Đọc Truyện Yêu Một Play Girl Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Đọc Truyện Yêu Một Play Girl Full (xem 279)

Đọc Truyện Yêu Một Play Girl Full

và giả tạo của Trúc. Quân hổi hận, vì đã vội vàng kết tội Trang, vì đã mất bình tĩnh, nóng nảy đến mức, thốt ra 2 từ không đáng nói, mà Quân biết, 2 từ đó đã, đang, và sẽ làm tổn thương Trang rất nhiều.


Còn 1 tiếng nữa để Quân sửa sai lỗi lầm. Bây giờ, trời mưa rồi, cơn mưa trong trận gió mùa đông bắc, lạnh đến tím cả da thịt. Quân dầm mưa, phi xe với tốc độ cao nhất ra sân bay. Đôi tay Quân giữ chặt tay lái, lòng Quân lạnh buốt, đau đến nỗi thắt cả lại.


Đánh giá 1 con người, kết tội 1 người con gái, mà chính Quân, đã yêu rất sâu đậm, tha thiết. Trang nào biết chứ, Quân rất yêu Trang, nhưng vì Trang cứ luôn coi nhẹ người yêu, nên Quân không đủ can đảm, để yêu và bất lực trước tình yêu của Trang. Nhưng bây giờ, mặc kệ, Quân sẽ gạt bỏ tất cả, lòng tự trọng của 1 dân chơi, của 1 đại gia, Quân sẽ vứt bỏ, thậm chí là sẽ đốt rụi nó, để đổi lấy tình yêu. Nhưng, cái giá của tình yêu, là rất lớn…


***


7 năm sau.


Chiếc máy bay từ Pháp đến Việt Nam đáp xuống phi trường, 1 người phụ nữ quí phái bước ra, trước sự chào đón cả 1 đại diện tập đoàn Sông Đà:


- Chào mừng Giám đốc về nước!!


Băng rôn, bảng tên đỏ rực dòng chữ, chào mừng giám đốc về nước. Người phụ nữ đó, bỏ kính ra. 7 năm rồi, Trang đã thay đổi, vẫn đẹp như xưa, nhưng không còn quậy phá, ngang tàng nữa, mà đã thành người đáng kính trọng, với vẻ lạnh lùng đến cao quí. Mọi người gọi cô là Giám đốc Trần.


- Chúng ta rời khỏi đây thôi, tôi không muốn ở lại đây lâu.


Bà giám đốc Trần lạnh lùng bước vào trong xe, kí ức của 7 năm trước trở lại, bóp nghẹt trái tim bà.


- Woa!! Trông già như bà mẹ dân chơi anh hùng rồi đấy! – Ly bước vào Club, nơi Giám đốc Trần lạnh lùng ngồi đó. Nhưng không phải những bộ quần áo công sở lịch sự, mà là bộ váy dài quyến rũ:


- Nhà tạo mẫu Ly Phạm giống đầu đàn chó sói hoang quá rồi – Trang đáp lại, 2 đứa mừng rỡ ôm chầm lấy nhau, Ly đã thực hiện được ước mơ, là nhà tạo mẫu cho công ty người mẫu NWG khá nổi tiếng. Cả 2 đứa Play girl của 7 năm trước, đã là người phụ nữ thành đạt ở tuổi 25.


- Xin chào người đẹp ! – Mạnh, bạn thân của Quân bước vào chen ngang câu chuyện, Mạnh cũng đã là Trưởng phòng phát triển của 1 công ty nước ngoài đặt trụ sở ở Việt Nam. 7 năm không gặp, cũng như Trang và Ly, hắn ta, hết sức đàn ông.


Ly và Trang đứng dậy, lịch sự bắt tay mạnh, rồi cả 3 cười ầm lên. Thói quen công việc của họ đã không còn phù hợp với nơi loạn lạc như thế này.


- À, đây là Giám đốc của công ty mình, Phan Khánh, còn đây là Giám đốc quảng cáo tập đoàn sông Đà,Trang và nhà tạo mẫu của công ty NWG.


Mạnh giới thiệu 1 người, Khánh bước vào, Trang và Ly giật mình, nhưng cũng lịch sự bắt tay chào hỏi Khánh trước khi thắc mắc với Mạnh:


- Thế này là thế nào? – Trang lên tiếng.


- Thế nào là thế nào, chỉ giống thôi, chứ không phải Quân đâu. – Mạnh thủng thẳng trả lời, Trang thất vọng nhìn Khánh. Khánh giống Quân quá, từ vóc dáng, đến góc cạnh khôn mặt, chỉ có chi tiết trên mặt là khác thôi. Khánh hơn Quân và Mạnh 1 tuổi( Mạnh nói thế), vì thế, trông Khánh rất già dặn.Đôi mắt Khánh cương quyết và lạnh hơn của Quân. Đã 7 năm rồi, Trang vẫn chưa quên được Quân, quên được hình bóng và tình yêu đấy.


- Ngày mai, đã là 28 rồi! – Trang buồn bã nhắc đến, Ly, Mạnh nhìn nhau, cười gượng gạo. Đúng rồi, mai là 28 rồi. Khánh như không hiểu chuyện, bèn cất tiếng hỏi:


- Mai sinh nhật ai hả? Hay có điều gì đặc biệt!


- À, là ngày quan trọng, của bạn em, anh có muốn đến không? – Cái tật vô duyên của Mạnh 7 năm rồi, chẳng thay đổi tí nào. Khánh vui vẻ gật đầu. Trang im lặng, cũng nên giới thiệu cho Quân, 1 người giống Quân như thế này chứ. Vậy là, mai Trang sẽ được gặp Quân.


***


Sáng hôm sau, Trang, Ly, Mạnh và Khánh đứng trước cửa nhà Quân. Trang và Ly mặc váy đen dịu dàng, còn Mạnh và Khánh với bộ vest đen trông thật lịch lãm. Trang nghẹn ngào gõ cửa nhà Quân, tiếng vang giữa tay người và tấm đá vang lên. Trang đặt bó hoa trước nhà của Quân. Ngôi nhà không cao, nhưng chắc Quân sống rất thoải mái. Giọt nước mắt lăn dài trên mặt Trang, cô vuốt ve di ảnh của Quân. Di ảnh chứa khuôn mặt người con trai 19 tuổi, rất đẹp. Trang lấy khăn giấy trong ví, cẩn thận lau từng dòng chữ dưới di ảnh.: “Hoàng Khánh Quân – Mất ngày: 28.12.2004. Hưởng dương: 19 tuổi”.


Quân đã ra đi trong cái ngày mưa ấy, cái ngày mưa mà Trang rời khỏi Việt Nam. Ngay trước cửa sân bay, vì tránh 1 chiếc xe đạp đi ngược chiều, Quân ngã xa và bị văng mạnh, đầu đập vào vỉa hè. Và, bác sĩ bảo, Quân đã ra đi. Sau 2 ngày cấp cứu, sau 2 ngày Trang khóc đến cạn nước mắt và gục trước cửa phòng cấp cứu. Trang gào thét như điên, đập phá mọi thứ khi bố mẹ Trang nhốt cô, không cho cô đi dự đám tang của Quân. Sau 3 tháng điên loạn, có 1 bưu phẩm, 1 bức thư,1 sợi dây chuyền và 1 chiếc nhẫn.


“Trang à, anh xin lỗi vì không được ở bên cạnh em, anh đã tỉnh lại, nhưng anh biết là, ông trời cho anh tỉnh lại, 1 chút thôi, để cố gắng viết cho em những dòng chữ này. E phải mạnh mẽ lên, đừng có trẻ con nữa nhé, thế giới này, e không thể tin ai ngoài bản thân. Nhớ đừng ăn bánh mì cua biển kẹp salat nhá, biết là bị dị ứng, mà đôi lúc thèm quá em toàn quên thôi. Đừng uống rượu nữa, dễ hại em lắm đấy. E sống thay cho anh nhé, hãy thành công thay cho cả anh nữa. E đã ước mơ được làm điều gì đó to lớn mà, anh cũng thế, nên thực hiện hộ anh đi nhé. Vòng cổ và chiếc nhẫn, coi như quà anh tặng trước cho em, mừng trước ngày em thành đạt. Điều cuối, anh muốn nói với em: 584-1314-520”


Và người ta coi đó là, di chúc cuối cùng của Quân.


Trang xót xa khi nhớ lại, cô nghẹn ngào nói trước mộ Quân:


- Em không phải người thất hứa đâu nhé. Em đang sống hộ cho cả anh nữa đây, em trờ về gặp anh rồi này, anh chào em chưa. Người ta gọi em là Giám đốc Trần đấy. Oai nhể! Hì hì, mà anh có mắt thẩm mĩ đấy, chiếc nhẫn của anh, em dám cá, chẳng ai đeo đẹp bằng em đâu. Nhưng mà, rốt cuộc, anh ngang lắm. Chẳng chịu thừa nhận là anh yêu em gì cả. Nhưng không sao. Em sẽ đợi anh mà, đợi đến khi nào anh nói với em câu nói đấy, em sẽ lấy anh. Và lúc đấy, anh không chạy được đâu.


Ly, Mạnh và Khánh im lặng. 7 năm rồi, Trang đã trưởng thành hơn, nhưng sự ra đi của Quân, như vết sẹo hằn trong trái tim Trang.


- Những lúc trống vắng thấy cô đơn


Anh mới nhận ra anh đã mất em thật rồi


Còn không em ơi tháng ngày bao êm đềm


Nhìn lại đây chỉ còn nước mắt rơi…


Tại vì sao ngày xưa anh đã luôn dối em


Chìm trong bao cuộc vui chôn sâu nơi bóng đêm


Tại vì sao người không một câu trách than


Để rồi quay vội đi tình yêu vỡ đôi


Khánh chợt cất tiếng hát, khiến Trang, Ly và Mạnh ngạc nhiên, bài hát “Anh Xin Lỗi”, Trang ngừng khóc, im lặng lắng nghe. Khánh đẩy ánh mắt về đôi mắt Trang, ánh mắt hi vọng, mà Trang từng nhìn thấy ở Quân:


- Nếu em là Quân, và Quân là em, Quân không muốn như bài hát này đâu. E mạnh mẽ lên nhé !!


Trang mỉm cười, rất thanh thản. Trang đứng dậy, ôm chặt

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cặp đôi băng tuyết

Truyện Thằng Quỷ Nhỏ Full

Độc hậu ở trên, trẫm ở dưới!

Truyện Trong Tim Tôi Chỉ Có Cô Thôi

Thấy cô gái trẻ ôm bụng bầu bị đè ra đánh, chàng trai xông vào bênh thì sốc ngất khi thấy cô ta vừa ngước mặt lên