Độc hậu ở trên, trẫm ở dưới! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Độc hậu ở trên, trẫm ở dưới! (xem 3861)

Độc hậu ở trên, trẫm ở dưới!

ắm bốn phía quen thuộc, cô lại trở về, nhưng lại không có nghĩ tới bản thân mình sẽ cam tâm tình nguyện mà trở lại, chỉ là vừa rồi cô chợt nhớ đên Kim Ưng. Cô trở lại bên Mộ Dung Thánh Anh, thế nào lại cảm thấy có lỗi với Kim Ưng?


Noãn Noãn đang vùi đầu trong chăn mềm mại thì đột nhiên có tiếng hô to: “Hỗn loạn.”


Đúng như vậy a, cô đang thật sự hỗn loạn, ở bên cạnh Kim Ưng thì sẽ nghĩ tới Mộ Dung Thánh Anh, bây giờ khi trở lại bên Mộ Dung Thánh Anh thì lại nghĩ tới Kim Ưng, aaaa muốn điên thật rồi.


“Tyr~ tỷ ~ trở về ~ rồi hả?” Âm thanh cùng ngữ điệu quỷ dị kia vang lên làm cho Noãn Noãn nhất thời muốn nhảy dựng từ trên giường lên.


Lệ phi một thân áo trắng, tóc đen, đứng trước mặt Noãn Noãn, khuôn mặt xanh mét mang theo nụ cười làm cho người ta sợ hãi: “Tỷ ~ tỷ ~ người ~ trở ~ về ~ thật ~ tốt….”


Noãn Noãn hung hăng nuốt nước miếng một cái, ngồi dậy nhìn Lệ phi một cách đề phòng: “Ai cho ngươi vào đây?”


Lệ phi cười hắc hắc, nụ cười này giống như tiếng cười của oan hồn đến từ địa ngục làm cho Noãn Noãn nổi da gà khắp người: “Muội ~ muội ~ đều ~ ở ~ chỗ ~ này ~ a, kẻ từ khi tỷ tỷ đi muội luôn ở chỗ này chờ Hoàng thượng, Hoàng thượng mỗi ngày đều ghé đến Phượng Vũ cung, muội muội liền đứng ở sau màn chen len lén nhìn hắn………..” Cô ta bỗng nhiên hét lên một tiếng: “Đúng vậy, đây cũng là phúc của tỷ tỷ ta mới có thể nhìn thấy hắn.”


Noãn Noãn xoa xoa đầu, cô cảm thấy nhức đầy, cô nhất thời kích động trở lại mà quên mất trong cung này còn có Lệ phi, Diêu phi.


“Lệ phi nương nương, tại sao người lại ở chỗ này?” Mộ Dung Thánh Khuy chờ đợi sốt ruột ở ngoài thì liền tiến vào, hắn vừa nghe được nụ cười quỷ mị của Lệ phi liền khong nhịn được mà la lớn.


“Thập nhất, mang nàng ta đi đi, ta thật sự rất nhức đầu.” Noãn Noãn vội vàng phất tay mooyj cái.


Lệ phi ngẩn ra, vội vàng đem thân thể lui về sau: “Ta không đi, ta không đi, ta muốn ở chỗ này đợi Hoàng thượng, ta muốn ở chỗ này đợi Hoàng thượng.”


Trên mặt Mộ Dung Thánh Khuynh hiện lên vài vạch đen, hắn không vui nhíu nhíu mày, vung ta lên thì có hai thị vệ tiến tới, một người bên phải một người bên trái kéo Lệ phi rời khỏi.


“Ta phải chờ Hoàng thượng, ta phải chờ Hoàng thượng. Các ngươi đều đáng chết, đáng chết.” Lệ Phi điên cuồng la lên.


Noãn Noãn thở dài, xem ra cô trở lại chính là một sai lầm. Ông trời, rốt cuộc thì cô cũng đã suy nghĩ như thế nào mà trở về cái nhà tù này?


Mộ Dung Thánh Khuynh đứng trước mặt Noãn Noãn đột nhiên mở miệng: “Noãn Noãn, cảm ơn cô.”


Noãn Noãn sững sờ, ngẩng đầu: “Cảm ơn ta? Cảm ơn ta vì cái gì?”


“Cảm ơn cô đã ở bên cạnh Hoàng huynh lúc huynh ấy khó khăn nhất.” Mộ Dung Thánh Khuynh nhẹ nhàng cười nói, ánh mặt trời trên mặt hắn nhẹ nhàng chiếu rọi: “Chưa có lúc nào như lúc này, cảm giác của ta rất chân thật, bởi vì cô, Noãn Noãn, bởi vì cô đã xuất hiện. Cho nên, cảm ơn cô.”


Noãn Noãn dường như khong hiểu ý tứ của Mộ Dung Thánh Khuynh.


“Đừng vì Lệ phi điên khùng kia mà làm ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của ngươi.” Giọng nói của Mộ Dung Thánh Khuynh rất dịu dàng: “Hôm nay là lần đầu tiên Hoàng huynh cười từ sau khi cô bỏ đi. Cho nên Noãn Noãn, xin cô hãy ở lại, mặc kệ Lê phi kia hay bất kì kẻ nào cũng đừng phân tâm.”


Noãn Noãn thở dài: “Thập Nhất, đã lâu không gặp, ngươi đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi.”


Mộ Dung Thanh Khuynh cười mê hoặc: “Đó là bởi vì ta cần phải đối mặt với một số chuyện, con người luôn sẽ phải trưởng thành không phải vậy sao? Trước kia Hoàng huynh luôn luôn bảo hộ ta rất tốt, đem tất cả những khó khăn thay ta chịu đựng. Ta trưởng thành cũng chỉ mong thay Hoàng huynh chia sẻ. Có ta bên cạnh Hoàng huynh, Mộ Dung Vương Triều sẽ trường tồn.”


Noãn Noãn trầm mặc thật lâu mới nhìn Mộ Dung Thánh Khuynh, nội tâm trở nên kích động.


Một nơi khác trong sân, Phong Tễ, Vân Vụ, lôi Đình ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều có lời muốn nói nhưng lại không nói được lời nào.


“Hiện tại phải đối đầu với kẻ địch hung mạnh, chuyện tư tình nữ nhi trước nên tạm thời buông xuống, nhưng lại nói loại chuyện như này không phải ai cũng có khả năng kiểm soát theo ý mình. Lão đại tự nhiên sẽ có biện pháp giải quyết.” Vân Vụ cuối cùng cũng nhỏ giọng nói.


Phong Tễ cung Lôi Đình liếc nhìn nhau một cái, trước mắt cũng chỉ có thể như thế. Nhưng bọn họ trước hết là phải tìm chỗ ẩn nấp cho thật kỹ, tránh để cho bại lộ thân phận của lão đại.


Noãn Noãn ngủ một giấc đến trưa, trong lòng luôn cảm thấy hoảng hốt, dường như luôn có một người ngồi ở bên giường của cô, nhìn cô, làm cho cô cảm thấy không thoải mái.


Rốt cuộc cô cũng mở mắt, thì nhìn thấy một đôi tròng mắt đen tĩnh mịch.


“Thì ra là người.” Noãn Noãn nhàn nhạt mở miệng, nhíu nhíu mày : “Hèn chi ta ngủ không có ngon.”


Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi cười cười: “Nhưng cũng đã một canh giờ, nhưng ta cũng thật kiên nhẫn ngồi im lặng một canh giờ, trước giờ chưa từng có chuyện này.”


Noãn Noãn không thèm để ý đến hắn chỉ vuốt ve bụng, cô vừa định nói là đói bụng thì nam nhân đã cầm lên một chén cháo bưng tới cho cô: “Nàng đẫ đói bụng lâu rồi, không thể ăn ngay thức ăn dầu mỡ, uống trước một chén ngân nhĩ hát en này, ta sẽ sai ngự thiện phòng làm một chút đồ ăn nhẹ mang lên.”


Noãn Noãn nhận lấy bát cháo, trong đầu không nhịn hiện lên bộ dáng cợt nahr của Kim Ưng, cô vội vàng lắc lắc đầy một cái, đem hình ảnh Kim Ưng trong đầu quăng đi, cô uống một hơi hết toàn bộ bát cháo.


Ngước mặt lên thì nhìn thấy Mộ Dung Thánh Anh đang chắp tay đứng ở trước cửa sổ, bóng dáng thon gầy chắn ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ.


Noãn Noãn không muốn khuấy động tâm tư của mình, chính vì vậy đành mở miệng nói: “Tình hình ngoài thành như thế nào rồi?”


“Thật yên tĩnh, có lẽ Mộ Dung Thánh Li còn chưa kịp phản ứng lại. Chỉ là, nàng làm sao lại khiến cho quân đôi kinh thành nghe theo lời nàng phân phó?” Nam nhân chậm rãi xoay người, hỏi.


“Ta trộm lệnh bài của Long Chiếu An.” Noãn Noãn hả hê nhướng nhướng mày.


“Quả nhiên.” Mộ Dung Thánh Anh gật gật đầu một cái : ” Ta biết Long Chiếu An sẽ không dễ dàng như thế mà giúp đỡ ta, nhưng chỉ qua một đêm Long Chiếu An sẽ mang theo rất nhiều đội quân của kinh thành đến, đến lúc đó quân đội ở Đô Thành sẽ trở thành sức mạnh nguy hiểm nhất.”


“Yên tâm đi, ta đã dùng dược với bọn họ, hiện tại tính mạng mỗi người bọn họ đều ở trong tay ta, bọn chúng không dám làm loạn.” Noãn Noãn cười hắc hắc: “Mặc dù thủ đoạn có chút hèn hạ, nhưng mà trong thời gian ngắn chỉ nghĩ ra được điều đó.”


Mộ Dung Thánh Anh lẳng lặng nhìn nụ cười xảo trá của cô, hắn từ từ tiến lên ôm lấy cô: “Coi như trân này có thua, ta cũng sẽ cảm tạ trời cai, ít nhất, nàng cũng vì ta, vì Mộ Dung Thánh Anh trở lại.”




Suy nghĩ cả đêm, Noãn Noãn vẫn quyết định rời đi, nếu vật cô mang đến là vật Mộ Dung Thánh Anh cần tìm thì cô không cần ở lại nơi này nữa.


“Nghe Thập Nhất nói nàng muốn gặp Trẫm?” Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi đi vào

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tử vi ngày 16/03/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo

Truyện Mình Chia Tay Rồi Mà Em Full

Nếu Bạn Đang Cảm Thấy Mình Không Hạnh Phúc, Có Thể Đó Chính Là Do Bạn Mà Thôi

Về Nhà Thôi, Sài Gòn

Không Đợi Anh Ngoảnh Lại