Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
80s toys - Atari. I still have

Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full (xem 5459)

Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full

Thế này là mệt rồi đây
- Ah là chị gọi điện.
- Chị ấy tên gì thế anh?
- Chị tên T, cùng tên với em đó. Mà bạn bè cũng ít liên lạc mà.
- Thật không? Bạn bè mà gọi điện sang chắc cũng không bình thường
- Thật mà thì lâu lâu gọi điện hỏi thăm nhau thôi.
- Vầng. – nghe chữ vâng mà cảm giác nặng thế
- Mà bao giờ về Việt Nam anh dẫn em đi gặp chị ý nhé – trời ơi gì nữa đây.
- Gặp làm gì em?
- Thì em muốn biết xem người hối trước anh thích thế nào thôi.
Tôi to tiếng theo bản năng
- Em hâm à tự dưng gặp làm gì. Anh không thích thế đâu – nói xong mới biết là mình lỡ lời
- Anh không thích thì thôi chứ sao lại quát em thế
- Anh…. Anh lỡ lời mà. Anh xin lỗi nhé!
- Từ lúc yêu anh tời giờ lần đâu tiên anh quát em đấy. Mà sao chỉ vì chị T mà anh quát em – Nina vừa nói nước mắt như muốn trào ra
- Thôi mà anh biết anh sai rồi anh xin lỗi. Anh không cố ý mà…
Nina chẳng nói gì nằm quay sang một bên. Lại khóc rồi còn không cho tôi động vào người… Haizzz, chẳng biết làm gì ngoài nằm nhìn trần và thở dài. Quay sang thấy em cứ thút thít mà não hết cả lòng cả ruột. Đánh liều ôm Nina mặc em giẫy giụa. Sao mà khỏe thế. Tôi lấy hết sực giữ mới ngăn được em. Cuôi cùng em cũng chịu nằm yên trong vòng tay tôi.
- Đừng giận anh nữa nhé! Anh xin lỗi mà!
Nina vẫn im lìm chẳng nói ra nửa lời. Sao mà im lặng đáng sợ thế.
- Quay sang đây anh xem nào, khóc sung hết mắt lên đấy! Mà lại còn mất xinh đi chứ. Em không thấy xót à chứ anh xot hết cả lòng đây này. Ngoan nào Nina yêu của anh!
May quá cuối cùng Nina cũng chịu quay sang. Nhìn mắt em đỏ hoe lên mà…
- Ghét anh thì cứ đánh anh này sao lại khóc thế
Thể là Nina giật mũi tôi mấy cái.
- Ghét anh làm em khóc!
- Anh biết tội anh rồi mà. – tôi vừa nói vừa lấy tay gạt 2 hàng nước mắt của em
- Ướt hết giường rồi kìa. Sao em khóc khỏe thế hihi – tôi cố tình là cái mặt cười tội tội với em
- Anh lại còn cười. Mà nhìn mặt anh kìa buồn cười quá
- Thế em cười với anh một cái đi
- Hihi, được chưa?
- Có thế mới là Nina đáng yêu của anh chứ!
- Vầng nhưng em chưa hết giân anh đâu. Dám quát em. Tạm tha nhưng xử lý sau đấy. – Nina nói với ánh mắt hình viên đạn.
- Da, anh biết rồi em yêu. Thôi mình dậy ra ăn cùng anh rồi ra chợ nhé!
- Vâng.


Rắc rối và phức tạp… May là còn làm lành được không chẳng biết thế nào. Em và tôi ra ăn rồi ra chợ.


Bắt đầu tới mùa hoa nở. Khắp nơi hoa anh đào, hoa táo, hoa mân, hoa mơ, … thi nhau khoe sắc. Đi dưới dường mà 2 bên toàn hoa là hoa cứ tưởng mình lạc vào xử JAV thần kỳ!!!


Chap 47:


Bắt đầu tới mùa hoa nở. Khắp nơi hoa anh đào, hoa táo, hoa mân, hoa mơ, … thi nhau khoe sắc. Đi dưới dường mà 2 bên toàn hoa là hoa cứ tưởng mình lạc vào xử JAV thần kỳ!!! Mùa xuân thật tuyệt. Mọi thứ từ cây cối con người đều tràn trề sức sống. Không khí luôn mang vẻ tươi mới. Sáng dậy sớm xuống đường là thích nhất.


Giờ tôi mới phát hiện ra là gần nhà mình có một cái giếng nước. Vì thấy mọi người hay cầm bình nước không đi qua. Tôi sau này cũng hay ra lấy nước về cho mẹ nấu ăn. Chẳng biêt sao nhưng các ông bà già bên này bảo nước ở đấy sạch hơn nước máy ở nhà. Còn bon trẻ con thì toàn đi nghịch ngợm rồi qua đó uống nước. Mà cái giếng này chắc còn hơn cả tuổi tôi. Nhìn có vẻ cũ kỹ. Sau hỏi mới biết là có từ thời Liên Xô. Nhìn như mấy trạm lấy nước công cộng thời nhưng năm 90 ở Việt Nam vậy. Có tay cầm để bơm lên. Nước mát lạnh. Để cái bình nước loại 6 lít dưới vòi, phải căn sao cho khi nước chảy vào phải trúng. Giật mấy phát mới đầy binh. Giếng nước này gắn liền với 1 kỷ niệm mà sau này mình sẽ viết.


Sang bên này có thêm một thói quen xấu là đi hay ngắm gái. Ngắm mọi lúc mọi có thể. Gì cũng đẹp nên chẳng biết là ngắm từ trên xuống hay từ dưới lên. Nhất là gái bên này trời hơi nóng chút mặc mát mẻ rồi. Cúi xuống cái khi nhìn được cả rốn. Người đẹp rốn cũng đẹp!


Hàng ngày đi học vẫn có các em đi cùng. Giờ mấy đứa cũng thân với nhau hơn thỉnh thoảng vẫn rủ đi chơi cùng. Mấy em mua máy tính rồi máy tính sao là cứ alo tôi. Tôi thì cũng vô tư thoải mái giúp nhiệt tình mà chẳng bao giờ tính toán gì. Chơi với nhau rất trong sáng. Vậy mà bên này dân Cộng có để cho yên đâu. Thỉnh thoảng hết đồn tôi với em này rồi lại tôi với em kia mặc dù tôi và Nina công khai rồi. Với họ đơn giản là thấy ai hay đi với nhau là có vấn đề! Vì thỉnh thoảng tôi đi học về ra chợ cùng nhau. Chỗ bán nhà mấy đứa không cách xa nhau lắm nên đi vào chợ đi cùng nhau là bình thường. Mẹthỉnh thoảng về lại nói tôi. Nghĩ cũng buồn cười, sao dân Cộng bên này lắm chuyện thật đấy. Không thể nào đỡ được. Mà tự nhiên mình mang tiếng là lăng nhăng…


Hồi đâu chưa biết thì toàn mua vé ngày, sau toàn đi vé tháng. Mà có vấn đề là đi Met đi qua cửa soát vé tự động. Quẹt thẻ hoặc cho đồng xu vào thì cái cửa nó sẽ mở cho mình đi qua trong vài giây rồi sẽ đóng lại. Nhưng nhiều khi của bị đơ nên vừa mở ra đang đi qua thì đã tự sập vào rồi. Nó kẹp chúng đùi thì cũng khá là đau. Tôi cũng bị dính nên cũng hơi bị ác cảm. Nhắc đến vé thì tiện nói luôn vụ đi trốn vé ở bên này. Như đi met chẳng hạn, vì cửa sẽ mở một khoảng thời gian nhất định nên có trò là 2 đứa đi cùng nhau là đứng sát nhau. Khi cho đồng xu vào là cửa sẽ tự động mở ra. Đi nhanh qua là kịp cho cả hai người. Còn trốn vé trên tàu điện cả xe điện nữa. Tàu điện và xe điện thì dùng vé giấy. Vì giá rẻ nên nhiều khi người ta mua vài cái thỉnh thoang đi lại dùng cho tiện. Lên xe có chỗ dập vé nên chỉ cần dập là được. Vậy mới có trò là một cái vé dùng được mấy ngày. Khi dập thì vẫn dập mà không ấn mạnh quá để không tạo lỗ ở cái vé. Về sau này thì hay có mấy ông bà mặc thường phục đi kiểm tra vé. Ai mà bị phát hiện không mua vé hoặc mua vé mà không dập thì bị phạt gấp 50 lần.


Học dự bị toàn nước ngoài nên tôi cũng chưa có cơ hội tiếp xúc nhiều với sinh viên bản địa ở trường. Và lại tiếng cũng chưa biết nhiều nên giao lưu cũng hạn chế. Bên này có cái hay thỉnh thoảng ngày lễ lại được nghỉ. Mà nghỉ thì lại phải học bù vào thứ 7, một khái niệm hoàn toàn mới đối với tôi. Rồi khoa có tổ chức cho sinh viên nước ngoài ra vùng ngoại ô thăm quan một số thắng cảnh và di tích lich sử. Ra vùng ngoại ô toàn cây cỏ hai bên đường, những cánh đồng rộng mênh mông, chỉ có những nhà cửa lưa thưa.


Đúng là đất rộng có khác. Mệt là về cô giáo còn bảo viết cảm nhận! Anh ban châu Phi viết cảm nhận là buồn cười nhất. Cậu ấy miêu tả với nội dung là ra vùng ngoại ô thật thích. Ở đây rất nhiều cỏ và bò. Cỏ thì tốt còn bò thì to nên ở đây sữa rất ngon và các cô gái cũng rất xinh. Tôi rất thích các cô gái ở đây.
Cười té ghế luôn với văn của anh bạn người Phi!


Rồi cũng tới ngày sinh nhật T. Gần nhau thì không bén mà xa nhau thì mới bùng cháy. Giờ tôi mà ở bên cạnh em thì có phải làm được bao nhiêu điều không. Xa xôi thế này biết làm gì ngoài nhờ người tặng hoa, quà và gọi điện.
- Alo
- Bê lô
- Ai đấy nhỉ?
- Còn ai trồng khoai đất này nữa hehe
- Khoai sắn gì ở đây, sao hôm nay gọi cho em sớm thế
- Thì hôm nay là ngày sinh nhật người yêu anh mà. Em không biết à
- Ah ah ngưới yêu anh là ai thế?
- Thì là người mà anh yêu.

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Ông xã thật cool

Cả thế giới này ghét bỏ em, bỏ rơi em thì anh vẫn yêu thương em!

Biết mình mang thai, chồng đã ôm mình khóc nức nở vì xấu hổ

Truyện Những Mối Tình Đã Qua Full Online

Hạ Vũ Ngã Rồi Thì Đứng Dậy