«‹121314›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
bảo ngồi trong rồi mà, không nghe lời anh hả ??? Duy nghiêm mặt nhìn Trân.
- Hức, tại sao cơ chứ ??? Anh dám áp đặt em hả ?? Trân xụ mặt và ngồi xuống.
- Không phải anh áp đặt mà em ngồi ngoài tí nữa ngủ quên rồi cũng té lăn ra cho mà xem Huy ngồi cạnh trân và nói.
- Ờ há Trân cười tươi.
- Há cái đầu em, lo cho mà còn bảo người ta áp đặt Duy giả vờ giận quay sang chỗ khác.
- Thôi mà đừng giận em mà Trân lay lay cái tay của Duy mà nói.
- Không Duy trả lời dứt khoát.
- Giận hả ??? Trân hỏi tiếp.
- Ừ Duy mạnh dạn nói.
- Vậy giận luôn đi Trân nói một câu làm Duy giật mình.
- Thôi thôi anh hết giận rồi bà xã Duy quay sang nịnh nọt.
- Ai làm bà xã anh chứ Trân trề môi nói.
- Em chứ ai Duy đáp gọn lẹ.
- Xí.
Thấy 2 người này tình tứ, cả chiếc xe bàn tán xôn xao, chỉ có 4 người vẫn không biết sự tình là chi:
- Sao chị Trân lại ngồi với anh Duy nhỉ ??? NS 1 nói.
- Ừ đúng đó chả phải chị ấy với anh Khánh là một cặp còn gì. NS 2 tiếp lời.
- Kỳ vậy ta, mà trông họ cũng đẹp đôi đó chứ NS 3 nói.
- Hiz uổgn thật, công chúa của lòng tôi thế là đã có người yêu rồi Nam sinh 1 than trời.
Những tiếng bàn tán xôn xao vang cả xe.
Duy ngồi nở cả mũi:
-Làm gì mà anh nở mũi ghê vậy Trân ngồi nhìn nổi da gà.
- Hì hì người ta khen mình đẹp đôi kìa Duy nhe răng cười.
- Có vậy mà cũng………… pó tay anh tTrân thở dài với Duy.
- Mà lúc nãy em với thằng Khánh đi đâu vậy hả ??? Duy tò mò hỏi.
- Đi có chút chuyện ấy mà Trân cười nói,
- Chuyện gì ??? máu nhiều chuyện nổi lên và thế là Duy tiếp tục hỏi.
- Thì chuyện em của anh với Khánh đó Trân giải thích.
- Ờ ờ, , vậy sao rồi ??? Duy hỏi.
- Thì Khánh nói thích em của anh.
- Vậy hai đưa nó sao rồi ??? Duy lạitiếp tục hỏi Trân.
- Em cũng không biết mà sao mỗi người ngồi một nơi thế kia, vậy là không xong rồi trân chậc lưỡi nói.
- Ờ ờ sao vậy ta ??? Duy đưa mắt nhòm.
- Anh hỏi em em biết hỏi ai hả ????? Trân tức giận nói.
Duy sợ quá nên im bặt, ” Hiz làm gì dữ vậy trời ”
” Kỳ vậy, chẵng lẽ có chuyện gì xảy ra ???? Mà sao mặt Khánh lạnh tanh thế này, chán thật, giờ mình phải làm sao đây ????” trân ngồi vò đầu bức tai làm Duy khó hĩu nhưng không dám hỏi, đúng là sợ vợ quá thái.
Quay sang chỗ ngồi của Huy và nó:
- Cậu không nói cho tớ cô ấy là ai cũng được ?? Vậy cô ấy là người như thế nào ??? nó quay sang dụ dỗ Huy nói.
- Cô ấy ư ??? Cô ấy là một người vô cùng dễ thương, chính nụ cười của cô ấy đã cứu thoát tớ ra khõi hố đen của cuộc đời. Và cũng chính cô ấy cho tớ biết cảm giác yêu một người là như thế nào Huy quay sang nhìn nó nói.
- Xem ra cậu yêu cô ấy quá nhỉ ??? nó ngây thơ nói.
- Ừ tớ yêu cô ấy đến nổi tớ có thể dâng hiến cả trái tim này và hy sinh tất cả để đổi lấy nụ cười trên đôi môi ấy ánh mắt Huy lóe lên một tình yêu mãnh liệt đang bùng cháy.
- Tớ không ngờ là cậu lại yêu một người đến như vậy đó nó tinh nghịch nói.
- Thôi cậu ngủ tí đi, chắc còn lâu mới đến trường Huy nói rồi đẩy đầu nó vào vai mình.
Nó ngoan ngoãn nghe lời Huy, mắt nó nhắm lại, mà trong đầu vẫn không thôi suy nghĩ.
” Làm sao để có hết yêu Khánh được đây ???? Ông trời ơi !! Xin hãy cho con một câu trả lời đễ trái tim này không phải đau nữa. Làm ơn đi con xin ông ” tuy mắt đã nhắm nhưng nước mắt của nó cứ muốn tuôn ra nếu nó không kiềm nén.
” Ngủ ngon đi thiên thần của tớ. Từ ngày mai mọi chuỵên sẽ khác, nhất định tớ sẽ đem lại hạnh phúc đến cho cậu ” Huy nhìn nó ngủ mà lòng cảm thấy yên tâm đôi chút.
Quay sang chỗ hắn và Châu:
- Cậu có thích con bạn của tôi không ???? dường như Châu cũng muốn xác định chuyện này.
- không liên quan gì đến cậu hắn lạnh lùng nói.
” Cậu ta đã quay về như lúc xưa rồi, kỳ lạ thật chỉ mới một ngày. Thôi bây giờ mình còn để ý chuyện này sao, nhìn kìa Huy chỉ thích Nhi thôi, trong mắt người ta mình không là gì cả. Có lẽ mình nên bỏ cuộc đi là vừa, đúng vậy bỏ cuộc thôi. Nhỏ ngốc kìa cậu nhất định phải làm cho Huy hạnh phúc đó !!!!!! ” Châu cười mà lòng buồn vời vời.
” Mình phải quay lại là mình trước kia, người ta đã thích người khác cũng như chìa khóa mở cửa tâm hồn mình đã biến mất. Hãy trả bản thân mình về đúng vị trí cũ của nó ” hắn nhìn ra ngoài cửa kính, cảnh vật vẫn đang chạy trước mắt như trêu đùa hoàn cảnh hắn bây giờ. Mắt hắn nhòa đi, có lẽ hắn đang khóc, nhưng chẵng ai nhận ra được điều đó.
Tình yêu là chi ??? Mà lại đưa đẩy 4 con người đó vào một cái lưới tình không lối thóat, đau khổ, nước mắt là cái giá phải trả khi yêu sao.
Chap 40:
Thế là 2 ngày xảy ra vô số chuyện đã qua đi, và hôm nay tất cả mọi người lại lên đường trờ về trường học. Nó và Duy tung tăng đến trường:
- Nhi, em với thằng Khánh có chuyện gì nửa àk ???_Huy suy nghĩ một hồi lâu rồi hỏi.
- Dạ đâu có gì đâu nu cười chợt tắt trên môi nó.
- Lúc nào cũng không có gì, em không muốn nói cũng được, nhưng có chuyện gì cần hai giúp thì phải nói nghe chưa ???? Duy khẽ gõ nhẹ vào đầu nó.
- Dạ nó cuối đầu nói.
Biết tâm trạng nó không được vui nên Duy cũng chẵng nói gì thêm cứ thế 2 anh em đến trường.
Hôm nay tụi nó đến lớp sớm nên chẵng có ai cả. Vừa đến lớp Duy quăng cặp cái đùng rồi chạy đi đâu đó, nó nhìn theo mà khó hĩu với ông anh của mình.
Nó nhìn xung quanh chán nãn, rồi nằm úp xuống bàn, một lúc sau thì ngủ luôn.
Hắn từ đâu lê chân mệt mõi bước vào, thì bắt gặp ngay bóng dáng quen thuộc đang nằm ngủ vô tư, đôi chân hắn không nghe lời nữa, tự động tiến lại gần bên cạnh, ngồi xuống đối diện nó, nhìn ngắm gương mặt thiên thần ấy đang ngủ, mà tim hắn cứ nhảy loạn xạ cả lên, bất giác hắn đưa tay sờ lên gương mặt ấy, nó khẽ cựa quậy làm hắn mất hồn nhảy vào chỗ của mình.
Vừa vào chỗ hắn thở hồng hộc đưa tay lên ngực để cảm nhận nhịp tim của mình đập nhanh đến cỡ nào. Hắn ngồi vào bàn ngước lên thì lại thấy mái tóc mượt mà đen bóng kia, hắn định đưa tay lên sờ lên nhưng cứ sợ nó thức dậy nên thôi.
Huy mở cửa lớp bước vào, nhìn thấy hắn ánh mắt Duy như lóe lửa, hắn thấy có người vào thì ánh mắt trở nên lạnh lùng vô cùng, chứ không ấm áp, trìu mến như lúc nãy.
Cũng vừa lúc đó nó trở mình ngồi dậy, lấy tay dụi dụi mắt:
- Huy đấy àk ?? thoáng nhìn thấy bóng Huy mập mờ nơi xa xa.
- Ừ sao cậu lại ngủ ở đây Huy tiến lại gần nó dịu dàng nói.
- Tớ đi sớm quá nên ngủ quên luôn nó nhe răng cười hì hì.
- Thôi mình ra cantin ăn sáng đi Huy mỉm cười đề nghị.
- Ừ bụng tớ cũng đói meo rồi đây nó cười tươi xoa xoa cái bụng của mình rồi đứng lên.
Đứng lên nó quay ra sau thì phát hiện có 1 cục ngồi chình ình nãy giờ, gương mặt thì không bộc lộ tí cảm xúc nào, bất chợt tim nó cảm thấy đau, nó gượng cười rồi quay đi cùng Huy. Nhìn bóng nó với Huy xa dần, khuôn mặt lạnh lùng ấy thoáng lên 1 nét buồn vô tận.
Trong khi đó thì có 2 con người đang chìm đắm trong hạnh phúc của riêng mình:
-Anh nặng quá đấy, ngồi dậy xem nào trân nói mà lòng lâng lâng hạnh phúc khó tả.
- Thôi nào ngồi im đi đừng cựa quậy chứ Duy nhăn m