Người nọ vừa nói vừa khoa chân múa tay, liều mạng muốn người khác tin tưởng hắn.
Noãn Noãn một thân nam trang hơi nhíu mày, nếu người mặt sẹo này không khoác lác, trên thế giới này người giả mạo Kim Ưng hình như cũng không nhiều lắm. Dù là dám giả mạo, cũng không cần thiết rêu rao đi khắp nơi. Dù sao thân phận Kim Ưng tối tăm, chỉ cần triều đình hạ lệnh một cái thì chính là khâm phạm của triều đình.
Nếu quả thật là Kim Ưng, vậy tại sao Kim Ưng lại muốn làm vậy? Chẳng lẽ… Noãn Noãn nhanh chóng nghĩ tới một khả năng, chợt đứng lên.
Sắc mặt Long Khê tối sầm lại, kéo tay Noãn Noãn: “Nàng muốn đi tìm hắn?”
Noãn Noãn gật đầu một cái: “Là hắn đang tìm ta!”
Đúng, nhất định là như vậy! Nhất định là hắn nhận được tin tức của Kim Ưng môn, biết cô rơi xuống vách núi, nhưng tin chắc cô không chết, cho nên cố ý bại lộ thân phận của mình, để cho cô tìm hắn. Đúng, nhất định là như vậy!
“Tại sao nàng muốn tìm hắn?” Long Khê hỏi lại lần nữa.
Noãn Noãn ngẩn ra, cũng chưa từng nghĩ qua vấn đề này. Lúc đầu chỉ là chấn kinh khi nghe lời nói của Vân Tụ, sợ Kim Ưng vì mình mà đấu với triều đình. Nhưng hiện tại hắn hoàn hảo không sợ ở Đô thành rêu rao khắp nơi, xem ra là không phải bị thương. Cho nên cô đi tìm hắn, là có ý gì?
Noãn Noãn chậm rãi ngồi xuống, đột nhiên phát hiện mất đi mục tiêu tìm kiếm Kim Ưng, cô lập tức trở nên không còn chuyện gì, hình như cũng chỉ còn lại một con đường tiêu dao sơn thủy cùng Long Khê!
Long Khê lập tức vui vẻ ra mặt, vui mừng lôi kéo tay Noãn Noãn nói: “Chúng ta ăn nhanh đi, nơi này thực sự là quá ồn rồi. Ta nghe nói cách đây không xa có một một rừng hoa mai, thời tiết rét lạnh, chính là mùa mai nở rộ, chúng ta đi xem một chút nhé!”
Hoa mai… Noãn Noãn sững sờ, vừa nghĩ tới hoa mai liền nghĩ tới Mộ Dung Thánh Anh, không biết thương thế của hắn… Thôi, cần gì phải nghĩ nhiều như vậy, hắn không phải đã đem cô làm lợi thế trao đổi cùng Thánh Nguyên vương gia hay sao, còn nghĩ nhiều như vậy làm gì!
Noãn Noãn cúi đầu ăn cơm, nhưng tâm tình vui vẻ từ từ thay đổi. Ở đáy lòng, hình như bị cái gì đè nén, không thoải mái chút nào.
Trong khi Noãn Noãn đang cùng Long Khê ăn uống no nê muốn rời đi, ngoài cửa tiến vào ba hiệp khách giang hồ. Thấy mọi người đang nghị luận chuyện Kim Ưng, một tên trong đó bộ dáng cũng tính là tuấn tú lớn tiếng nói: “Mọi người, tin tức đó cũ rồi. Ta vừa mới từ Đô thành tới đây, nghe nói Kim Ưng đã bị bắt, hiện đang bị giam ở trong thiên lao!”
Tất cả sững sờ, lập tức vây quanh người đó, rối rít hỏi thăm nguyên nhân.
Noãn Noãn cũng đứng bật dậy, vọt tới trước mặt tên hiệp khách trẻ tuổi kia lớn tiếng hỏi: “Ngươi nói thật sao?”
“Vậy giả bộ chắc?” Hiệp khách trẻ tuổi thấy nhiều người vây quanh mình thì cảm thấy rất hứng thú, lập tức ngẩng đầu lớn tiếng kêu: “Hiện tại chuyện này đã truyền khắp Đô thành, hoàng thượng cũng đã phát hoàng bảng muốn trừng trị Kim Ưng!”
Noãn Noãn chợt xoay người chạy ra ngoài.
Long Khê theo sát phía sau, đợi Noãn Noãn ra khỏi tửu lâu, một tay lôi kéo Noãn Noãn: “Nàng tin tưởng lời nói của nam nhân kia?”
Noãn Noãn gật đầu một cái: “Mặc kệ như thế nào, tôi muốn đi Đô thành!”
“Nàng quên mất Mộ Dung Thánh Li vẫn còn tìm nàng sao? Nàng quên mất Mộ Dung Thánh Anh dây dưa sao?” Long Khê một phát bắt được cô, lôi cô vào trong ngực: “Noãn Noãn, đừng đi, chúng ta tiêu dao giang hồ, đừng động tới những thứ nhàn sự này nữa!”
Noãn Noãn chậm rãi thu hồi tay của mình, ngước mắt chăm chú nhìn Long Khê: “Long Khê, chúng ta không có bất kỳ quan hệ…”
Noãn Noãn còn chưa nói hết, đã bị hôn môi thật mạnh. Lần này rất dễ nhận thấy kỹ thuật hôn môi của Long Khê đã có tiến bộ, không lung tung cắn nuốt như lần trước, rất nhanh ngậm vào môi của cô, cùng dây dưa.
Noãn Noãn bị hắn hôn nói không ra lời, chỉ có thể đẩy hắn ra xa. Khoảng cách an toàn, nàng mới bắt đầu thở hổn hển.
“Noãn Noãn, nàng còn nói như thế nữa, ta sẽ lại hôn nàng!” Long Khê cũng hơi thở hổn hển, uy hiếp nói.
Noãn Noãn tức cười, phiền não trong lòng, nhưng mà đối với chấp nhất của Long Khê, không thể ghét nổi.
“Hiện tại ta đưa nàng đi ra ngoài. Nếu không phải là có chuyện quan trọng phải làm, ta sẽ không để cho nàng một mình mạo hiểm, chỉ là…” Long Khê chợt cười một tiếng, nháy nháy mắt khác thường, lòng bàn tay mở ra, một ngọc bội Phi Long xuất hiện, chỉ thấy ngọc bội kia trong suốt, nhất định không phải là phàm vật.
“Nàng mang ngọc bội này theo, nếu như gặp phải nguy hiểm thì lấy ra. Ta tin thiên hạ này không có người nào dám đối nghịch với Hộ Long điện!” Long Khê nghiêm túc nói, đặt ngọc bội vào trong lòng bàn tay cô.
Noãn Noãn chỉ cảm thấy ngọc bội kia thật nặng nề, chỉ có điều từ trước đến nay cô không bao giờ chê vật hộ thân, hơi chần chừ thu lại.
Long Khê đột nhiên cười hài lòng đến khác thường, kéo Noãn Noãn đi ra ngoài: “Đi nhanh đi, thừa dịp phụ hoàng ta chưa trở về!”
Noãn Noãn đi theo hắn, trực tiếp tiến vào một khung cảnh hỗn độn. Chờ đến khi thấy rõ được cảnh vật trước mắt, mới phát giác mình đang ở trên một đường lớn, bên cạnh chính là con ngựa trắng ban đầu của cô, ngoái đầu lại nhìn sau lưng, lại không thấy gì cả.
“Nàng không tìm được cửa vào đâu, nơi này là đường lớn đi thẳng tới Đô thành, nàng cưỡi ngựa đi về phía trước là có thể tới nơi rồi. Ba ngày sau ta ở chỗ này đợi nàng. Noãn Noãn, nàng nhất định phải trở lại, nếu như nàng không trở lại…” Long Khê nói xong, lại tiến đến gần.
“Được được được!” Noãn Noãn chỉ có thể đầu hàng, trước hết hiện tại cô phải thoát khỏi Long Khê rồi mới nói tiếp!
Long Khê lại cười hả hê giống như đứa trẻ!
Nhìn nàng cưỡi ngựa càng ngày càng xa, vẻ mặt hài lòng ở trên mặt Long Khê buông xuống, rất ưu phiền, tung người biến mất ở quan đạo khác trong rừng rậm.
Trong đại điện rực rỡ, một nam nhân cao cao tại thượng, ngũ quan tuấn tuyệt, khí thế xuất thần, như thần tiên giáng thế, cùng một thân y bào vàng óng ánh, lạnh lùng nhìn hồng y nam tử đứng ở phía dưới.
“Khê nhi, tại sao con muốn làm như vậy?” Âm thanh trong trẻo của nam nhân Như Hồng Chung vang lên, uy nghiêm làm cho tất cả mọi người trong điện đều chấn động.
Hai nam tử mặc áo xanh đột nhiên quỳ xuống đất: “Thánh Hoàng, điện hạ phạm sai lầm, Long Cẩm Phượng Phiên khó chối tội này!”
Thánh hoàng lạnh lùng nhìn vẻ mặt quật cường của Long Khê, không kiên nhẫn phất nhẹ tay: “Không liên quan đến các ngươi, thiên lý tuần hoàn, thiện ác hữu báo, Hộ Long điện thật muốn đổi chủ!”
Long Khê đột nhiên ngẩng đầu l