Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu? (xem 4657)

Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu?

e cô nói, chị ta dừng uống rượu lại…
– Cô có nhận xét về tôi? _ chị ta hỏi.
– Ưmmm… _ cô chống cằm. – Một người phụ nữ đẹp, thành đạt, có địa vị… một người sống có “chủ nghĩa” của mình, nhưng…
– Sao không nói tiếp?
– Đáng tiếc thay, chị rất cô độc, nặng trĩu về vấn đề tâm tư tình cảm nhưng lại không biểu hiện nó ra ngoài mà chỉ nói với rượu và lòng mình.
Chị ta mỉm chi và gật gù nhẹ.
– Giỏi lắm, cô có cái nhìn rất tinh tế. _ chị ta nói.
Cô nhún vai.
– Làm bạn được chứ? _ chị ta đề nghị.
– … Tôi sao?
– Uhm!
– Chị thấy rồi đó, tôi không có gì để chị có được lợi ích đâu.
– Thì sao?
– Một người thành đạt như chị lại muốn làm bạn với tôi sao?
– Đâu phải đồng đẳng cấp mới trở thành tri kỉ.
– …
– Em tên gì? _ chị ta thay đổi cách xưng hô.
Cô cầm túi xách đeo lên vai, đứng dậy khỏi ghế và vén một bên mái tóc lên tai như làm duyên.
– Có duyên thì sẽ gặp lại thôi. Chào chị! _ cô cố tình ghé gần lại tai chị ta, nói xong mỉm cười rồi mới ra về.
Không biết kết quả sao nhưng chị ta vẫn liếc nhìn cho đến khi cô khuất hẳn.
“Yêu một ai là khi từ trong nghĩ suy là bao đợi mong
Đời em đã vui hơn xưa vì ta đã gần bên nhau…”…
– “Sao rồi em?” _ Thiên Tuấn.
– Không sao cả.
– “Là sao?”
– Còn phải chờ xem nữa mà anh.
– “Uhm, em về nhà luôn chứ!?”
– … Em cũng chưa biết nữa.
– “Em có đi đâu thì cũng về nhà sớm chút nhé!”
– Vâng!
Cô tự hài lòng với chính mình…

Quyết định tản bộ về nhà, cô chậm rãi lang thang dưới hàng cây cùng những cơn gió nhẹ đủ để làm vài sợi tóc bay bay.
– @#$@%#%^… _ đang thư thái thì bỗng cô nghe có tiếng xô xát, cãi vã từ trong hẻ
hẻm tối.
Với bản tính tò mò của cô thì cô không thể vờ như không có chuyện gì mà đi khỏi đó được.
Cẩn trọng dòm trước ngó sau, cô khẽ bước từng bước để tiến gần đến nơi phát ra tiếng cãi vã.
Là một đám côn đồ đường phố đang xử một người nào đó. Cô đã cố để nhìn ra người đó nhưng do trời tối, lại bị bọn chúng vây kín nên cô không thể.
*Bọn đầu trâu mặt bặm trợn bụng lợn này mà đụng vào chắc khó mà yên thân* _ cô nghĩ. *Nhưng chả nhẽ lại thấy chết mà không cứu?… Không được, không được, nhẫn tâm quá Na à… Nhưng mà nhìn bọn này “hoang dã” thế lỡ mình ra chúng thấy lại làm tới thì sao?* _ cô vò đầu bứt tóc. *AAA* _ trong đầu cô chợt lóe lên một kế hoạch.
Cô kéo áo kên cột thành một chiếc nơ dưới ngực, kéo quần jean xuống một chút để hở ra phần eo thon trắng, tháo một khuy áo ở cổ đủ để mát mẻ nhưng không quá lố, tô son lại cho đôi môi đỏ thêm phần căng mọng, chỉnh trang lại đầu tóc và cô bắt đầu làm “diễn viên”.
– Có chuyện gì mà ồn ào vậy? _ cô đứng chống hông sang một bên.
Nghe có tiếng người khác chúng liền dừng lại và nhìn về phía bóng tối có phát ra tiếng nói rồi lại nhìn nhau.
Từ trong bóng tối, cô dần dần bước ra nơi có lập lòe ánh điện và tiến ngày càng gần đến bọn chúng.
Bước đi chuyên nghiệp như những cô người mẫu gạo cội trên đôi dày cao gót, cô đút tay vào túi đi, nhìn về bọn chúng bằng ánh mắt gợi cảm đầy quyền lực nhất.
– He he… _ một tên cười khảy, đưa đưa lưỡi trong miệng làm phồng một bên má. – Thì ra là một cô em dễ thưn (dễ thương).
Trong khi bọn chúng đang hả hê thì cô cố để tìm ra người đang bị bọn chúng vây quanh.
*Không… không… không phải là cậu chứ!?* _ cô hy vọng.
Nhưng sự thật đó chính là cậu, không hiểu tại sao cậu lại rơi vào tay chúng, đã có chuyện gì???
– Cô em định đến chơi với bọn anh à, nhưng để lúc khác nhé, bây giờ bọn anh đang bận xử tên này đã.
– Her _ cô nhếch mép. – Ai nói là tui đến để tìm mấy người?
Bọn chúng nhìn nhau, có vẻ bắt đầu thú vị.
– Vậy… cô em đi tìm ai? _ hắn nhìn cô hỏi rồi quay lại phía sau.- Không lẽ là… tên đó!? _ hắn hất mặt về phía cậu.
Cô thản nhiên bước qua mặt bọn nó để đến gần cậu. Nhìn những vết thương đang rỉ máu của cậu, cô xót lắm! Nhưng giờ không phải là lúc thể hiện tình cảm.
Cô đưa tay ôm lấy má cậu:
– Thì ra anh ở đây, anh có biết là em đợi anh lâu lắm rồi không? “Sao anh không đến? Em giận!” Em đã nghĩ vậy đó. Không sao rồi, em sẽ đưa anh về nhé. _ cô nói rồi đỡ cậu đứng dậy, để cậu khoác lên vai và dựa vào mình. Cậu đã say khướt, lại bị đánh bầm dập nên không còn đủ tỉnh táo để nhận thức được gì nữa, chỉ biết có điểm tựa thì dựa vào theo bản năng mà thôi.
Vừa định bước đi thì một tên đứng ra trước mặt cô. Hắn quẹt mũi ra oai.
– Dễ vậy sao cô em? Dám qua mặt tụi này hở? Cô em nghĩ bọn anh là ai vậy?
– Nếu muốn êm đẹp thì để chúng tôi đi, bằng không…
– Không thì sao? _ hắn cắt lời cô.
– Thì… thì sao??? _ cô hỏi lại và thêm điệu cười khảy.
– Khốn nạn! Mày dám trả treo với anh hả? Mày có biết anh mày là ai không mà dám láo hở con kia?
– Biết chứ.
– Hứ, tốt, biết thì liệu hồn mà lựa cách ăn nói với anh. _ hắn khoanh tay ngạo nghễ.
– Là một tên du đảng ở ngõ phố tối, một con ếch ngồi đáy giếng hống hách, ưmmm… gì nữa ta… Để chừng nào nghĩ ra thì tui nói cho nghe sau heng.
– Mày… _ hắn trợn mắt, nghiến răng trèo trẹo. – Được lắm, để anh dạy cho cô bé biết thế nào là lễ độ. _ hắn nói rồi hất mặt về phía cô, lập tức bpnj đàn em đều bước lên vây quanh cô và cậu.
Cô cười khảy.
– Muốn cá cược một chút cho thêm phần hấp dẫn không? _ cô hỏi.
– Hahaha… anh ngưỡng mộ cô thật đấy, sắp chết đến nơi rồi mà còn muốn cược với anh à.
Cô nhún vai.
– Ok, cược gì?
– Tôi và anh ai thắng.
– Hahaha… haha… con bé này điên rồi, chúng mày có nghe nó nói gì không? Chúng mày nói kết quả cho nó nghe đi.
– Sao? Không dám cược à? _ cô vênh mặt. – Nếu tôi thắng, các anh phải làm theo yêu cầu của tôi.
– Còn thua?
– Thì ngược lại.
– Chắc chứ.
Cô gật đầu.
Dìu cậu lại ngồi gần bức tường để cậu ngồi nghỉ rồi quay ra.
Vuốt nhẹ tóc mái sang một bên theo nếp, cô bắt đầu…
“Yaaaa… hậy… “bụp”… “huỵch”… AAA… “xeng”…hự…@#%$$#^%$%”
Những âm thanh gợi mở nhưng còn kết quả…
– Biết cái mà anh gọi là lễ độ thế nào rồi chứ? – Mày là ai? _ hắn thở hổn hển và nói.
– Muốn biết thì theo anh hai Long của bọn mày đến gặp chị ha.
Nghe đến tên đàn anh, bọn chúng có vẻ lấp liếm.
– Nghe đây, từ giờ còn để tôi thấy mấy người hà hiếp người khác hay một cơn gió vô tình vui vui kể tôi nghe mấy người làm thì… cứ thử trái lời đi rồi sẽ biết.
Cô nói rồi đến đỡ cậu dậy và đi khỏi đó.
………….ooO
Cô gọi một chiếc taxi và đưa cậu về nhà mình.
– Anh hai! Anh hai! _ cô gọi cửa.
“Kẹt két” _ Thiên Tuấn ra mở cửa.
– Ai vậy em?
– Giúp em đưa cậu ta vào nhà đã. _ cô gấp gáp.
Thiên Tuấn đỡ lấy cậu đưa vào nhà. Cô đóng cửa lại vội vàng rồi chạy theo

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tôi Bị Thua Một Cậu Nhóc Khi Tán Tỉnh Cô Đồng Nghiệp

Tối đến, cô ấy sẽ về!

Truyện Shock Tình Full

Có những người thứ ba không thể đánh ghen

Gái ế nhận quả đắng sau quyết định gây sốc khi bố mẹ thúc giục chuyện kết hôn