tôi nói nhanh và ngồi xích ra xa Lãm, sát vào cửa sổ
cốt ko phải nghe cậu ấy nói linh tinh
về Long, về tình yêu…T_T
Lãm vẫn cố nói thêm, ko hiểu sao hôm nay cậu ấy
nhiều chuyện quá trời…
“lảng tránh làm gì, nếu đến thì sẽ đến thôi. cũng như tôi vậy.”
…
vì ko muốn nghe tiếp chuyện đó, nên tôi cũng ko hỏi
cái câu “cũng như tôi vậy” của Lãm nghĩa là gì…
dù sao thì thời gian sau đó, chúng tôi phải thi học kỳ,
ko còn ai đủ tâm trí để nghĩ vẩn vơ nữa…
ngày thi thứ hai, môn Văn học
tôi làm bài ko được tốt lắm, nên mặt mày như đưa đám…
cô chủ nhiệm nói nếu kết quả điểm trung bình dưới 7.5 thì tôi sẽ mất học bổng…
mà mất học bổng nghĩa là,
tôi chỉ còn đường chuyển về Gia Định…
vì ba tôi làm sao có đủ tiền đóng học phí ở cái trường xa xỉ này.
tâm trạng tồi tệ vì bài văn ban sáng,
lại thêm nhà có cậu hai ba chị Huyền đến chơi, cứ nói chuyện suốt,
thật là ồn ào!! >_<
vì thế tôi ko ăn cơm chiều, lấy xe đạp chị Huyền,
ôm theo tập môn Địa lý và Hóa…
đi thẳng tới nhà thờ…Thánh An…tìm chỗ yên tịnh,
để tập trung ôn bài…
…
nhà thờ hôm nay đông đúc, có nhiều người đứng bên ngoài,
tôi dắt xe đạp vào bãi gửi rồi ôm cặp đi lơ ngơ,
có tiếng nhạc vang trong giáo đường…
oh, thì ra là 1 lễ cưới.
quan khách đều đứng dậy 2 bên để cô dâu và chú rể
bước từ ngoài vào lên đến chỗ có vị linh mục,
đang cầm quyển sách chờ sẵn…
y như trong phim áh.^_^ nhìn thích thật…
chú rể trao chiếc nhẫn cưới cho cô dâu xong thì,
dàn đồng ca khoảng hơn 10 người…
phía sau vị cha xứ cất vang bài hát chúc mừng…
tôi chợt nhận ra người cao cao gầy gầy, quen thuộc
cậu ấy mặc đồng phục màu trắng dài phủ qua gối,có đai đỏ ở giữa…
nhìn tôi vẻ bất ngờ…
rồi Lãm chỉ tay bảo tôi đi vòng ngã bên hông Giáo đường,
cậu ấy cũng rời khỏi đó ít phút sau khi lễ kết thúc…
…
“Xuân đến tìm tôi hử?”
“ko, tớ định vào tìm chỗ học bài…nhà tớ có khách ồn lắm”
“ah, ra thế. phía sau vắng rất dễ học…theo tôi nào”
Lãm kéo tôi theo cậu ấy vào chỗ khu vườn hôm trước,
nó vẫn yên bình trong lành như lần đầu tiên tôi ghé chơi…
dù ngoài kia họ đang hò reo chúc tụng đôi phu thê mới.
“đám cưới vui hen”
“uh, thỉnh thoảng lại có nhìêu đôi đến làm lễ…”
“sau này tớ có lấy chồng, tớ sẽ cưới ở nhà thờ!^_^”
trong 1 phút mơ mộng, tôi nghĩ tới bản thân mình,
đang xúm xính trong chiếc váy cô dâu…bước vào thánh đường…
chà, đẹp như công chúa vậy…hihi…
“khi đó tôi ko hát đồng ca như ban nãy được…”
“ủa, sao vậy??”
“tôi ở chỗ khác…”
“chỗ nào??”
“Xuân thử nhắm mắt và tưởng tượng lễ cưới của mình, xem tôi đứng ở đâu?”
tôi làm theo lời Lãm, nhắm kín mắt và bắt đầu chìm vào
1 giấc mơ cô dâu ở nhà thờ…T_T
có ba mẹ, có ông nội, có cả chị Huyền nữa…
Hương Kim và Đu Đu nắm tay nhau(>_>)nhìn tôi mỉm cười, hic hic.
Long bê trên tay cái gối có 2 cặp nhẫn cười toe tóet
và bên cạnh cậu ấy,
là…Lãm…ở vị trí…chú rể!
CHƯƠNG 53:
O_o cậu ấy đang cười và bắt đầu cầm chiếc nhẫn lên…
“sao rồi, thấy tôi ở đâu ko??”
bị Lãm gọi giật, tôi mở mắt và lúng túng,
miệng lắp bắp ko nói được thành tiếng…
“thấy rồi hả? ở vị trí linh mục đọc câu hỏi “con có đồng ý lấy…Long làm chồng ko?” chứ gì.”
“hả? gì chứ?”
“uh, nếu Xuân cưới ở nhà thờ, tôi sẽ đọc lời chúc cho 2 người…khi đó gọi tôi là cha Paul đấy, haha!”
dù cười to nhưng Lãm có vẻ gì đó chua chát lắm,
tôi thấy ánh mắt cậu ấy như hướng về xa xăm…
làm linh mục àh…phải rồi, trước đây, Lãm có nói,
là từ khi gặp tôi, cậu ấy lại muốn làm cha xứ…T_T
nhưng tôi đâu có thấy cậu ấy là ông cha đâu, mà là,
chú rể cơ đấy…chẳng hiểu tưởng tượng kiểu gì nữa…
có lẽ do ảnh hưởng ban nãy thấy Lãm ở giáo đường nên vậy thôi.
mà, tôi tự hỏi, sao tôi ko nghĩ sẽ cưới Đu Đu nữa,
như mọi lần từ trước tới nay?
“nghĩ gì mà suy tư vậy?”
“ah…ko…”
“Xuân cứ ngồi học ở đây, tôi đi thay bộ đồ…rồi ra học với Xuân nhé.”
“ok…”
thế nhưng suốt từ sau đó, tôi chả học hành vô được gì,
dù xung quanh vẫn yên lặng và dễ chịu…
đầu óc tôi cứ xoay vòng vòng, Lãm, Long, Đu Đu
sao lại thế chứ…+_+
nhức đầu quá đi.
…
có lẽ do ko học được vào đầu, bài thi môn Địa lý của tôi thật tệ hại,
còn tệ hơi bài Văn hôm qua…
T_T
giờ nghỉ giữa 2 môn thi, tôi chẳng đi đâu như đám bạn,
mà ngồi cố nhồi nhét mấy cái công thức Hóa…
“làm được ko, Xu Xu?”
“ko…hic…”
“úm ba la xì bùa!!”
Long múa tay múa chân như ông thầy pháp,
rồi thổi phù phù vô mặt tôi *_*
“cậu làm gì vậy??”
“đuổi tà đi. mặt Xuân hôm qua tới giờ đen thui hà”
“đen?? đen chỗ nào?”
tôi đưa tay sờ mặt và chạy ra cửa sổ lớp để xem qua lớp kính,
đúng là đen thiệt…chắc ngồi nắng ngòai vừơn hôm qua…
“khờ quá cô nương, đen là nghĩa tối tăm đó!”
“huh? tối tăm là sao?”
Long lại làm cái hành động hôm nọ, banh 2 khóe môi của tôi ra.
“cười đi, cho sáng sủa lên. chù ụ hoài xui lắm.”
ah, thì ra…“đen” là vì mặt tôi cứ bí xị,
vậy mà tôi tưởng đen của nghĩa đen chứ…
T_T
nhưng cười sao được mà cười…
“tớ mà ko làm bài Hóa tốt là tớ bị đuổi khỏi đây àh”
“ko cần lo, tôi muốn Xu Xu ở đây thì chẳng ai đuổi đi được.”
“thôi, tớ chẳng thích thế. cậy quen biết để ở lại thì…xấu hổ lắm”
“ủa, thế hả? vậy sao đây?”
căng thẳng từ chỗ tôi bắt đầu chạy sang Long,
cậu ấy nhăn nhó bóp trán, rồi nắm chặt 2 vai tôi…
giọng thúc giục và động viên…
“nè, XU XU, cố lên đi. ko chỉ vì Xu Xu mà vì 2 chúng ta!”
hai chúng ta áh? là sao…
đang lo gần chết mà còn nói linh tinh nữa…
tôi mặc kệ Long và tiếp tục lẩm nhẩm bài học,
hi vọng là cậu ấy đã đuổi vận xui của tôi đi rồi…
giờ thi Hóa
tôi bị xếp ngồi ở cuối lớp,
còn Long lại ngồi tít bàn thứ hai phía trên…
bài thi ko khó lắm nên tôi làm cũng tương đối,
nhưng trái lại, Long cứ quay xuống mãi và bị thầy giám thị nhắc nhở…
tôi nghĩ Long lo cho tôi…
whew…vì thế khi Long lại quay xuống lần thứ…5,
tôi khẽ ra hiệu “OK” để cậu ấy yên tâm, nhờ vậy,
Long mới chịu ngồi làm hết bài thi của mình.
…sau khi nộp bài, bọn tôi dò kết quả với nhau,
và tôi phát hiện mình làm sai 2 câu cuối…
ôi trời…thế là hết…
“Long làm được ko?”
“ko kịp giờ, hehe.”
Long trả lời Thúy Lan qua loa và nhảy ngay tới chỗ tôi,
mặt mày hớn hở…
“tốt hả, Xu Xu?”
“ko…tớ làm sai rồi…”
“hả, sai hả??”
Lo Lo hơi thất vọng 1 chút nhưng cậu ấy cố gắng an ủi tôi,
rằng có lẽ ko mất nhiều điểm ở kết quả đâu…
“dù sao thì môn Toán Xu cầm chắc 10 điểm rồi, lo gì.”
“còn môn Anh Văn nữa…”
“môn đấy hả? chiều tôi qua…ah, điện t