H – Gà tiếp lại bị lừa. Thư em viết cho anh đó. Lên máy bay mới được đọc nhé! Hứa đê!
E nghĩ thầm 2 em nay sao vậy toàn bắt mình lên máy bay mới được đọc. Đàn bà đúng là động vật phức tạp nhất thế giới. Nghĩ vậy thôi chứ em nói thì:
- Ô sờ kê 3 con dê. Lát anh cho vào ví nhé!
H – Ah anh nói em mới nhớ, cho em mượn ví anh
Thôi chết cmn em rồi, tự nhiên nhắc tới cái ví làm gì. T vừa bỏ ảnh và mẩu giấy vào đó. Thật là khôn 3 năm mà dại chỉ 1 giây. Ngu vcc ra. Cơ mà em cũng vụng chèo khéo trống, luc ra lấy ví nhanh trí lấy cả mẩu giấy và ảnh nhét vào 1 ngăn riêng ngay sau ngăn ảnh. Xử lý xong rồi thì rất là tự tin đưa cho ẻm với hi vong là H đừng xem cái ngăn đó có gì
H lấy trong ví của H ra cái ảnh Hàn Xẻng rồi nhét vào cái ngăn mà có giấy bóng kính trong ví em. Đúng là thời của Hàng Xẻng lên ngôi. Thế là từ nay trong ví mình hằng ngày sẽ được ngắm 2 em lận. Số hưởng vãi – Em tự sướng tí. H hỏi:
- Nhìn ảnh em xinh ko?
- Có có. Lừa tình ah nhầm xinh mà hihi – E nói
- Lai nịnh nhưng chuẩn đấy hehe! – H tự tin nói
- Anh cho em 1 cái ảnh của anh để cho vào ví đi mà. – H năn nỉ
- Oki cơ mà anh chỉ có ảnh cúng cơm thôi em lấy ko?
- Nói linh tinh cái gì thế, toàn nói mấy cái gở miệng – H nhăn nhó
- Ah thì là ảnh thẻ ý mà – Em cười
- Cũng được mà – H nói, và làm mặt yêu
- Để anh lấy đưa bé nhé!
Xong xuôi đâu đấy thì H bảo thôi em về đây. Em đứng dậy để đưa H ra công thì bất ngờ H quay sang ôm em rùi nói lí nhí:
- Anh ơi cho em ô…m… anh 1 lần nhé!
Em đứng im không nói gì vì bất sờ ngờ…
- Tại anh đi tận 7 nắm mới về lâu lắm ý… – Nói tới đây nước mắt em ý lại tuôn ra. Ngày này ngày gì mà em bị bất cmn lực các thím ợ. Vừa nãy thì T h thì H. Em rất sợ nước mắt đàn bà. Đến bh vấn sợ bm luôn
Dỗ H tập mây rùi éo nhớ… Em nói:
- Anh đi rùi anh lại về mà chứ có phai đi mất đâu. Mà anh có về chơi mà. Em ở nhà ngoan, học tốt và giữ gìn sức khỏe. Về anh mua kẹo cho.
- Nhưng… mà… – H lại thút thít tiếp…
- Sang đó anh sẽ alo và chat cho em nhé! anh hứa! Nhớn rùi ai khóc như trẻ con ý. Thế mà cứ bắt anh ko được gọi là bé tồ
- Kệ em.
- Ngoan nào. E làm ướt hết áo anh rùi này.
H chẳng nói gì cứ im lặng ôm em. Em thì đứng như ma nơ canh. Có tí kinh nghiệm nào xử lý tình huống này đâu mà biết làm gì… Bất chợt em thơm vào má em 1 cái rùi nói:
- Thui em về đây. Ko chơi với anh nữa… Mà anh phải mà quà của em đi đấy. Chúc anh lên đường may mắn.
H đi trước em theo sau, chẳng ai nói với ai câu nào cả cho tới lúc em mở cổng cho H, dường như 2 người tự hiểu. Đời không như là mơ, lúc hạnh phúc nhất lại là lúc li tan… T là người em dành tình cảm là chuyện rõ ràng như ban ngày. Còn H thì em chẳng biết nói sao, lần đầu tiên trong đời em được gái thích. Cảm giác khó tả, không nỡ lòng nào làm cho em ý buồn. Cũng chân trọng những tình cảm H dành cho em lắm chứ. Cơ mà em eo phải bắt cá 2 tay đâu nhé! 1 tay là bắt còn tay kia cá nó xà vào. Mà H lại là em của thằng bạn nữa nên gì thì gì cũng phải cẩn thận!
Mà T và H tính khác nhau 1 trời 1 vực. Một người thì sống nội tâm, ít nói còn một người hay toe toét nhí nhảnh kiểu trẻ con. Chắc tại H xem phim Hàn nhiều quá nên có tí nhiễm . Mà 9x đời đầu máu hơn hẳn
H về em lên phòng cho ảnh của T ra cùng chỗ với H. Ảnh H em ko nỡ cất đi sau khi H tới nhà gặp em. Thôi thì mỗi lần mở ra ngắm 2 người vậy. Tạm đã tính sau. Em lên giương nằm 1 lúc chứ căng thẳng quá. Hết T lại H.
Em nằm lúc thì ba gọi xuống ăn cơm. Ăn xong thì mấy người bạn thân thiết của em tới rồi chú, bác, cô gì… các thứ đến tiễn. Đông vái đái, minh đi du học mà như là sắp đi đón dâu ý. Để ba ngồi tiếp em né lên phòng onl yahoo tí. Bất chợt đưa bạn thân hổi cấp 1 của em tên N pm:
- Sắp đi chưa cậu?
E – Tớ chưa, bay muộn mà.
- Có món quà đặc biệt cho cậu này.
E – Mang đến đây vẫn kịp
- Ko cái này còn nay hơn cả quả. 8xxxxxxx
E – Quà gì mà toàn số thế?
- Ah số điện thoại của Quỳnh đó. Cậu nhớ Q ko?
Em đóng băng mất mấy giây. Chẳng là Q là tình yêu thủng đít của em hồi cấp 1 . Hồi đó thích theo phong trào ợ. Sự tích nó là thế này. Nhà em có cây hoa Quỳnh. Loại hoa chỉ nở đêm và rất thơm. Em thích hoa Q nên thấy em Q nhỏ nhắn xinh xắn là thích . Vãi cả cái tình yêu thủng đít.
E – Nhớ chứ sao ko.
- Thế gọi đê
E – Oki thank vì món quà nhé!
Em gọi ngay và luôn cho nó nóng vì mất liên lạc với nhau lâu rồi.
- Alo – Đầu dây bên kia nghe máy, giọng phụ nữ.
E – Cháu chào bác, bác ơi Q có nhà không ạ?
- Cháu đợi tí nhé.
E – Vâng – Đợi mà hồi hộp ti đái ra quần…
Q – Alo ai đấy ạ?
E – Q ah nhân ra giọng ai đây ko?
Q – Mình ko? Bạn là ai đấy?
E – Tớ L đây.
Q – L nào nhỉ?
Em nghĩ thầm troll mình à còn trả lời thì:
- L 5S trương EX ý
Q – AAAAA…- Kêu tí thủng màng nhĩ em nhưng mà ko phải kiểu JAV nhé mấy thím
E lên giọng – Thế giờ biết là ai chưa.
Q – Biết rùi hihi. Mà sao biết số tớ?
E – Ah Hà Nội bé xíu ý mà. Bạn của bạn của bạn của bạn… biết số cậu hehe
Q – Quan hệ rộng thế!
E – Chuyện L mà lị!
Q – Thôi đi Bao năm không gặp mà c miệng lưỡi kinh quá. N cho chứ gì
E – Lưỡi có xương đâu. Mà c sao biết N cho?
Q – T cho N chứ ai. Hôm trước tình cờ gặp lại N
Mịe nhục vãi. Định gài em ý ai dè bị bắt bài. Đúng là kẻ cắp gặp bà già… Chỉ biết cười trừ thôi
- Hihi Thi cử đại học tn?
Q – Cũng được. Còn c?
E – Tớ thì ko học ở Việt Nam.
Q – Du học à. Bh đi thế?
E – Uh lát tớ đi.
Q ngạc nhiên ko nói lên lời – C đùa à?
E – T gọi điện chào c đây
Q – Xúc động quá hix
E – Hihi c dùng yahoo ko? Cho t đi ko lại mất liên lạc…
Q – Có YM t là…
E – Cầm máy nhé để tớ add vào yahoo lun.
Q – Uh c add đi
E – Oki rồi. Của t là… C lát vào yahoo nhớ đồng ý kết bạn nhé. Thôi t phải xuống nhà rùi. Bb c nhé có gì pm trên yahoo.
Q – Ơ… uh thui c xuông nhà đi. T sẽ nt trên yahoo cho c. Đi mạnh giỏi nhé!
Bb L!
Em xuống nhà ngồi một lúc cùng mọi người rồi chuyển đồ đạc lên xe rồi cùng ra sân bay.
***
Lên sân bay đợt chút thì tới giờ làm thủ tục. Em mang vẫn ít hơn so với quy định hẳn 1 kg. Cơ mà quần áo mang ít vì mama bảo sang đó mama sắm cho. Quên không báo các thím là mama em ở bên cũng một thời gian rồi nhé. Bù lại bắt mang nhiều rau và các gia vị linh tinh như sả ớt các thứ … Sau mới biết mấy cái món này bên Liên Xô còn đắt hơn cả thịt. Làm thủ tục xong thì em ra ngoài chào mọi người. Tranh thủ goi cho T một chút.
- Alo, ai đấy? – Giọng mẹ T
- Cháu chào bác, cháu L ạ. Bác cho cháu gặp T ạ.
- L ah cháu. Cháu đợi tý nhé
- Vâng
T – Alo, L à. Lên sân bay rùi à? – Nghe giong buồn hix
- Uh t làm xong thủ tục rồi. Giờ gọi điên cho T đây.
- Chả muốn L gọi điên tẹo nào…
- Thê cúp máy nhé – E trêu
- Hâm à. Ko gọi thì ko đi là mai T có thể gặp được L rùi… – Sụt sịt k