này trời đã bắt đầu tối, đèn đường được thắp lên thay cho ánh sáng mặt trời.


Yên lặng một lúc cuối cùng Tử Kỳ cũng lên tiếng –“ Hôm nay cô đi chơi với ai?”


Hàn Dương cảm thấy kì lạ, mình đi chơi với ai thì liên quan gì đến hắn, hắn hỏi làm gì? Mặc dù thắc mắc nhưng Hàn Dương không hỏi –“ Một người bạn mới quen”


Nghe thấy Hàn Dương nói đó chỉ là bạn làm cho Tử Kỳ có chút vui mừng, không phải là người yêu. Nhưng Tử Kỳ vẫn cảm thấy khó chịu, hắn chỉ muốn Hàn Dương nghĩ về hắn, cười với hắn, vậy mà thực tại cho thấy hoàn toàn ngược lại với mong muốn của Tử Kỳ, Tử Kỳ nhất thời không biết phải làm thế nào.


-“Cô có thích tên đó không?”- Tử Kỳ ngập ngừng hỏi, hắn sợ Hàn Dương sẽ trả lời là có, vì vậy hồi hộp chờ đợi câu trả lời.


Hàn Dương thấy Tử Kỳ tự nhiên thay đổi thái độ nên rất ngạc nhiên, từ trước đến giờ Hàn Dương chưa từng thấy hắn rụt rè như vậy.


-“ Tại sao hôm nay trông anh khác lạ vậy? Uống nhầm thuốc sao?”


-“ Không, cô hãy trả lời câu hỏi của tôi ngay đi”- Tử Kỳ bị câu nói của Hàn Dương làm cho đôi chút ngượng ngùng.


-“ Không thích, chúng tôi chỉ là bạn thôi, tôi không có cảm giác gì với Hạo Trung ngoài tình bạn cả”. Vì Hàn Dương và Hạo Trung mới gặp nhau hai lần, không thể nào Hàn Dương có cảm tình với Hạo Trung cả.


Sau khi nghe xong Tử Kỳ cũng an tâm hơn, nhưng Tử Kỳ lại muốn biết cảm giác của Hàn Dương đối với mình như thế nào nên mạnh dạn hỏi


-“ Thế cô có cảm giác gì với tôi không?”- câu nói này quả thật không giống với phong cách của thiên tài Tử Kỳ, nhưng vì không thể đoán ra nên Tử Kỳ đành phải hỏi.


Hết ngạc nhiên này lại đến ngạc nhiên khác làm cho Hàn Dương ngẩn người dùng ánh mắt thăm dò nhìn Tử Kỳ. Hắn có phải tên ác ma Lý Tử Kỳ không vậy? Hôm nay hắn không uống nhầm thuốc mà thái độ và cách nói chuyện cứ y như mấy cô gái ra mắt bố mẹ chồng tương lai vậy. Tại sao hắn lại quan tâm đến cảm nghĩ của mình chứ, hắn có ý đồ gì với mình? Một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Hàn Dương.


-“ Tại sao anh lại hỏi câu này?”- Hàn Dương nheo mắt hỏi.


Thấy Hàn Dương nhìn mình chằm chằm làm cho Tử Kỳ không được tự nhiên.


-“ Cô cứ trả lời tôi là được, không cần phải hỏi lại tôi”


-“ Vậy thì tôi xin nói thẳng, tôi rất ghét anh”


Câu nói này của Hàn Dương như một lưỡi kiếm đâm thẳng vào trái tim mới mở của Tử Kỳ làm cho Tử Kỳ cảm thấy đau đớn. Lần đầu tiên hắn chịu hạ mình để hỏi một người con gái những câu hỏi ngớ ngẩn như vậy, thế mà câu trả lời hắn nhận được là một nắm muối xát vào vết thương trong tim hắn. Khuôn mặt của Tử Kỳ tràn đầy đau thương và giận dữ. Hắn không chấp nhận việc này, hắn không có khả năng chấp nhận được sự thật rằng Hàn Dương ghét hắn. Lúc đầu hắn cũng biết hai người đều ghét nhau, nhưng sau một thời gian gặp mặt, hắn biết Hàn Dương không giống các cô gái khác, nàng thẳng thắn, thích bênh vực kẻ yêu, ngây thơ và là một người có thể tin tưởng. Chính vì tính cách của nàng như vậy mà hắn đã yêu nàng lúc nào không hay, nhưng hắn không biết cách thổ lộ, vì vậy chỉ có thể tiếp tục tranh cãi, gây sự với Hàn Dương để thu hút nàng.


Nội tâm của Tử Kỳ đang gào thét, không thể tiếp tục để Hàn Dương không biết tình cảm của mình nữa. Vì vậy Tử Kỳ đã vươn tay kéo Hàn Dương vào lòng, giữ chặt quyết không buông mặc cho Hàn Dương đang ra sức vùng vẫy.


-“ Em có nghe thấy trái tim tôi đang thổn thức vì em không?” – Tử Kỳ nhẹ nhàng hỏi.


Hàn Dương đang lúng túng và bất ngờ vì hành vi này của Tử Kỳ thì lại nghe thấy hắn nói, nàng ngẩn người, sau đó cũng im lặng thử nghe tiếng tim đập của hắn. Quả thật tim hắn đập rất nhanh, ngửa mặt lên nhìn hắn, nàng thấy hắn cũng đang nhìn mình một cách say mê. Hàn Dương đỏ mặt, cảm giác được hắn ôm vào lòng cũng không tệ, Hàn Dương không ghét bị hắn ôm như thế này, nhưng lý trí nói cho nàng biết nàng phải kháng cự lại.


-“ Tôi không hiểu anh nói gì”


Vẻ mặt của Tử Kỳ càng ngày càng đen, sự nhẫn nhịn của Tử Kỳ đã lên đến đỉnh điểm, vì thế hắn cúi mặt xuống, áp đôi môi của mình vào đôi môi mềm mại của Hàn Dương. Hàn Dương không ngờ Tử Kỳ có thể hành động như vậy, nhất thời sững sờ sau đó lý trí nhanh chóng trở lại, nàng giãy dụa, quay mặt đi chỗ khác. Nhưng Tử Kỳ không chịu kết quả như vậy nên đưa một tay lên đầu Hàn Dương, giữ chặt không cho nàng quay mặt, một tay vẫn để trên người Hàn Dương. Hàn Dương định lên tiếng nói thì Tử Kỳ đã thuận thế đưa lưỡi của mình tiến vào miệng của Hàn Dương cuốn lấy chiếc lưỡi của nàng. Nụ hôn đã dần làm cho Hàn Dương mất đi lý trí, nàng đành để mặc cho Tử Kỳ hôn mình. Sau một hồi, Tử Kỳ cảm thấy hô hấp trở nên khó khăn mới chịu buông Hàn Dương ra, nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của Hàn Dương, Tử Kỳ cảm thấy rất vui.


Chương 20


Tử Kỳ vẫn ôm lấy Hàn Dương, cúi đầu xuống gần chiếc cổ trắng ngần của nàng và cảm nhận hương thơm trên người Hàn Dương một lúc sau mới lên tiếng


-“ Bây giờ thì em đã hiểu anh nói gì chưa?”


Hàn Dương vẫn còn đang thổn thức vì nụ hôn bất ngờ lúc nãy thì lại nghe được câu hỏi của Tử Kỳ làm cho mặt nàng càng thêm đỏ, tim cũng đập nhanh hơn.


-“ Vì sao anh lại thích tôi? Không phải lúc đầu anh rất ghét tôi hay sao? Anh luôn nói những lời làm cho tôi tức giận, vì cái gì lại thay đổi như vậy? Có phải khi anh biết thân phận thật sự của tôi thì thích tôi?”


Tử Kỳ nghe Hàn Dương nói vậy rất tức giận, chẳng lẽ nhà hắn nghèo đến mức khi thấy Hàn Dương là thiên kim tiểu thư của Hàn thị mới yêu nàng? Trong mắt

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường

Mừng con chào đời

“Chú chưa kịp kéo khóa quần kìa!”

Cây thuốc phiện thiên đường

Tình Cũ Và Bát Phở Của Vợ