“okay…tôi muốn suy nghĩ thêm…Xu về đi, thằng Long đợi ngòai đó phải ko?”
“uh…”
“hãy cho nó 1 cơ hội.”
cơ hội?? cơ hội gì?
tôi có cơ hội nào để mà cho Lo Lo chứ?…
T_T
tôi ko hiểu…
nhưng tôi cũng ko có cách nào hiểu thêm vì Lãm đã đẩy tôi ra khỏi phòng,
bảo tôi về đi…và hãy cho cậu ấy được yên tĩnh…
whew…
…
“sao? sao?? nó chịu bỏ vụ đó ko?”
“…ko…biết…”
“ack…tức là sao?”
“cậu ấy bảo muốn suy nghĩ thêm…”
“suy nghĩ cái quái gì nữa?”
“làm sao tớ biết…”
Long nhìn tôi ko hiểu nhưng có lẽ biết bản thân cậu ấy
cũng khó thuyết phục được Lãm nên đành quay xe về…
“cậu nghĩ, cậu ấy đi làm cha xứ là vì ai vậy??”
“vì tớ.”
“ko…vì tớ…”
“đã nói là vì tớ mà!!”
“cậu ấy nói từ khi gặp tớ, cậu ấy mới nghĩ tới chuyện làm linh mục…”
“nhưng căn bản là vì tớ, hiểu ko?”
“ko…tại sao vì cậu…?? cậu ấy có nói là vì cậu đâu chứ??”
“nếu nói thì ko phải là La La của chúng ta, Xu Xu khờ!!”
ok, Xu khờ…được chưa…
mà tại sao cả 2 đứa lại đi giành làm nguyên nhân khiến Lãm đi tu vậy chứ…
điên thiệt…
vì Long? hay vì tôi?
…��…
chúng tôi thi ở các địa điểm khác nhau,
nên tôi ko tài nào biết được Lãm có đến trường thi hay ko…
sáng sớm gọi vào máy thì ko liên lạc được…
tôi thi môn Lý đầu tiên,
cũng tàm tạm…7 câu…làm được 6…
câu cuối ko kịp giờ vì bận nhắc bài cho bạn kia,
bạn ấy cũng tên Xuân như tôi…mà là Ngọc Xuân…
ở quê lên, thấy tội lắm…đổ cả mồ hôi…vì ko làm bài được.
bạn ấy làm tôi nghĩ tới Đu Đu,
ko biết cậu ấy làm được bài ko nữa…
nghe ba nói Đu Đu thi ĐH Công Nghiệp.
tôi bấm số Đu Đu.
“alo?”
“ơ…ai thế ạ?”
“cháu là ai? cháu gọi vào máy mà hỏi chủ máy là ai sao?”
“có phải…số của Đu Đu ko ạ?”
“Xu Xu à??”
tôi nhận ra giọng của mẹ Đu Đu,
cô ấy cũng vừa nhận ra tôi.
“Đu Đu nó đi thi rồi…mà hình như con cũng thi phải ko?”
“dạ…con nghĩ cậu ấy mang máy theo…”
“nó để di động cho cô dùng, vì chuyện làm ăn…con có nhắn gì ko?”
“dạ thôi ạ.”
…vậy là…tôi hiểu tại sao Đu Đu bảo sẽ lâu lắm mới gặp lại nhau…
6 tháng rồi còn gì…
cả điện thoại cậu ấy cũng đưa cho mẹ.
“hơ ni!!”
cách gọi đó, ko có ai khác, ngoài Hot boy Lo Lo…
cậu ấy đứng ở cổng trường nơi tôi thi,
sao chạy sang nhanh vậy, Long thi ở chỗ khác cách đây xa mà…
“cậu…đi tên lửa hay sao? mới thi xong có 15 phút…”
“nộp bài sớm, hehe”
“trời…tớ làm ko kịp mà cậu nộp sớm, hic hic…”
“sao ko kịp????? bỏ mấy câu?”
“câu cuối. tớ chỉ bạn ở trên vì bạn ấy mới làm có 2 câu à…”
Lo Lo mở tròn mắt, ngó tôi lom lom săm soi,
rồi đưa tay sờ trán tôi…
“Xu Xu có bệnh ko?? có cần khờ vậy ko hả??? thi ĐH người ta chọi nhau như điên, còn Xu Xu thì chỉ bài cho người khác đến ko làm kịp bài mình?????????”
“tớ làm 6 câu, bạn ấy làm 2 câu, tớ giúp bạn làm 2 câu nữa là 4 câu…vẫn ko nhiều bằng tớ mà…”
“đúng là Xu Xu…suy luận logic thì hay lắm nhưng khờ vẫn khờ…so với con nhỏ đó thì nói gì, so với những đứa làm được 6.5 câu, và 7 câu luôn kìa!”
“…uhm…”
“nếu Xu dành thời gian giúp con nhỏ kia để làm bài mình thì sợ gì bọn kia nữa.”
tôi bị Long “dạy” 1 tràng thì đâm ra buồn,
nửa buồn, nửa lo lắng…nếu như Long nói vậy,
có khi tôi vì thiếu mất câu cuối mà chọi ko lại mấy đứa khác.
nhưng, ko lẽ, giúp người khác cũng là sai hay sao…
cuộc sống này…tại sao lại ích kỷ như vậy?
chắc do thấy bản mặt sầu đời của tôi, Long thôi thuyết giảng kiểu anh Hai nữa,
mà cúi thấp người dùng tay ôm 2 má tôi…
cười hiền lành.
“thôi, nói vậy chứ, Xu Xu giỏi nhất rồi, chẳng ai làm được câu 7 đâu hen…^-^…”
“lúc nãy cậu nói…”
“quên tớ nói đi…hihi…”
“ah…Lãm…có đi thi ko?”
“ko biết…gọi nó có được đâu.”
“vậy làm sao bây giờ…”
“tớ định ghé nhà thờ, nếu nó ko đi Mỹ thì nó coi như ở lại…”
ba tới đón tôi nên Long đi 1 mình,
tôi theo ba về nhà…trước khi về tôi dặn Long,
khi biết kết quả thì báo cho tôi hay với…
hy vọng là La La ko đi.
nếu Lãm đi, tôi sẽ ko thể nào biết được mình có thực sự yêu cậu ấy hay ko…
vì cậu ấy đã rút lui quá sớm…
tôi vẫn nhớ mãi nụ hôn đầu tiên, nó thuộc về La La…
dù mang danh nghĩa là chữa nấc…
T_T
CHƯƠNG 80:
tôi và ba vừa bước vào nhà thì tôi nhận ra,
chiếc xe đạp của Đu Đu…cậu ấy…đến đây??
tôi quăng cái túi xách và chạy ù vào trong kiếm…
từ trước ra sau…
ko thấy…
“thi được ko con?”
“dạ…cũng tốt…Đu Đu đâu rồi hả mẹ??”
“mẹ nhờ nó mang cái mền phơi trên lầu…mới về đã hỏi Đu Đu! đi thắp nhang báo cho ông nội về bài thi đi.”
thấy mẹ có vẻ bực mình,
tôi thui thủi làm theo…thắp nhang cho ông…
trên lư hương đang cháy dở 1 cây nhang khác,
tôi nghĩ, có lẽ là của Đu Đu…
ông àh…con thi làm được 6 câu…
Long đáng ghét nói là con khờ quá…vì bận chỉ bài cho bạn khác…
ông có thấy con khờ ko?…
mà, con nhớ ông quá…
nhưng…chắc ông đang chơi với bà,
nên con…lên tìm Đu Đu chút nha…^o^
nói với ông xong thì tôi lật đật chạy lên cầu thang,
cứ như sợ mình chậm vài bước là cậu ấy sẽ biến mất…
ở tầng 1…phòng tôi ko có…
bên chỗ ban công cũng ko…
ah…mẹ nói nhờ cậu ấy phơi mền, vậy chắc…trên sân thượng.
quả nhiên là ở đó. ^^
Đu Đu đứng tựa tay vào lan can,
ngó xuống đường…
“cậu thi được ko…Đu Đu?”
nghe tiếng tôi, cậu ấy khẽ giật mình quay lại,
tôi cũng bước lên bên cạnh…gió chiều mát quá…
đứng ở đây nhìn xuống, cứ như đang ở trên đỉnh Everest,hehe
sao tôi ko nhận ra nhà mình có 1 cái sân thượng hay thế này!
“7 làm được 3, cậu nghĩ vậy thì có tốt ko?”
Đu Đu nói và cười, cười như thể đang kể 1 câu chuyện hài…
tôi lại chẳng thấy nó buồn cười chút nào…
còn chưa được phân nửa đề bài nữa sao?
“cậu cố lên đi…mai thi 2 môn còn lại…nhớ làm hết…”
“tớ ko giỏi như cậu. khả năng của tớ chỉ tốt nghiệp thôi là hay lắm rồi.”
“lúc trước cậu đâu có tự ti như vậy?”
“lúc trước à?…bây giờ tớ ko còn như trước…”
“tại sao?”
Đu Đu lặng lẽ quay mặt xuống đường, ko nhìn tôi,
giọng cậu ấy cứ trầm buồn xa xăm…
nếu ko nói thì tôi cũng biết là cậu ấy đã thay đổi nhiều lắm,
ko còn là Đu Đu Ca Ca láu cá, vô tư của tôi ngày xưa.
“lúc trứơc tớ chẳng phải lo chuyện gì ngoài học và chơi…”
“uh…giờ thì cậu phải đi làm…”
“lúc trước tớ cứ nghĩ Xu khờ luôn cần tớ…và tớ thì ko cần cậu…”
“hah?…”
“lúc trước tớ ko biết rằng…tớ cũng cần cậu…rất cần……”
“thật ko?”
cậu ấy vẫn ko nhìn tôi, hướng mắt về phía