Đã nhớ một cuộc đời - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Đã nhớ một cuộc đời (xem 2599)

Đã nhớ một cuộc đời

m mưa để đến với nó? Tình cảm nó dành nhỏ là gì đây?.. Hazzj, mà quan trọng hơn là có để nhỏ về tối nay không nhỉ?.. Trong khi ngoài kia.. Trời tối ,đường vắng..lại mưa to nữa chứ.. Nhỏ còn là con gái. Nên rất nguy hiểm.. Khó nghĩ quá.. Nó nhìn qua bát mì yêu quí của nó.. Trương xừ nó rồi @@
Mãi lúc lâu sau nhỏ mới ra… Nhìn nhỏ buồn cười lắm.. Hai tay cứ giữ cạp quần.. Rộng thùng thình.. Nó mặc còn rộng nữa là nhỏ.. Mà quên, nhỏ này cao hơn nó thì phải @@.
_ Có trun mà.. Thắt vào việc gì phải giữ thế?
_ Vậy ạ..? Em không để ý..hihi.- Nhỏ lại quay vô phòng tằm một lúc mới bước ra.
_ Anh ơi ăn nha..
_ Ừ ăn đi..- Nó tiến đến bát mì của mình.. Nhỏ cầm bát mì đổ luôn xuống chỗ ống thoát nước @@.. Xong quay ra lườm nó..
_ Ăn cái kia.. Không phải cái này..!
_ Ơ..nhưng..?
_ Nhưng gì.. Anh phải ăn cùng em ..!- Nhỏ quát.@@
_ À…ừ được rồi..
Xong nhỏ lúi húi mở cái bọc ý ra.. Bày.. cơm với gà.. Còn một đĩa gì xào nữa.. Nhìn ngon thôi rồi.. Nó đang đói nữa chứ..
_ Anh ơi..- Mặt nhỏ tự nhiên xụ xuống gọi nó.
_ Hả?
_ Nó nguội rồi..- nhìn nhỏ nhăn nhăn trông buồn cười thật =)).
_ Ừ.. Không sao vẫn ăn được mà.
_ Phòng anh có bếp không?
_ Không.
_ Thế anh đun nấu kiểu gì??
_ Có đun nấu bao giờ đâu.
_ Anh ăn mì suốt hả?
_ Không.. Chán quá thì mua bánh mì với cơm hộp về ăn.
_ Eo ơi.. Cái đồ lười..- Tự nhiên chê nó chứ.
_ Kệ.. Thôi ăn đi.
_ Anh lấy bát đũa đi..hihi- Nó vào lấy.. Phòng có một mình lên nó mua có một bộ.. Thành ra giờ mỗi thứ chỉ có một cái @@.
_ Em ăn trước đi.. Anh ăn sau..
_ Ủa.. sao vậy anh?
_ Có một cái bát với thìa thôi.. Anh sống một mình mà..- Nhỏ bỗng nhiên nhăn mặt nhìn nó..
_ Không biết.. Anh phải ăn với em..!
_ Ăn thế nào được..?
_ Ngồi đây..!- Nhỏ chỉ chỗ bên cạnh nhỏ.. Nó ngồi xuống.. Xong nhỏ tự xúc một thìa ăn.. Thìa tiếp theo nhỏ chìa trước mặt nó.. Gì vậy trời @@.
_ Há ra..!- Nhỏ dám ăn chung kiểu này với nó sao..?
_ Ơ.. Thôi..- Nó lúng túng.
_ Mau lên.. Em mỏi tay rồi đấy nhá..- Giọng nhỏ có vẻ cáu.. Nó sợ…
_ Anh…tự ..làm được mà..-Nó vẫn run run.. Nhỏ này bạo thế không biết.
_ Há..!!!- Nhỏ gào lên.. Nó giật mình.. Đã thế, ăn thì ăn.. Sợ quái gì.. Nhỏ không ngại.. Chả nhẽ nó ngại.. Ăn luôn miếng cơm..
_ Hihi… Ngoan..- Nhỏ thay đổi thái độ luôn.. Xong vuốt mặt nó một cái chứ.. Nhục không tả được.. Cảm giác như là trẻ con bị nhỏ trông ý.. Nó cứ im ỉm.. Chả dám nói gì nữa.. Ngộ nhỡ nhỏ lại khùng lên thì tiêu.. Cứ thế nhỏ một miếng.. Lại xúc nó một miếng.. Lâu lâu còn quay sang nó cười cười chứ.. Cho đến khi hết suất cơm.. Nhỏ kều kều nó..
_ Ngon không anh? Hihi..
_ Cũng được.
_ Nhờ ăn chung thìa với em đấy..hihi.
_ Hơ.. Có bệnh gì về răng miệng không vậy?- Nó trêu nhỏ.. Thấy nhỏ thoáng đỏ mặt.
_ Cái đồ.. Đồ vô duyên..
_ Một cách gọi khác của sự trung thực..
_ Này thì trung thực này..- Nhỏ bấu vào hông đó.. Đau chảy nước mắt.. Vừa ăn xong nữa chứ..
_ Ái.. Đauuuu!
_ Chừa chưa.. Lần sau nói nữa không..?
_ Không biết..! Ái.. Đau..! Bỏ tay ra.. Chừa rồi..
_ hihi.. Thế phải ngoan không..- Xong nhỏ xoa xoa vô vết bấu @@.
Nó đứng dậy.. Không nói gì… Bê đống bát đũa kìa đi rửa điên thật.. Nhỏ nhìn nhìn nó.. Trông mắt lạ lắm, bộ chưa thấy ai rửa bát bao giờ chắc..
Rửa xong thì lại gần hỏi nhỏ.. Vì giờ muộn rồi.. Trời thì vẫn mưa to.. Tính sao đây..
_Nè.. Muộn rồi đấy.. Có về không..?
_Không..
_ Hả.. Bộ muốn ở đây luôn chắc..?
_ Ừ.. Tối nay em ngủ đây.. Giờ mưa chả muốn ra ngoài..- Phòng nó hay phòng nhỏ vậy trời @@.
_ Ơ.. Nhưng bố mẹ em.. Không nói gì à..?
_ Anh ko phải bận tâm chuyện đó.. Tối nay chắc chắn sẽ ngủ ở đây cùng anh hihi..- Mặt nhỏ nhìn gian gian.. Nó thì đỏ mặt lúng túng..
_ Không được.. Ngủ gì..
_ Xì.. Chỉ ngủ thôi.. Đầu óc anh nghĩ linh tinh gì mà mặt đỏ lên thế kia.. Đáng yêu quá..hihi.
_ Thế không sợ anh làm gì em à..- Nó để mặt dê dê tính trêu lại nhỏ vì đang ngại quá..
_ Có mà dám.. Em tha không làm gì anh thì thôi..- Ôi trời ơi.. Con nhỏ này hóa quỷ rồi.. Đã thế làm gì thì làm luôn đê.. Đây không sợ nhá =)).
_ Ừ.. Tuỳ.- Nhỏ không nói gì nữa ngồi hơ tóc xong vô đánh răng bằng bàn chải nó.. Nó thấy vậy thì không đánh răng nữa lấy chai nước muối ra ngậm.. Người đẹp gì mất vệ sinh.. Đã ăn chung thìa còn sài chung bàn chải nữa @@.
_ Không đánh răng thì tối nay khỏi ngủ nhé..
_ Em dưới đất anh trên giường.. Không lo.
_ Em trên giừơng anh dưới đất chứ hihi..
_ Ờ cũng được..
Xong nó bảo nhỏ đi ngủ.. Ngại thật.. Lần đầu chung phòng với con gái.. Nó lau sạch sàn rồi trải tấm bạt cũ xong đè mấy cái áo lên.. Tốt.. Được chỗ ngủ rồi còn gối thì là sách trồng lên nhau.. Nó nằm xuống.
Chap 41.
Tắt điện..phòng tối om..hơi khó chịu một chút vì không quen.. Với lại tiếng mưa ồn quá làm nó khó ngủ.. Không khí hơi lạnh do cũng gần đêm rồi.. May mà trước về quê mẹ có nhét mấy bộ quần áo dành cho mùa đông vô balo lên nó lấy đắp tạm.. Nhưng vẫn hở chân.. Nó nằm co ro, trằn trọc nghĩ về nhỏ Ly.. Nghĩ về từng hành động nhỏ dành cho nó.. Từng cử chỉ.. Tất cả đều rất mới trong tâm trí nó.. Quá khó hiểu.. Vẫn chỉ hai từ “tại sao”.. Chả lẽ nhỏ thích nó.. Không đời nào.. Người như nhỏ việc gì phải chú ý đến thằng nhà quê lên tỉnh như nó chứ.. Chán thật, tiếng mưa bên ngoài hình như không muốn dứt.. Càng ngày càng to hơn thì phải.. Không biết nhỏ đã ngủ chưa.. Từ nãy giờ không thấy nhỏ cử động gì, vì giường nó cũ.. Chỉ cần cử động chút thôi là sẽ có tiếng kẽo kẹt.. Im thế này chắc nhỏ ngủ rồi.. Đầu nó lại suy nghĩ.. Chỉ về nhỏ Ly thôi.. Không ai cả.. Chính nó giờ cũng không hiểu nổi bản thân mình nữa.. Nhỏ thật kì lạ, lúc thì tỏ ra ghét nó.. Lúc lại quan tâm đến nó một cách thái quá.. Lúc hồn nhiên ngây thơ.. Lúc lạnh lùng.. Đôi khi lại cá tính năng động @@.. Càng về đêm cái lạnh càng ngự trị lấy con người nó mặc dù đã đắp vài cái áo gió rồi..Tự dưng lại thấy lo cho nhỏ Ly, với chiếc vỏ chăn mỏng của nó liệu rằng nhỏ đủ ấm không nhỉ? Bứt rứt quá nó ngồi dậy ngó lên chiếc giường.. Nhỏ nằm quay mặt vô trong lên nó không nhìn thấy.. Nhưng cái dáng thì cong như con tôm rồi.. Chắc lạnh.. Nhỏ cao nên cái vỏ chăn của nó không đủ phủ kín đôi chân nhỏ. Nó lấy những chiếc áo gió mình đang đắp phủ lên tất cả chỗ nào hở trên người nhỏ.. Nó chỉ biết làm vậy sẽ giúp nhỏ ấm hơn.. Còn nó thì nằm không.. Ít ra thế này còn đỡ hơn việc nhỏ dầm mưa mang thức ăn đến cho nó.. Hơi rét nhưng nó chịu được.. Bỗng tiếng giường kẽo kẹt phát ra.. Chắc nhỏ trở mình.. Thôi kệ phải cố ngủ vậy.. Đêm rồi mà, mai còn đi học nữa.. Nó nhắm mắt..
_Anh ơi..- Giọng nhỏ Ly gọi nó.. Nó không trả lời..
_ Anh.. Ngủ rồi à?- Lại gọi tiếp.. Gì đây trời..@@
_ Ừ.. Sao?
_Hihi.. Ngủ mà trả lời được hả.
_Ừ.. Ngủ rồi nhưng vừa bị gọi dậy.
_ Thế hả.. Thế anh ngủ rồi, vậy ai đắp cái này cho em nhỉ..hihi- Nó dưới sàn.. Nhỏ trên giường nên không nhìn thấy mặt nhỏ.. Nhưng nghe tiếng cười của nhỏ Ly có vẻ vu

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Mẹ yêu

Cho Tớ Giữ Cậu Trong Trái Tim Nhé

Nhớ Mãi Lớp Chúng Ta

Quỳ xin bạn trai cưới vì cái thai đã hơn 8 tháng nhưng anh ta lại từ chối rồi phóng xe đi nhưng 3′ sau thì…

Những tổn thương ấy đã làm em chai sạn phải không? <img src="/images/BaiDuThi_icon.gif" alt="">