Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full (xem 2957)

Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full

p'>

“tớ…tớ đi toa lét”


tôi nói nhỏ với Long bằng giọng cầu xin,
cậu ấy mới chịu thả tôi đi +_+
tranh thủ lúc ra ngoài tôi sẽ trốn về luôn, mặc dù Hương Kim vẫn còn trong đó.


“Xuân, khoan đã.”


đó là giọng của Lãm, cậu ấy đứng dậy, đề nghị giải tán
một vài bạn cũng tán thành, thế là, cả bọn đều đồng lọat ra về.
uhm…thế cũng được.


Hương Kim gọi ba rước và về trước, bỏ lại tôi,
bơ vơ trơ trọi thế này, cùng với 2L nữa
sao thời gian này tôi cứ dính vào họ vậy, huhu…
tôi nhớ Đu Đu quá.


vẫy tay chào Kim xong, tôi nhận ra là mình cũng cần đi toalet
phòng vệ sinh nam và nữ chỉ cách nhau có 1 bức tường,
nên khi vừa vào cửa, tôi đã nghe tiếng Lãm bên phòng kia


“Long, tao có chuyện muốn nói”
“chuyện gì?”
“Về Xuân.”


cái tên tôi xuất hiện trong câu chuyện của 2 người họ,
làm tôi ko thể ko…nghe lén…
T_T


“Xu Xu à? thế nào?”
“mày đừng chọn Xuân, được ko?”
“tại sao??”
“Xuân ko đáng…bị mày đùa giỡn…”


đùa giỡn? Lãm nói rất trầm, như thể cậu ấy cảm thấy đau,
tôi nuốt nước bọt, 2 tai vểnh ra để lắng nghe rõ hơn…
may mà trong phòng toalet bây giờ ko có ai,
nếu ko thì đâu có nghe trộm thế này được.


“ai nói mày là tao đùa giỡn?”
“tao còn lạ gì mày, thay bạn gái như thay áo. mày tìm nhỏ khác đi.”
“t…tao…”
“ai cũng được, miễn đừng là Xuân.”
“…ko, tao thích Xu Xu…thích thật…ko giống các lần trước. tao ko đùa…”


một chị gái bước vào làm tôi phải chui ra ngoài,
ko thể tiếp tục nghe hết…


chân tôi bước mà tâm hồn cứ treo lung tung,
nghĩ ngợi…dù rằng ko có suy nghĩ nào cụ thể, tôi nghĩ về câu nói của Lãm,
nghĩ về lời của Long…


cậu ấy có nhiều bạn gái? thay đổi xoành xọach?
và bây giờ tới lượt tôi? tôi là cái áo à?
giờ thì tôi hiểu cái cách mấy bạn nam cười khi Long “tuyên bố” ban nãy…
họ xem tôi như 1 “nạn nhân tội nghiệp”…>_<


lẽ ra nghĩ như vậy, tôi phải ghét Long ghê lắm,
tôi phải đến “xử lý” cậu ấy hay đòi lại “danh dự” cho mình,
nhưng mà…cái câu Long nói, “tao thích Xu Xu, thích thật”…
lại nghe…có vẻ gì đó chân thành.


tôi ko đợi họ hoàn thành cuộc “tranh luận trong toa lét”
mà đón xe búyt về trước, sẵn dịp đã xin mẹ về trễ,
tôi tạt ngang sang nhà Đu Đu, hi vọng lần này,
cậu ấy ko đi đâu vắng.


người mở cửa cho tôi, là người tôi đang mong nhớ T_T
cậu ấy tỏ ra ngạc nhiên 1 hồi, rồi bảo tôi vào nhà,
mới gần 2 tháng mà tôi thấy như lâu lắm rồi
tôi ko bước chân vào đó.


“nhìn cậu mệt quá, mới đi học thêm à?”
“ko…tớ mới đi Karaoke về.”
“ah…với bạn hả? vui ko?”
“ko vui gì cả.”


có lẽ bộ mặt chán nản của tôi làm Đu Đu thấy lo,
cậu ấy mang ra cho tôi 2 cái bánh dừa,
dỗ tôi như dỗ con nít.


“thôi ăn đi. ko vui mà cũng đi nữa. đúng là Xu khờ”
“Đu Đu này, cậu đi hoài à, mấy lần tớ muốn gặp ko có cậu đâu hết…hic hic…”


tự nhiên giọng tôi lại trở nên nức nở,
hệt như mấy đứa con gái dỗi khi ko được thỏa mãn…
Đu Đu hơi bối rối, cậu ấy lột lớp lá dừa ra khỏi cái bánh,
rồi đưa qua trước mặt tôi.


“tớ…dạo này hơi bận…cậu tìm tớ có việc gì?”
“mà sao cậu nghe mẹ bảo tớ tìm, cũng ko chịu gọi cho tớ…huhu…”


có lẽ sau 1 ngày căng thẳng, vui buồn lẫn lộn,
thêm chuyện dồn nén mấy ngày về chuyện ba mẹ cãi nhau vì cậu ấy
tôi đâm ra bức bối và giọng rưng rức…


“…hơ…tớ…cậu bảo…mẹ cậu ko thích tớ nên tớ ko gọi…”
“nhưng tớ thích cậu mà, Đu Đu…!”


T_T ko hiểu sao tôi nói câu ấy,
vừa khịt mũi, vừa nói, nói to nữa là đằng khác.
trời ạh…xấu hổ ghê đi…con gái ai lại bảo thích con trai chứ…
ko biết suy nghĩ, hic hic.
để nói rồi ko dám nhìn mặt Đu Đu luôn! T_T


“thì tớ cũng thích cậu, nhưng…mặt cậu làm gì đỏ hóet dzị?”


Đu Đu nói tỉnh queo, cái câu “tớ cũng thích cậu”,
thậm chí còn hơi cúi đầu nhìn tôi quan sát,
ra vẻ thắc mắc tại sao mặt tôi đỏ…


tôi chỉ…làm thinh và cạp cái bánh dừa,
mum…mum…mum…
ngon quá…
CHƯƠNG 27:


Đu Đu ngồi nhìn tôi ăn, lâu lâu lại bảo tôi ăn từ từ thôi,
mãi 1 lúc sau khi ăn hết 2 cái bánh,
tôi mới hết xấu hổ về câu nói lúc nãy.


“ba mẹ cậu ko có nhà hả?”
“mẹ tớ về ngoại rồi, còn ba…”
“sao?”
“ba ko có ở đây nữa.”
“sao vậy????”


mặt Đu Đu buồn thiu, im lặng.
tay cậu vẽ những nét lung tung trên mặt bàn,
rồi nhìn tôi xa xăm…


“cậu kể cho tớ nghe đi mà.”


tôi nài nỉ gần như van lơn, khoảng 2 phút sau,
Đu Đu bảo sẽ đưa tôi về nhà…
vẫn ko chịu nói gì về ba cậu ấy.


mẹ tôi lại làm mặt lạnh khi thấy Đu Đu chở tôi về,
mặc cho cậu ấy nở 1 nụ cười rất hiền với mẹ,
mẹ cứ đăm đăm nhìn rồi quay đi.


tôi giận mẹ.
vì mẹ đã bước vào tình bạn-đẹp đẽ nhất của tôi,
vì mẹ đã đối xử ko tốt với người mà tôi yêu quý…
do vậy, tôi nghĩ mình phải “đứng lên”.


“mẹ!”
“chuyện gì đây? ko phải mẹ đã nói con ko nên đi với thằng Đu Đu rồi sao?”
“con thích đi!! con ko nghe mẹ đâu!! mẹ vô lý quá chừng!”


ay da…nhờ cái gì mà tôi lại hùng hồn thế nhỉ…
chỉ biết tôi đang đứng nói tay đôi với mẹ, cái điều chưa bao giờ xảy ra.
ánh mắt mẹ đanh lại, gân tay dần nổi lên,
mẹ mím môi chặt


“XU ! con nói với mẹ kiểu gì vậy hả?”
“mẹ giải thích đi, tại sao mẹ ko cho con chơi với Đu Đu nữa? vì ba cậu ấy mất việc? vì mẹ thích người giàu thôi phải ko?”


BAPPP


1 cú tát mạnh.
mẹ đánh tôi – câu nói giận dữ và hơi nghẹn giọng của mẹ vang vang


“CON BIẾT GÌ MÀ NÓI??”


má tôi còn nóng rát và có lẽ vẫn in dấu bàn tay mẹ…
tôi bỏ ra cửa…thật ko thể tin là mẹ lại làm vậy…
tôi nói sai hay sao?? mẹ tỏ ra niềm nở với Long, vì cậu ấy giàu…đi xe xịn…
đinh ninh trong đầu suy nghĩ đó,
tôi đi luôn ra ngoài, mặc mẹ gọi phía sau…


“quay lại, Xu Xu?!! nếu đi thì đừng mò về nữa!”

con ko về, con có tiền!
1 triệu đồng lận nha…-_-
ko thèm…ko cần mẹ…mẹ đánh con…


với cảm giác hụt hẫng tột cùng,
tôi cứ thế mà đi lang thang ngoài đường.
vừa đói, vừa mệt, tôi ghé mua gói xôi mặn,
và tìm 1 góc cây ngồi xuống…
bắt đầu ăn…và khóc…


chiếc xe đạp quen thuộc của Đu Đu dừng lại trước mặt tôi,
khi tôi ngước lên, Đu Đu trông như 1 ông bụt,
cậu ấy lặng lẽ ngồi cạnh và chìa chiếc khăn của mình,,
chiếc khăn bẩn lấm lem như nó vẫn thường như thế.


“đừng khóc, Xu Xu.”
“cậu…sao cậu biết tớ…ở đây…hic…”
“thì tớ ở sau lưng cậu nãy giờ mà.”
“cậu đi theo tớ à?”
“uh…”


hóa ra Đu Đu đã nghe được chuyện tôi và mẹ nói với nhau…whew…
ko bít cậu ấy có buồn ko.
tôi mở gói xôi chia cho Đu Đu nhưng cậu ấy lắc đầu,
chỉ ngồi vòng tay qua gối và nhìn tôi ăn…
có Đu Đu lúc này thật là tốt, tôi có thể thấy đỡ cô đơn và đỡ buồn hơn…


“giờ tớ chẳng biết làm gì nữa…”
“cậu ăn xong thì về nhà đi, chứ còn làm gì.”
“tớ ko về đâu, tớ sẽ bỏ nhà ra đ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cuộc sống hôn nhân của tôi khi con gái tôi tròn 7 tháng tuổi nó đầy nước mắt, sợ hãi, cô đơn, tủi thân…

Từ sau khi sinh đứa con thứ 2, vợ tôi luôn để cửa mở khi tắm và sự thật chết điếng phía sau

Định Mệnh Nghiệt Ngã&#8230;.

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc

Theo gió chiều đung đưa