Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full (xem 3433)

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full

t, có nước đá với ly sẵn rồi.- ông Quang nói
- Không, uống bằng ca.- Bóng biển đặt cái ca trà đá xuống bàn cái bộp.
- Nổi không ba?- Năm nổ cười
- Sợ gì.- thằng Tín hùa theo.
- Lão đại, quất không?- Năm nổ hỏi
- Hừm…cũng được.- tui cũng không muốn uống nhưng mà cũng gật đầu cho vui.
- Uống ít thôi nha.- Linh nhìn tui rồi nói, có vẻ như em không muốn tui uống nhưng cũng không muốn làm mọi người mất vui.
- He he, biết rồi sếp.- tui nhăn nhở
Rồi thì nhậu, vừa uống, tui vừa cầm cọng râu mực nhai, dai nhách
Uống chuyền, đứa này uống xong rồi tới đứa kia, tới khi nào hết thì rót tiếp vào cho đầy ca. Biết Linh không uống được nhiều, nên khi thấy em ngà ngà có vẻ mệt, tui giành uống hết. Kết quả là say quắt cần câu. Vật vờ, đầu óc như bay đi phương nào, hai mắt tui lờ đờ, chỉ còn nhận ra được tiếng của mấy ông anh đang chén tạt chén thù. Mấy thằng kia chắc cũng xỉn hết rồi, Năm nổ với Bóng biển ngồi kế tui đã úp mặt xuống bàn từ lâu. Hai mắt không còn mở lên nổi nữa, tui cũng thiếp ngủ đi.
“Beep beep!!! Beep beep!!! Beep beep!!!”, tiếng báo thức điện thoại chối tai, gắng gượng mở mắt ra, hai mi mắt nặng trịch, đầu nhức như búa bổ. Tắt điện thoại, giờ mới phát hiện ra cọng râu mực vẫn còn ở trong miệng. Phun phèo phèo rồi lăn đùng ra ngủ tiếp. Quay qua bên phải, gác chân lên đứa nào đấy. Chà, sao hôm nay mềm với êm quá vậy. Thấy đã quá, tui quay qua ôm luôn, có cái gối người ôm ngủ phê vãi. Đã mềm còn lại thơm thơm nữa chứ, thằng nào mà để tóc dài như con gái. Ôm đã đời, tui quay qua bên trái. Cũng có đứa nào nằm đó. Lần này cũng ôm y như bên phải, mới nhậu có một chầu mà sao thằng nào cũng mềm như bún vậy, đã vậy còn có mùi thơm. Chắc mùi thơm của bia. Gặp đâu ôm đấy, tui nhắm nghiền mắt. Phê như con tê tê.
“Chụt…chụt…” Thấy ướt ướt má. Xùy xùy! Thằng pê đê nào? Ngủ mà còn hun ông. Đẩy mặt nó ra, tui ngủ tiếp. Rồi quay qua bên phải, rúc đầu vào cái “gối ôm”, thơm vãi xoài Nó cũng dang tay ra ôm lấy tui, đè mặt tui vào ngực nó. Con trai gì mà ngực mềm èo, y như con gái. Con gái…
Mở mắt ra…shit…cái mặt tui đang ịnh vào ngực…Linh…
Giật bắn người, tui choàng dậy, gỡ tay Linh ra. Bây giờ mới vỡ lẻ, tui đang nằm trong phòng đám con gái. Bên trái là Vi, bên phải là Linh, kế Linh là bà Đào…nhỏ Châu ngay phía dưới chân tui. Sướng! Sướng thật! Nhưng mà để mấy ẻm thức dậy thấy tui nằm đây thế nào cũng thịt nát xương tan. Bỗng dưng run run, giở cái mền ra kiểm tra lại “vài thứ”. Hốt hoảng, tui cởi trần, chỉ còn duy nhất mỗi cái quần đùi. Rồi thì rướng qua kiểm tra mấy người khác, lạy trời…May quá, quần áo mấy ẻm còn y nguyên, áo thun ba lỗ, quần ngắn. Tướng nằm thì thì thôi rồi…gợi cảm không chịu được. Máu mũi chực phọt ra.
- Ai vậyyyy…? Mới sáng mà…để người ta…ngủ…- giọng của Vi
Tui hoảng hồn, chụp cái quần jean rồi chui êm vào nhà tắm. Mở cửa ra, bất ngờ vấp té, luống cuống thế nào túm ngay lấy…”bra” của mấy nàng rồi ngã nhào xuống. Cái cây máng đồ bị gẫy, đống “bra” bay ào xuống đầu tui. Lồm cồm bò dậy.
- T! Làm cái trò gì vậy?!!!
Quay phắt ra, cả đám con gái lần lượt tỉnh dậy nhìn tui như người ở Sao Hỏa mới xuống.
- Biến thái!!!- Vi hét lên
Biến thái? Tui tự hỏi, sực nhớ ra mình đang đội đống “bra” trên đầu. Lúc này Linh cũng tỉnh dậy, em nhìn tui ngỡ ngàng.
Chết cmnr kì này chẳng lẽ mình lại biến thành siêu nhân chôm đồ lốt, lấy “bra” làm mắt kính sao?


Chap 76: That’s her first kiss.


Tòng ngòng đứng đó, với duy một chiếc quần đùi trên người. Trơ trẽn, xấu hổ, nhục nhã, tất cả những ảm giác đó trộn lẫn với nhau, tui hoang mang cực độ. Cái quần jean trên tay cũng rớt luôn xuống đất. Hất vội đống “bra” trên đầu xuống.
- T? Anh làm gì ở đây vậy?- Linh ngỡ ngàng bước đến chỗ tui.
- A…anh…- tui run rẩy, miệng cất mãi không thành lời, hai má rần rần cứ như có luồng điện chạy qua.
- Khỏi nói nữa, không ngờ T lại làm cái trò này…- Vi nhìn tui lắc đầu
- Không, nghe T nói đi, T thức dậy là đã ở đây rồi!- tui cố gắng giải thích
- Có chuyện gì vậy?- tiếng mở cửa, mấy thằng chiến hữu với mấy ông anh của Bóng biển bước vào. Thằng nào cũng ăn mặc chỉnh tề, sơ- mi bỏ thùng.
- Mày làm gì vậy T?- thằng Nổ trố mắt ra nhìn
- Thôi, T, về phòng đi, không có gì đâu, hiểu lầm thôi.- như chợt hiểu ra, ông Quang kéo tui ra ngoài.
Mấy đứa con gái không nói gì, duy chỉ có Vi là nhìn tui bằng cặp mắt khác. Về phòng, tui cố gắng giải thích cho cả đám hiểu. Nhục nhã…Đi tắm rửa cho sạch sẽ. Thay đồ, lúc đó cũng khoảng chín giờ mấy rồi. Ông Hiếu gọi điện kêu đồ ăn đem lên tận phòng.
“Kính coong!”, chuông cửa kêu lên. Mới kêu thôi mà sao có sớm vậy. Ra mở cửa, thì ra là nhân viên cửa hàng bán hoa. Ký nhận rồi thanh toán, xách giỏ hoa vô, để lên bàn. Sớm không đến, muộn không đến, lại đến vào ngay lúc này. Mấy thằng kia đứng ở trong phòng thì hí hửng nhìn tui cười, không biết tụi nó nghĩ cái gì trong đầu.
- Định đem tặng ai vậy cu?- ông Quang hỏi
- Tặng Linh, mà thôi chắc khỏi tặng. Nhục thấy bà rồi, mặt mũi đâu nữa…- tui nằm vạt xuống giường, than thở.
- Thôi, có gì đâu, ngủ chung một đêm thôi, không đứa nào “vác lu” thì được rồi.
- Anh nói nghe hay lắm, vậy nếu anh mà bị như em thì sao?- tui hỏi
- Thì…chí ít tao cũng phải chấm mút được chút xíu, chôm thêm cái “bra” về làm cảnh nữa.- ổng nói mà mặt tỉnh như không, còn đứng trước kính sửa sửa lại cái cổ áo sơ- mi nữa chứ.
- Thôi, bó tay.- tui khoác tay trước tiếng cười của ổng
- Thay đồ đi mày, tối nay có chuyện vui, phải ăn mặc đàng hoàng.
- Đi đâu vậy mẹ?- tui hỏi ổng
- Thay đồ đi, mặc sơ- mi đó, kiếm thêm cà- vạt đeo vô.
- Rườm rà quá, nghỉ, anh đi một mình đi.- tui chán nản
- Đi lẹ đi. Rồi tao nói cho nghe.
Lườm ổng, tui ngồi bật dậy, lục balô, không có cái áo sơ- mi nào hết.
- Nè.- ông Quang thảy cho tui cái sơ- mi mới tinh
- Mới mua à?
- Ừ, lẹ đi.
Mặc đồ xong xuôi, ông Quang cho các cà vạt đen. Đó giờ có thắt đâu, lại phải nhờ ổng. Nhìn cứ méo méo làm sao ấy.
- Có chuyện gì mà nay bắt tụi này ăn mặc sang trọng vậy?- tui hỏi
- Lát nữa thằng Phương(Bóng biển) tỏ tình.
- Giề? Với ai?- tui hỏi
- Châu.- Bóng biển ngồi dưới đất vừa lau đôi giày vừa trả lời tui
- Cũng đâu cần phải vầy đâu ba.
- Cứ mặc đi, tụi con gái hôm nay cũng mặc đồ đẹp lắm nha mậy.- nó vừa nói vừa cười
- Ừ…ừ.- tui ậm ừ
“Cạch!” Thằng Tín từ ngoài đi vô, đem theo một đống lỉnh kỉnh đồ đạc.
- Đám con gái chuẩn bị rồi. Đồ cũng mua gần hết rồi. Anh Hiếu, xuống dưới vác lên phụ em đi.- thằng Tín nói
- Mua cái gì vậy?- tui hỏi thằng Tín
- Lều, đồ ăn, nước uống, mặt nạ các loại.
Nói xong nó chạy vụt đi với ông Hiếu.
- Mua mấy cái đó làm gì?
- Cắm trại, lát nữa trả phòng rồi.- ông Quang nói
- Ở đâu?
- Ra ngoài bãi Đồi Nhái.
- Đồi Nhái? Chưa nghe bao giờ
- Lát đi đi rồi biết.
- Bực rồi nha, có gì thì nói huỵch toẹt ra hết đi! Úp úp mở mở quoài!
Ông Quang không nói gì, ổng lôi cái lap với mấy cái loa bỏ vô balô

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cuộc sống này là của riêng bạn, đừng bận tâm đến lời bàn tán của người khác

Truyện Quê Em

Anh còn nhớ em không?

Truyện Tán Gái Ở Nhà Full

Truyện Dường Như Em Đã Yêu Full