Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online (xem 5112)

Đọc Truyện Vợ Yêu Voz Full Online

hôm nay mày toàn xin về sớm thế?
- Em có việc mà. Hôm nay bị 1 đứa “crazy” trên lớp cho ăn hành anh ạ.
- Ờ, Kệ cmm, tao đéo quan tâm.
- Thôi, anh đi đi. Nhớ về đúng giờ đấy, không thì em bỏ quán còn hơn bỏ mạng.
- Rồi, tao biết rồi. Khổ lắm, nói mãi.


Sau khi anh L nhảy lên xe phóng đi thì tôi lại tiếp tục mở máy xem Jav (Đùa thôi). Thời gian trôi qua như kiểu hack speed, chẳng mấy chốc đã gần 6h. Tôi rời khỏi cái màn hình ra xem sổ sách tý (Giả vờ để đến lúc ông L về thấy mình làm việc chăm chỉ nên tăng lương, nhưng đếu ai ngờ…). Ngồi một lúc thì thấy anh L phóng xe về, ngồi phía sau không ai khác chính là cô Tưng.


- Em chào anh, chào cô.
- Ờ – ông L thờ ơ với lời chào của tôi.
- Ra ngoài đường thì gọi chị thôi, gọi cô già lắm.
- Vâng ạ, tùy chị thôi.
- 6h rồi mày chưa next à?
- Em chờ anh về để em đi mà. Thôi, chào anh chị em về.
- Ờ, Chào em…
- Cút…


Tôi đành phải tạm biệt 2 anh chị để phóng tới nhà bạn Thảo mặc dù trong lòng chẳng muốn chút nào, chỉ muốn về nhà làm một giấc thôi. Đi với nhỏ Thảo vừa mất tiền, vừa mất sức, không khéo mất luôn cả mạng ý.
Đang phóng xe trên đường với vận tốc xe thồ thì điện thoại trong túi đổ chuông dữ dội. Mở máy ra thì thấy “Crazy” đang gọi (Em lưu tên nhỏ Thảo trong danh bạ là Crazy, cái tên nói lên bản chất”


- DÂM XÊ Ố?
- Xin thông báo là bạn đã muộn chính xác 6 giây 9 tích tắc.
- Cọn lợn gợi tình. Đang qua, 6 phút 9 giây nửa là có mặt ở đó.
- Nhanh…


Tôi tắt máy thở dài một phát rồi phóng xe đi tiếp, đời tôi khổ thế đấy. Haizz.


- Xin lỗi, mình đến muộn.
- Tý mày chết với bà. Giờ đi thôi.
- Chết quên, mang có 69k không biết đủ tiền thuê phòng không nữa.
- Phòng gì?
- À, không có gì. (Em mong các thím hiểu theo hướng trong sáng nhé)
- Thế thì đi nhanh.
- Giờ tắc đường, đi nhanh làm quái gì.
- Tóm lại có nhanh lên không?
- Nhanh thì nhanh, làm gì mà cắng, ôm chặt vào không bay mất là tôi không chịu trách nhiệm.
- Ok.
- À, khoan đã.
- Cái quái gì nữa.
- Ăn ở đâu?
- Chết quên, lên chỗ 69 Phố Hàng Dầu (Ăn neptune) đi.
- Ờ…


Thế lào theo yêu cầu của bạn Thảo thì tôi phóng xe đi ngang với vận tốc tuyệt chiêu “ném dép”. Nhỏ Thảo vừa nãy to mồm lắm nhưng khi thôi đóng lên khoảng 70 là sợ quá ôm lấy eo tôi, trên lưng tôi cảm nhận được 2 cái gì lồi lồi ra.


Chap 60:


Đang lê tê phê trong cảm giác khoái lạc thì tôi nhìn thấy 1 anh áo vàng, quần vàng, mũ cũng vàng cầm một chiếc còi thổi to và chỉ về phía tôi. Thôi, xác cmn định rồi “một nụ cười luôn hé, tắt máy xuống xe”


- Ôm chặt nhé. – “Thôi thì mình cứ bất chấp hết chạy chốt đi em”
- Hả???
- Chạy chốt, ôm chặt vào.


Tôi chẳng để Thảo nói câu gì mà vít ga chạy luôn, may là mình nhìn thấy sớm không thì xác định bài ca “Tiền đâu mau lòi ra, tiền đâu mau lòi ra”


- Phù, cuối cùng cũng thoát. – Tôi thở dài khi đã thoát.
- Sao cậu đi nhanh vậy?
- Đi chậm để mấy anh giao thông tóm à?
- Tóm thì làm sao?
- À thôi, không có gì? Xuống đi, đến nơi rồi.
- Ờ.


Sau khi Thảo xuống xe tôi phóng vào gửi xe rồi cùng Thảo đi vào quán. Sao số đẹp zai nó lại khổ thế này, haizz…


- Cậu ăn gì? – Thảo hỏi tôi.
- Cái gì ăn cũng được, miễn là không quá 69k là được.
- Pizza nhé.
- Đã bảo không quá 69k là được mà…


- Chị cho em 1 pizza loại nhỏ với 2 cốc trà sữa. – Thảo quay ra nói với nhỏ phục vụ
- Có ngay ạ.


- Cậu đi đâu mà vẫn mặc bộ quần áo đi học thế?
- À, Hôm nay bận làm nên chưa thay, sao? Có chuyện gì không?
- Không, hỏi thế thôi.
- Ăn đi xong còn về. – Tôi phát biểu khi phục vụ đã mang đồ ăn ra.
- Ờ…
Tôi ngồi ăn một cách rất từ tốn như mèo (Căn bản là em đếu thích ăn pizza, cứ bún đậu mắm tôm hay cơm cà dầm tương là không còn gì bằng rồi)


- Làm gì mà ăn như chết đói năm 45 thế kia?
- Hả, từ trưa đã ăn gì đâu?
- Ngu, ai bảo không ăn?
- Đau đầu sao ăn được?
- Làm sao mà đau đầu? – Tôi hỏi ngu.
- Vì ai? – Thảo lườm tôi với ánh mắt kiểu muốn ăn tươi nuốt sống làm tôi chợt nhớ ra chiến tích ban sáng của tôi và hệ quả là bữa ăn 69k này.
- Hì, thế cũng phải ăn từ từ thôi chứ, ăn như kiểu Heo chưa bao giờ được ăn ý.
- MÀY NÓI AI LÀ HEO? – Thôi xong em, không biết em động phải dây thần kinh nào của nhỏ Thảo mà bản chất “crazy” của Thảo đã bừng tỉnh.
- À không, mình nói mấy đứa đi ngoài kia mà.
- May cho mày là hôm nay bà mặc váy chứ không mặc quần, không thì ăn sút nhé cưng.
- Con lợn gợi tình? Hoá ra cậu không mặc quần…
- Ờ, Mặc váy mà.
- Nói nhỏ nhé, không mặc quần thật à?
- Ờ…
- HAHA. – Các thím muốn hiểu theo kiểu gì cũng được.


Thấy tôi cười một cách dâm đãng như thế nên Thảo có vẻ hiểu ra bản chất của vấn đề. Và kết quả là.


Đoạn này nếu xong phim thì “Kìa anh, cứ trêu em”


Nhưng đây là đời thực, không phải phim. Nếu là bạn chắc bạn nghĩ nhỏ Thảo sẽ ngượm đỏ mặt không nói câu gì chỉ biết cúi mặt xuống vì ngại. Nhưng thật sự thì thế này.


- VÌU VÌU VÌU – Tiếng vật thể lạ xé gió bay về mặt tôi.


- Này thì trêu bà… – Thảo cầm hộp bánh pizza đang ăn dở phi thẳng về phía tôi.
- Cái lề gì thốn? – Tôi tức giận khi mặt mình ăn nguyên hộp bánh pizza.
- Haha, cho chừa cái tội trêu bà.
- Chị ơi, em tính tiền. – Thật sự tôi đang rất rất tức, vừa tức vừa nhục vì trước bao nhiêu con người trong quán mà bị gái tặng nguyên hộp bánh pizza vào mặt thì nhục đếu chịu được.
- Của anh hết 96, 69 nghìn ạ.
- Khỏi thối. – Tôi đưa chị phục vụ tờ 100k xong ra lấy xe về luôn, Thảo thấy tôi ra lấy xe đi về thì nhìn tôi như kiểu người từ trên rừng xuống thành phố mà thấy bugati ý. (Đếu liên quan nhưng có thím nào thích lamborghini Aventardo Gl700(4) giống em không?)
- Ơ, Đi đâu đấy?
- Về.
- Ơ, Đèo tớ về – Sao nghe ngọt như đường vậy.
- Không, tự về nhé, bye… – Quá phũ cho đội bán mũ.
- Này…này… – Tôi chẳng thèm do dự mà phóng thẳng





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹181920›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




đi bỏ lại phía sau là Thảo đang thẫn thờ chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.


Vừa về đến nhà thì phát hiện bên ngoài cổng có con A5 đang đậu trước cửa nhà mình. Trong đầu đang lẩm bẩm “đm, bọn cờ hó nào đậu xe trước cửa nhà thế này” thì từ trong xe một người đàn ông trung liên bước xuống.
- Xin hỏi đây có phải nhà của HA, học lớp A6 VĐ không vậy? – Người đàn ông trung niên hỏi tôi.
- Cháu chính là HA, xin hỏi chú là ai và tìm cháu có việc gì ạ? – Tôi đang ngạc cmn nhiên khi có người tìm mình. Phải chăng mình đẹp dzai và nổi tiếng đến thế cơ á.
- Chúng ta có thể vào nhà nói chuyện chứ?
- Vâng, mời chú vào nhà. – Tôi nhanh chóng mở cửa để người đàn ông lạ mặt đó đánh xe và gara.


- Chú uống nước. – Tôi mời nước khi cả 2 người đã yên vị ở ghế sôfa
- Cám ơn c

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Con của chồng cô đó, khám cho kỹ vào nhé

Truyện Những Cô Em Gái Full

Mối Tình 7 Năm Kết Thúc Chóng Vánh Sau Vụ Tai Nạn Giao Thông

Bị nhà chồng coi như osin vợ tức giận bỏ đi, chồng vẫn còn lên mặt dọa đuổi luôn nào ngờ bị vợ đáp trả tơi bời

Đã nhớ một cuộc đời