Đọc Truyện Hàng Xóm Bá Đạo Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc Truyện Hàng Xóm Bá Đạo Full Online (xem 2866)

Đọc Truyện Hàng Xóm Bá Đạo Full Online

! Bọn mày, lôi quà viếng, à không, quà thăm bệnh ra!


Cả bọn thi nhau từ trong cặp lôi hoa quả bánh trái bày dày đặc trên mặt tủ.
Người hỏi nó thích ăn hoa quả hay ăn bánh, ăn bánh bóc ra hay ăn cả vỏ, hoa quả gọt ngược hay gọt xuôi.


Trời đất! Ai không biết lại tưởng trong đây đang có bệnh nhân bị tai nạn phải bó bột răm bữa nửa tháng mất!


*
* *


Buổi chiều, Thư vẫn đến trường như bình thường sau một trận giằng co, không, chính xác là nó nài nỉ Phong mãi. Nó không muốn ở nhà bởi vì ở nhà nằm ườn ra chán chết!


Nghĩ lại, Thư không khỏi thấy mình giống một cô vợ nhỏ ngoan hiền. Và nghĩ lại lần hai, nó thấy suy nghĩ của bản thân thật điên rồ!


Hôm nay, có học sinh mới chuyển tới. Đó là hai anh em sinh đôi giống nhau như hai giọt nước từ nụ cười cho đến cách đi đứng, ăn nói. Cả hai cùng lắm chỉ cao hơn thư chừng hai ba phân, mà thư thì mét sáu sáu. Có điều đặc biệt ở đây, cử động của hai người khá giống nhau nhưng lại đối nhau như tấm gương phản chiếu.


Khi mà chủ nhiệm dẫn theo cả hai vào lớp, đứng trên bục giảng mà nói: ” Lớp mình có học sinh mới chuyển trường đến, các em tự giới thiệu đi!”. Lúc đó, hai tên đó đồng thời giơ tay lên chào, người bên trái tay trái, người bên phải tay phải, cùng cười rất thân thiện.


Người bên trái mở miệng trước:


- Xin chào cả lớp! Mình là Trần Siêu Việt, cả lớp chắc chắn sẽ không nhận ra đâu anh đâu em nên mình nghĩ không cần giới thiệu.


Người bên phải ngay sau đó liền tiếp lời:


- Cả lớp xin chào! Trần Siêu Nhiên là mình, chắc chắn cả lớp sẽ không nhận ra anh đâu em đâu nên giới thiệu mình nghĩ không cần.


Thư nghe lời giới thiệu này đả thấy quái quái, nhưng không biết nó quái ở điểm nào.


Hai người sau khi tự bạch xong liền quay về phía thầy. Lại người bên phải nói trước:


- Thầy ơi bọn em ngồi đâu?


Người bên trái tiếp lời:


- Bọn em ngồi đâu thầy ơi?


Nụ cười hiền lành, dễ mến vầy, nhưng không hiểu sao thầy lại đổ mồ hôi lạnh. Thầy lúng túng chỉ định Thư:


- Thư, em lên bàn trên ngồi cùng Phong để hai chỗ hai bạn mới.


- Vâng.


Thư sắp sách vở ngồi xuống bên cạnh Phong, nó bán tính bán nghi thì thà thì thầm với gã:


- Hai tên này…hình như quái quái.


- Hê hê – Gã cười khoái trá – Sắp có trò vui để coi, hai tên này nhìn là biết không phải dạng hiền lành tử tế.


Quả thật không sai!


Tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên, thầy vừa chuẩn bị bước ra khỏi lớp, cả hai không cần ai phải bảo ai mà đồng thanh hô lên:


- Thầy ơi, chờ em với!


- Chờ em với, thầy ơi!


Một loạt các động tác giống nhau liên tiếp diễn ra.


Cùng chạy lên, cùng vấp ngã, cùng túm vào quần thầy, và…


XOẠT!


Quần kaki của lão chủ nhiệm bị túm tượt xuống tận mắt cá chân, lộ ra chiếc quần đùi hoa hợp với chiếc áo vét đen làm lão trông như tên bệnh hoạn có những thú vui biến thái.


Cả hai vội vội vàng vàng đứng nghiêm chỉnh liên tục cúi đầu:


- Chúng em xin lỗi thầy! Chúng em định lên hỏi bài!


- Chúng em định lên hỏi bài! Chúng em xin lỗi thầy!


- Hai đứa…hừ!


Lão xanh mặt kéo quần lên, nhanh chóng ôm cặp chạy mất tiêu, không còn tâm trí đâu mà bài với chả vở nữa.


Sau khi thầy chủ nhiệm bỏ đi, cả hai ôm bụng cười lăn cười bò.


- Haha! Anh đoán không sai, ổng mặc quần không đeo thắt lưng mà!


- Em đoán đúng hơn, ổng mặc quần hoa lá cành há há!


RẦM!


Một tiếng đập bàn vang lên ngắt quãng tràng tiếng cười khó phân biệt này.
Phong gác chân lên ghế, vòng tay ra sau đỉnh đầu, tư thái hiên ngang nhếch miệng cười:


- Làm trò cũng khá, nhưng vẫn còn non lắm.


Siêu song sinh nghe vậy ngưng cười lại, đáy mắt mang vẻ bất cần đời, rồi lại trợn mắt cười xấu xa:


- Nhân, theo như thông tin đã điều tra, đây là…


- …học sinh xuất sắc nhất trường đó!


- Ha ha vậy sao?


- Đúng rồi…nhưng sớm xuống hạng thôi!


- Chúng ta sẽ hạ bệ!


Phong nhếch miệng cười nhạt:


- Khoái chơi trội, ngon cứ thử!


Hai tên kia liếc xéo Thư rồi lại nhìn thẳng tắp vào Phong:


- Oh~ Vậy sẽ không chỉ hạ bệ thành tích, mà còn hạ bệ tất tần tật luôn!


- Bao gồm cả fan và bồ.


Hết giờ, vẫn như thường lệ, Thư cùng Phong và Duy đến sân luyện tập bóng rổ. Hôm nay, câu lạc bộ bóng rổ có thêm hai thành viên mới. Đó là ai thì không cần phải nói, Thư dùng đầu ngón chân cũng đoán được.


Chính là cặp Siêu song sinh ******** vô đối kia!


Cả hai khi vừa xông vào đăng kí, lập tức như người ôm bóng ra giữa sân và vẫn như vậy, người tay phải, người tay trái đồng thời chỉ thẳng về phía Phong, mặt vênh một góc bốn mươi lăm độ:


- Nào, ta solo cái chứ nhỉ? Chấp một nửa con mắt!


- Chấp một nửa con mắt, ta solo chứ nhỉ? Nào!


Phong nhướng mày thú vị nhìn hai tên Siêu kì quái kia vài giây, sau nhếch miệng cười, gật gật đầu:


- Ok, chia nhóm, chúng ta chơi! Để coi mèo nào hơn mỉu nào!


Thư làm đội trưởng, có nhiệm vụ chọn lọc thành viên rồi chia nhóm, mỗi nhóm gồm năm người và tất cả toàn là cao thủ, ngoại trừ cặp siêu song sinh khoái to mồm thì không xác định. Những tân binh hoặc những cầu thủ dự bị thì có vai trò đứng ngoài cầm chai nhựa vỗ bồm bộp. Thư thì lần này cũng bị cho ra ngoài làm trọng tài bắt lỗi.


Nó tuy không phải cố ý, nhưng là cố tình sắp xếp ở hai đội hai tên ghét nhau nhất cho khí thế hừng hực. Quả thực, đây chính là trận Long – Rồng tranh đấu, bên lắc đầu lật lóc, bên quẫy đuôi thủng sàn. Cả hai đội không cần phải bảo ban nhau mà chưa vào trận đã tên nào tên ấy tinh thần đã lên dây cót hết lượt. Bởi căn bản mỗi bên ngó thấy mặt đối phương đã chỉ muốn đập cho một trận.


Ngay khi còi vừa tuýt, các cầu thủ thường ngày lười biếng của chúng ta ngay lập tức như vũ bão xông lên.


Riêng Phong và Duy lại bình tĩnh đến ghê người. Cậu ta ở dưới bảng rổ ngồi ngáp dài ngáp ngắn, bứt cọng tóc ngồi nghịch con kiến. Căn bản nhàm chán là đúng rồi, cùng đội với Phong thì còn đâu hứng thú nữa!


Tuy nhiên, những thành viên khác thì lại rất sôi máu, nhất là cặp Siêu song sinh. Ban đầu khi các thành viên thấy cả hai còn chưa cao đến mét bảy thì có vẻ khinh, nhưng vào đến trận chiến đấu thì gần như không ai còn thời gian để suy nghĩ đến việc đó nữa. Cả hai lợi dụng sự thấp bé và không được chú ý đến, cùng với sự ăn ý đến từng hành động đã luồn lách và tìm cách cướp bóng của thành viên bên đội Phong. Trong khi Phong gặp trở ngại vì bị các thành viên của đối thủ bao vây, dù đã chú ý đến hành động của hai tên loắt choắt kia nhưng vẫn phải lưu ý đến những đối thủ xung quanh để tránh bị cướp bóng.


Mãi mới tìm được kẽ hở để chuyền cho đồng đội, nhưng kết quả bóng vừa bay đến gần người đó, liền bị một người trong cặp song sinh chộp lấy. Không biết là anh hay em, chỉ biết rằng gã cười đắc thắng ôm bóng chuyền cho tên còn lại đang đứng ở gần bảng rổ.


Tuy nhiên, sự ngạo mạn thì bao giờ cũng kèm theo việc trượt chân là xuốn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Anh trốn vợ sắp cưới đến sống cùng với tôi

Truyện Mượn bụng buộc chồng quay về

Tử vi tuần mới của 12 cung hoàng đạo từ 03/04 – 09/04/2017

Từ Một Người Mẹ: Là Con Gái, Hãy Hẹn Hò Với Nhiều Chàng Trai!

Tam công chúa kiêu ngạo và tứ hoàng tử đào hoa