Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online (xem 5094)

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

ôi ôm Linh thật chặt vào lòng, trao nên chán của cô ấy một nụ hôn. Và rồi cuối cùng tôi cầm chiếc nhẫn đeo vào tay Linh. Sự thật quá đau lòng, tay Linh quá nhỏ, còn chiếc nhẫn thì quá to. Nhưng không sao, tôi đã dự đoán trước điều này rồi nên đã mua thêm một chiếc dây chuyền. Tôi cho chiếc nhẫn vào bên trong rồi đeo cho Linh.


- Giờ em đã là của anh rồi nhé.
- Đừng bao giờ bỏ em nhé, cho dù có chuyện gì xảy ra.
- Anh sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho em mà. Hãy tin ở anh…
- Hì…
- Vừa khóc vừa cười ăn mườí… Á, đau. – Chưa nói hết câu thì tôi đã ăn ngay một “VÉO” từ Linh.
- Ai bảo trêu em, cho chừa, lần sau mà còn trêu em thì đừng trách em…
- Chưa gì đã vũ phu rồi. Lần sau có cho tiền thì anh cũng không giám nữa dâu. Hix… Giờ về nhà anh anh tối nhé em.
- Vâng.
- Cứ ngoan thế này có phải tốt không, hìhì.


Tôi với Linh đi về nhà giải quyết những gì đã chuẩn bị cho màn tỏ tình này. Về đến nhà thì thấy đám bạn cờ hó vẫn chưa hết sốck. Sau khi tôi giải thích thì chúng nó đã hiểu và thông cảm cho Linh. Tất cả chúng tôi ăn mừng cho tình yêu của tôi và Linh. Một câu chuyện tình yêu mới lại bắt đầu. Cậu chuyện này không hạnh phúc và có kết thúc có hậu. Một câu chuyện buồn và một kết thúc mở.


Tôi đèo Linh về trong hạnh phúc, trước khi chào tạm biệt nhau thì Linh đã tặng tôi một nụ hôn. Tôi thật sự rất rất hạnh phúc. Và rồi tôi ra về chuẩn bị cho một tuổi mới. Cái tuổi chịu nhiều đau thương nhất của tôi tính đến thời điểm này.
- Teng…teng…teng… – Tiếng chuông đồng hồ đánh thức tôi dậy để chuẩn bị cho ngày quan trọng của đời mình. Và có lẽ từ bây giờ tôi phải tạm biệt thói quen ngắm khủng long con mỗi sáng của mình rồi, nhưng thay vào đó thì tôi lại có một nhiệm vụ cao cả hơn là đưa đón khủng long chúa đi học
Tôi háo hức đánh răng rửa mặt xong rồi phóng xe gần 10 cây số để đi đón người đẹp đi học.


- Hì, đợi em lâu chưa?
- Mới chỉ 30 phút thôi mà. – Tôi nói bóng gió về sự cao su của chị em phụ nữ.
- Hì, thôi đi nào anh.
- Lần sau ra muộn thêm tý nữa nhé.
- Thôi, em xin lỗi, anh cứ trêu em hoài vậy.
- Mà giờ đi ăn bún chả nhé.
- Em ăn gì cũng được, mà tý tiền chia đôi nhé, chứ ở đâu ra cái luật là cứ đi ăn uống là con trai phả trả tiền?
- Bà xã anh tâm lý thế.
- Hả, ai là bà xã anh?
- Con lợn đang ngồi đằng sau anh đấy thôi.
- Này thì lợn. – Có lẽ số tôi nó khổ, suốt ngày ăn véo thế này thì sao mà chịu được. Haizz.
- Á, Đau, anh xin lỗi, anh nhầm.
- Lần sau mà thế nữa thì liệu hồn đấy. – Nói xong Linh xoa xoa vết véo rồi ôm tôi từ phía sau. Hạnh phúc đơn giản chỉ là thế thôi. (Đảm bảo là có người đang GATO ).


- Cho cháu 2 suất bún chả cô nhé. – Tôi gọi bún chả khi vào quán bún chả.
- 2 cháu cứ ra ngồi đi rồi cô mang ra ngay.


- Chiều nay em rảnh không? – Tôi hỏi Linh trong lúc chờ đợi.
- Em có, sao vậy?
- Chiều nay đi cùng anh đến một nơi được không?
- Vâng…
- Thôi em ăn đi, em phải ăn nhiều vào nhé. – Tôi gắp gần hết phần thịt của mình cho Linh.
- Nhiều vậy sao em ăn hết, anh ăn đi.
- Ngoan nào, em phải ăn nhiều vào. Anh chỉ cần ăn thế thôi.
- Nhưng…
- Không nhưng nhị gì hết, em phải ăn hết đấy.
- Vâng, hìhì.


Sau khi ăn xong thì tôi thanh toán hết tiền mặc cho sự phản đối từ Linh.
- Giận anh à? – Tôi hỏi khi thấy thái độ không bằng lòng từ Linh.
- Không, ai giám…
- Rõ ràng có người đang giận mà còn chối kìa.
- Đã bảo không là không rồi mà.
- Bà xã của anh đừng giận nữa nhé. Anh xin lỗi, bà xã mà giận nữa là xấu lắm đó. – Tôh vừa nói vừa véo má Linh.
- Thẩt hả??? – Linh thấy tôi doạ thì sợ quá đưa 2 tay nên má.
- Thế bà xã hết giận anh chưa?
- Lần sau đừng có mà tranh giả tiền nhé, cái gì thì cái, cứ phải Campuchia nhé.
- Rồi, anh biết rồi. Mà đứng đây đợi anh tý, anh ra mua tý đồ.


Nhanh như cắt. Tôi phóng ra quán tạp hoá gần đó mua 1 dây sữa cho Linh. Có lần tôi đọc báo được biết căn bệnh của Linh có sức đề kháng kém nên thường xuyên phải tẩm bổ nâng cao sức đề kháng.


- Em cầm lấy uống này.
- Hả? Sao anh mua sữa làm gì?
- Em cầm lấy uống tẩm bổ.
- Thế còn anh? Mà bao tiền em gửi.
- Em uống đi, anh không uống. Cái này anh





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹202122›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




mua để em tẩm bổ, tiền long cái gì?
- Nhưng…
- Không nhưng nhị gì hết. Chỉ cần em mạnh khoẻ là anh hạnh phúc lắm rồi.
- Vậy thì em cám ơn.


Sau đó thì tôi đèo Linh tới trường Linh. Vì Linh vẫn đang ôm tôi nên mấy đứa con trai TP đang GATO nhìn tôi như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống tôi ý. Sau khi Linh khuất bóng thì tôi phóng xe đi đến ngôi trường thân thương của mình.
Vừa vào đến lớp thì “Oh my god” cái quái gì đang xảy ra vậy. Thật ra thì vừa bước vào cửa lớp thì ăn ngay 1 cái dép tổ ong vào mặt, và người có nội công thâm hậu như vậy không ai khác chính là bạn “CRAZY”.


- Cái lề gì thốn???
- Chết, tớ xin lỗi, tất cả là tại thằng Hoàng.
- Thôi, không sao đâu. – Phải công nhận hôm nay mình hiền vãi nếu là ngày bình thường chắc có đứa lên viện rồi.


- Hôm nay mày uống nhầm thuốc hay sao??? – Thằng Hoàng nói bóng gió.
- Nhầm thuốc cái cmm, cút, hôm nay sinh nhật bố nên bố tha cho cái mạng cờ hó của mày. NEXT.
- Hì, mày không nhắc tý tao quên, thôi thì sinh nhật mày tao chẳng có cái gì làm quà. Trên người Tao chỉ có cái trinh ass là có giá. Thôi thì tao tình nguyện dưng hiến cho mày.
- Cút cmmđ. Để bố yên.
- Không nhận thì thôi, làm gì mà căng.


Sau khi thằng Hoàng next thì tôi gục mặt suống bàn suy nghĩ về căn bệnh của Ling. Tôi chợt nhớ ra anh Dương là người học Y. Nhanh như máy tôi rút điện thoại ra gọi cho anh Dương…


- Alô.
- Em chào anh, dạo này anh khoẻ không?
- Anh bình thường. Thế hôm nay chú có việc gì mà gọi cho anh vậy?
- Hì, thật ra thì em muốn hỏi anh về cách chữa chị bệnh bạch cầu thôi ạ.
- Hả, ai bị căn bệnh quái ác thế vậy?
- Dạ, một người bạn của em ạ.
- Ừh, theo anh được biết thì bệnh đó rất khó chữa. Có thể thay tủy của người thân trong gia đình nhưng cơ hội thành công là rất thấp, không thì dùng hoá trị, dùng hoá trị có cơ hội thành công cao hơn phẫu thuật thay tủy nhưng vẫn là rất thấp.
- Cơ hội là bao nhiêu phần trăm ạ?
- còn tùy vào giai đoạn của bệnh. Nhưng cao nhất là 5 phần trăm.
- Không còn cách nào hả anh?
- Đó là cách tốt nhất rồi em nhé.
- Vâng, em cám ơn anh, chào anh ạ.
Sau khi tắt máy thì một lần nữa tôi gục mặt xuống bàn, cơ hội thành công của Linh là rất thấp, có nghĩ là Linh có rất ít hi vọng được sống, tại sao số phận lạ chớ trêu vậy. Haizz.


- Mày sao thế? – Ngọc thấy tôi gục xuống bàn nên hỏi.
- Tao không sao.
- Mày đang buồn về bệnh của Linh đúng không?
- Ừh, tại sao người tốt luôn phải chịu bi kịch thế.
- Mày đừng bi quan như thế, cái gì cũng có cách giải quyết mà.
- Tao biết rồi, cám ơn mày.
- Mà quà sinh nhật của mày này. – Ngọc đưa tôi mộ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Giặc bên ngô là bà hoàng trong nhà tôi

Truyện Cô Gái Đến Từ Hôm Qua Full

Tôi coi tình cảm vợ chồng đã chết rồi, vì mẹ vì chị tôi chấp nhận ngủ trong cái nhà kho đầy chuột bọ hôi hám

Dành Trọn Trái Tim Về Nhau

Khó khăn lắm tôi mới có bầu vậy mà anh bắt ép tôi bỏ con và sự thật đau đớn phía sau