**
9h25’…Mưa vẫn rơi đều…và từ từ vơi dần đi…thưa thớt…nhưng…những hạt mưa lất phất nhè nhẹ tạo ra cơn mưa phùn vẫn cứ tiếp diễn…lòng nó càng thêm rối bời khi thấy mưa mãi vẫn không dứt hẳn…
- Hiên phải đi đây…Hiên không thể đợi được nữa…- nói đoạn nó nhanh chân bước ra lề đườn ra hết sức bắt đón taxi…Kent không nói gì vẫn lẳng lặng đứng đó…luôn dõi theo nó…thầm nở 1 nụ cười…
- TAXI…- đột nhiên nó lao người ra ngoài…2 tay dang ngang chặn đầu 1 chiếc taxi…
- KÉT…ÉT…TTT…CON NHÓC KIA…BỊ ĐIÊN HẢ??? – chiếc xe thắng gấp…mang theo những lời giận dữ của bác tài xế…Kent hốt hoảng chạy lại…
- Cháu xin lỗi…cháu muốn đi lại rạp chiếu phim Galaxy…
- Không có đi…bây giờ đường phố ngập nước lênh lắng…chạy không được…
- Làm ơn…chúng cháu sẽ trả tiền gấp đôi…- Kent bước lại nhìn bác tài xế nói…
**
Cơn mưa phùn cứ thế vẫn lất phất rơi dưới ánh đèn đường mờ ảo…Quân vẫn đứng đó…thất vọng…hoang mang…hụt hẫng…nhưng vẫn lo lắng…
- Quân…mài đúng là thằng ngốc…cái trò chơi trẻ con đó mài cũng tin nữa hả…??? Hì…đứng chờ dưới mưa như thằng điên…chỉ vì cái lời hứa không hề có giá trị đó sao…hì…AAAAAA…- Quân giận dữ đạp chân vào cây cột…với ánh mắt buồn muốn nhòa đi trong mưa…
- Củ tỏi…”lời hứa”…chỉ là trò chơi trẻ con thôi sao…??? Thì ra…chỉ có thế thôi…hì…- Quân thẫn thờ bước đi…mang theo vết thương vô hình…nhói ở tim…
**
Chiếc xe taxi dừng lại trước cổng Galaxy…nó nhanh chóng mở cửa phóng xuống chạy như bay vào rạp…Kent ngồi trong xe mắt luôn dõi theo nó và thầm nở 1 nụ cười…
- Quay lại bệnh viện đi bác…- Kent quay sang nhìn bác tài nói…
Lúc này…nó nhanh chân chạy vào rạp…mắt lia lịa tìm kiếm bóng dáng quen thuộc…từng dòng người cứ thế đi qua…nó vẫn tìm kiếm trong vô vọng…nó thẫn thờ và buồn bã…bước đi xuống từng bậc thềm trước cổng Galaxy…
- Haha…mài thử đi…haha…đưa tao coi mài…ê…nhìn kìa…em đó cũng được đó mại…haha…- 2 tên con trai tiến gần lại nó…
Nó vẫn vô hồn cúi mặt bước đi…đột nhiên nó đứng sựng lại khi thấy đôi giày converse trước mặt…1 nụ cười vui mừng nở trên môi…nó nhanh chóng ngẩng đầu lên…
- Em…sao đi xem phim có 1 mình vậy…??? hay đi chung với 2 anh nha…- nụ cười tắt hẳn trên môi…khi trước mặt nó bây giờ là 2 tên con trai hoàn toàn xa lạ…
- Làm ơn tránh ra…- nó hậm hực nói…và tiếp tục bước đi…nhưng vẫn bị 2 vật cản chắn lối…
- Mấy người muốn gì…??? Tui không quen mấy người…tránh ra…- nó tức giận quát lớn…
- Làm gì dữ vậy em…trước lạ sao quen mà…đúng không…haha…- AA…BỐP…ỐP…TRÁNH RA…- nó đưa chiếc cặp lên chọi về phía 2 tên con trai đang muốn giở trò…
- MÁ…con này chảnh…ngọt ngào không muốn hả…vậy thì đừng có trách anh mài nhá…- 1 thằng giơ tay lên tiến về nó…
- AAAA…ẤN QUÂN…- nó sợ hãi ngồi xuống…2 tay bich mắt…kêu lớn…
- BỐ…ỐP…PPP…BI…INH…- nó từ từ mở mắt khi thấy không có chuyện gì xảy ra với mình… nghe thấy tiếng đánh nhau…nó ngước nhìn…hoàn toàn bất ngờ và sững sờ…
Trước mắt nó là cuộc chiến 1 chọi 2 đang diễn ra…mắc dù chỉ thấy được từ đằng sao…nhưng hình dáng đó…cách đánh nhau…đều rất quen thuộc với nó…
- Đầu heo…- nó khẽ kêu lên trong bất ngờ và vui mừng…khi nhận ra rằng đó là Quân…
- BỐP…ỐP…- dám đụng đến bạn tao…- BỐ…ỐP… mài muốn chết hả…??? – Quân tức giận đánh liên tục…làm 2 thằng sợ hãi kéo nhau bỏ chạy…
Nó vẫn đứng đó trong ngỡ ngàng mắt luôn hướng về Quân…Quân từ từ tiến lại gần nó…
- Tại sao lại đến đây??? nếu thật sự không muốn đến thì đừng có miễn cưỡng…- Quân nhìn nó lạnh lùng nói…
- Không phải đâu…tại vì lúc nãy trên đường đi…tui và Kent…- ĐỦ RỒI…lại là Kent…hì…thì ra…đối với cô…Kent lại quan trọng như vậy sao…quan trọng hơn cả lời hứa…”móc nghéo”…”nhất định sẽ đến”…hì…điên thiệt…TÔI ĐIÊN VÀ NGỐC ĐẾN MỨC ĐỨNG DƯỚI MƯA CHỜ CÔ GẦN 1 TIẾNG MẤY CHỈ VÌ CÁI LỜI HỨA “MÓC NGHÉO” TRẺ CON ĐÓ…còn cô…thì ra…hì…là Kent…lại là Kent…TẠI SAO LÚC NÀO CŨNG LÀ KENT…- Quân nắm chặt vai nó hét lên trong giân dữ…như xả ra hết bao nhiêu dồn nén…
- PHẢI…TUI ĐÃ ĐẾN TRỄ…NHƯNG TUI KHÔNG HỀ THẤT HỨA…VÌ VỚI TUI LỜI HỨA ĐÓ…CÁI MÓC NGHÉO ĐÓ…MÃI MÃI CÓ GIÁ TRỊ…ông có biết trên đường đi đến đây tui và Kent đã gặp phải 1 bà cụ bất tỉn trên đường…??? tui vừa bối rối vừa phân vân khi nghĩ về ông và bà lão đó…ÔNG CÓ BIẾT TUI ĐIÊN LÊN NHƯ THẾ NÀO KHI KHÔNG ĐÓN ĐƯỢC TAXI…TUI LO LẮNG NHƯ THẾ NÀO KHI KHÔNG THỂ LIÊN LẠC ĐƯỢC VỚI ÔNG KHÔNG HẢ…??? – nó nói trong dòng lệ ngẹn ngào…trước ánh mắt bất ngờ của Quân…
- Tui vẫn đến đây…mặc dù tui biết là đã quá trễ…nhưng tôi vẫn đến…VÌ LỜI HỨA…VÌ CÁI MÓC NGHÉO ĐÓ…VÌ TUI TIN…TIN RẰNG ÔNG CŨNG NGHĨ NHƯ TUI…ĐƯỢC CHƯA…NHƯ THẾ ĐÃ ĐƯỢC CHƯA…- nó bật khóc và quay lưng bỏ chạy…nhưng…đột nhiên…
Quân nhanh chóng nắm lấy tay nó…kéo nó vào lòng…ôm chặt không nói gì và nhẹ nhàng đặt lên môi nó 1
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹8910›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
nụ hôn…1 nụ hôn thật ấm áp…trước cơn mưa phùn vẫn lất phất rơi…nụ hôn như xua tan đi tất cả…những giận hờn…cái lạnh giá…và những giọt lệ…thay vào đó…và niềm hạnh phúc đang len lỏi trong lòng… ( ôi thiệt là lãng mạng quá đi )
'> [
Sau giây phút vô cùng lãng mạng và hiếm hoi đó là 1 không gian vô cùng căng thẳng...Nó thì câm như hến...mặt mài đỏ bừng và người nóng ran khi nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy...nó ngại và ngượng đến mức luôn giữ khoảng cách với Quân...còn Quân vừa chở nó vừa run cầm cập vì lạnh...những hình ản