Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full (xem 3455)

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full

? Mày thích nó à?- thằng Qúi cười lớn
- Mẹ kiếp, đừng nói chuyện với tao kiểu đó.- máu xông lên não


- Mày bình tĩnh, nóng quá. Rồi sau này cũng có thằng cưới nó thôi, mấy thằng giống mày chẳng hạn.- nó cười đểu
- Mày nói gì?!- tui túm cổ áo nó
- Ha ha…nhưng mà con Vi còn may, tao còn định share nó với mấy thằng bạn nữa kìa, nhưng mà giờ phải đi rồi…ha ha…tiếc quá..- nó vẫn gữ cái thái độ khinh đời đó
Tới nước này, không chịu nổi, tui đấm cho nó 1 cái. Nó đổ gục xuống bàn, môi chảy máu. Nó lồm cồm bò dậy, miệng vẫn cười.
- Coi như đó giờ tao nhìn lầm mày, thằng chó.
Rồi tui hầm hầm quay đi. Nó đứng đó, cười:
- Cảm ơn, ha ha.- nó nói với theo
Đi ra ngoài, Linh đang đứng đợi. Dắt xe ra, tui nổ máy chờ Linh ngồi lên ngồi rồ ga chạy thẳng. Chưa biết chạy làm sao, nhưng nghe nói tay ga cũng như đạp điện, tui vẫn cứ phóng, cũng dễ chạy. Linh cũng không nói gì
- Anh…- Linh kều vai tui
- Hả?
- Có chuyện gì vậy?- Linh hỏi
- Không có gì đâu em.
- Em biết hết rồi…- Linh lí nhí.
- Đừng nghĩ nhiều nữa, mà em muốn ăn kem không, anh chở đi.
- Thôi được rồi anh, mình về nhà đi.- Linh ôm eo tui
- Ừm…
Tới nhà, ba má đi đâu rồi. Hên là có đem theo chìa khóa. Mở cổng, tui dắt xe vô nhà.
Nằm phịch xuốn võng, tui vẫn còn ám ảnh chuyện thằng Qúi nói, chơi với nó bao lâu nay, tui biết rõ nó, không lẽ nó lại tệ bạc như vậy.
- Uống miếng nước đi anh…- Linh đưa tui ly nước lọc
- Ừ, anh cảm ơn.- tui đỡ ly nước
- Anh à…đừng buồn nữa.
- Buồn gì? Không có gì đâu em, bạn thì không thằng này còn có thằng khác mà.
Linh không nói gì, chỉ thở dài.
- Nhưng anh không tin, anh không tin thằng Qúi là người như vậy.
“Kính coong! Kính coong!” Ai tới giờ này vậy trời.
Ra ngoài, mở cổng. Con mẹ nào mặc áo khoác đen, đeo kính đen, bịt khẩu trang cũng màu đen, đội cái nón kết đen, nói cung là đem toàn tập, đeo balô. Bả đứng chống nạnh.
- Sao? Nhớ chị không em trai?
- Ai vậy?- tui nheo mắt
- Chị hai mày nè chó con!- bả hét lên, tiếng hét re ré.
- AAAA…bà già khốn nạn…!!!- tui mở cổng, mừng rơn
Chưa kịp ôm cái giao hữu thì “Bốp!!!”
- Này thì già.- bả cầm chai nước xến lên đầu tui.
- Ui da!- tui ôm đầu đau điếng.
- Nào, ga lăng xách đồ cho chị mày chút coi.- bả thảy cho tui cái balô, nặng khủng khiếp
- Bà bỏ đá trong đây ha gì vậy?- tui nhăn mặt
- Không, đồ đạc linh tinh thôi.- bả bước vô nhà.
Thật ra tui là con một, bà này là chị họ. Nhưng từ thời cởi truồng tắm mưa thì ba má bả đã gửi bả lên đây cho ba má tui vì bận công việc. Hai đứa thân lắm, chơi với nhau chửi lộn ì xèo, tới giờ vẫn không thay đổi. Bả đặt biệt danh cho tui là chó con. Khi vui thì bả kêu chó con, khi buồn thì bả chửi tui con chó…
Bước vô nhà, bà thấy Linh.
- Ai đây?- bả hỏi
- Bạn gái em…he..he- không có ba má ở đây thì tui không cử
- Mày xấu như chó, ma nào thèm…- bả bĩu môi
- Bà già của bà không dạy bà là phải lịch sự à?- tui nổi sùng
- He he…giỡn chơi thôi mà em trai, cần gì nóng vậy.- bả cười xí xóa…
Linh gật đầu chào bả, bả cũng cười cười chào lại. Nhưng lúc nữ tính thì được lắm, hễ nổi máu điên là bả đấm đá túi bụi, hồi đó bị bả dần 1 trận, nâu luôn con mắt làm tui tởn tới giờ…


Chap 49:


Xách balô của bả xuống nhà sau.
- Ê bà già, phòng trên lầu có người ở rồi, ở đây đi.- tui chỉ vô cái phòng gần bếp
- Ai ở?
- Bạn gái tui.- tui nhe răng
- Thằng cha mày, mê gái bỏ chị.- bả gõ đầu tui
- Đánh cái nữa là ra đường à nha.- tui lườm
- Ế, bình tĩnh em trai.- bả đổi thái độ
- Mà Tết bà không ở trên Sài Gòn với ba má bà đi, xuống đây làm gì?- tui hỏi
- Tại tao nhớ cô chú dưới đây.- bả cười cười
- Xạo ke, đi bụi thì nói đại đi.- tui gãi mặt
- He he…chỉ mày hiểu chị.- bả cười khoái trá.
- Vụ gì mà bỏ nhà đi nữa vậy?
- Đợi tí, chị thay đồ rồi kể mày sau.
Đoạn, bả đóng cửa cái rầm. Đi lên nhà trước, Linh ngồi trên đó, em cầm ly nước, nhìn chầm chầm mà không uống.
Tui đi chầm chầm lại rồi lấy hai tay che mắt em.
- Hù! Đoán coi ai.- tui cười
- Có mình anh chứ ai mà đoán.- Linh gỡ tay tui ra rồi cười
- Làm gì mà buồn vậy?
- Tại hông có gì làm. Chán- Linh nhăn mặt
- Ờ, để lát anh kêu bà già dẫn đi chơi, bả biết nhiều chỗ hay lắm.- tui cười khì khì
- Bà già?- Linh nheo mắt
- À à…không. Bà chị anh…he..he- tui cười xí xóa
- Chị anh ở trên thành phố mà, sao biết?- Linh ngạc nhiên
- Tuy bả ở Sài Gòn nhưng mà bả rành ở đây hơn anh nữa.
- À…
Bà già thay đồ kiểu gì mà lâu vãi. Tui lên nhà trên, bật máy tính lên làm vài ván game. Nửa tiếng sau, bả mới ra. Hí hí…nói hổng phải khoe chứ, bà già nhìn cũng dễ thương lắm. Hồi học trung học ở đây, ngày nào tui cũng thấy có trai tới tận nhà đưa đồ ăn cho bả, có thằng đem quà tới nữa. Phiền. Nhớ có lần bà già đang đút cơm cho tui, vừa ăn tui vừa coi siêu nhân. Cơm bữa đó ngon kinh dị. Đang ăn thì có thằng nào lại kêu cửa, hồi đó nhà chưa có chuông, nó réo tên bà già. Nghe vậy, bả bỏ tô cơm của tui xuống, chạy ra. Năm phút đầu, tui mặc kệ, ngồi coi siêu nhân, năm phút sau tui bắt đầu thấy khó chịu. Rủa thầm trong bụng “ Cha nó, nói gì lâu vậy?”, thêm năm phút nữa, hết phim siêu nhân, tô cơm nguội lạnh. Nhìn ra cửa, bà già vẫn còn nói chuyện. Thằng cờ hó nào làm ông mất hứng ăn cơm. Tuổi trẻ nhiều nông nổi. Tui đứng phắt dậy, cầm cây chổi quét nhà đi ra, miệng còn ngậm 1 họng cơm. Tui bước ra cổng, nhìn thằng kia, hai mắt long song sọc.
- Em của bạn đó hả?- thằng đó cười cười
- Ừ…nó đó…- bà già e thẹn, chắc tại tui đẹp trai quá nên bả tự hào.
- Trời ơi…dễ thương quá…- thằng đó giơ tay ra định véo mặt tui.
“Phèooooooo…!!!Phuuuuuuuuụtttttt…!!!”
Tui phun họng cơm nãy giờ ngậm vô mặt nó. Thằng chả đơ ra, mặt nó lúc ngu còn hơn Kì Lân





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹131415›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




nữa. Bà già như trời trồng, mồm há hốc, hai mắt như muốn lồi ra ngoài.
- Q à…mình về nha…- thằng đó run run nhìn bà già.
Bả cứng họng, không nói được chữ nào. Thằng kia vội vàng đạp xe đi. Tui đứng đó cười há há, ngửa mặt lên trời hận đời vô đối, dám làm ông mất hứng ăn cơm. Đó cũng là cái lý do tụi bị nâu con mắt. Ba má hỏi thì tui nói là bị đụng vô cây cột. Chắc cũng vì vậy nên từ bữa đó, không có thằng nào tới nhà tui nữa. Vậy là yên bình ăn cơm chiều, tới khi bà già lên đại học…tui thì gần hết cấp I mới tự…múc cơm ăn…
Trở lại hiện tại.
Đang ngồi chơi game thì nghe tiếng bà già cười ha hả. Giật mình. Tui mò xuống phòng khách. Bà già đang nói chuyện với bé Linh. Tui không biết gì chuyện gì mà Linh cứ nhìn tui rồi che miệng cười khúc khích.
- Vụ gì vậy?- tui ngơ ngáo
- Hi…hi…hi- Linh vẫn cười.
- Ê, gì vậy bà già?- tui hỏi bả
- À không có gì…hi…hi.- bả bụm miệng cười
- Giỡn tui hả?- tui nhìn bả
- Có gì đâu…chuyện mày hồi đó bị táo bón nặng tới mức mày phải bò mới được toilet thôi mà…hị…hị..- bả đá đểu tui.
- Bà…- tui cứng họng, nhục một cục tổ bố. Bà chơi em

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Yêu Một Play Girl Full

Sắc Cầu Vồng Thứ Tám

Hối hận vì đã… dâng chồng cho sếp

Nữ Hoàng Băng Giá (Kẻ Thống Trị)

40 ảnh bìa Facebook đẹp mới nhất - Cover FB