Cuộc sống trêu chọc chó mèo của Nhị Nữu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Cuộc sống trêu chọc chó mèo của Nhị Nữu (xem 3925)

Cuộc sống trêu chọc chó mèo của Nhị Nữu

không gặp được hoàng thượng.” Cẩm y nam tử đang nhiên dám uy hiếp ta.


“Ngươi uy hiếp ta?” Ta cao giọng.


“Sao ~? Phải thì thế nào?” Cẩm y nam tử tự nhiên giọng nói pha chút vui vẻ.


Vốn vì thái độ kỳ quái của Đại biến thái đã khiến ta rất phiền muộn rồi, cẩm y nam tử này còn dám thêm dầu vào lửa? ! Ta lơi lỏng nắm tay, cẩm y nam tử kia còn tưởng ta sẽ buông tay…vừa trực thoát thân. Ta liền xoay người trở tay bẻ ngoặt cánh tay hắn vắt ra sau vai, cẩm y nam tử kia bất ngờ không kịp đề phòng gục ngã xuống đất ở tư thế chó bò.


“Ngươi…!…A…” Cẩm y nam tử lật lưng quay mặt lại phẫn nộ nhìn ta. Nói còn chưa kịp thành lời đã bị ta liên tiếp giậm người xuống lưng, quật bò trở lại!


Ta cưỡi trên người cẩm y nam tử, tay trái kéo vạt áo của hắn, tay phải chuẩn bị xuất ra một động tác rất không văn nhã, uy hiếp hắn “Còn dông dài thì đừng trách lão nương hung bạo, ngươi tin hay không tin! = = Hừm!”


“Ngươi…dám! ! ! !” Giọng nói cẩm y nam tử run run.


“Ngươi nói xem ta có dám hay không?” Ta mỉm cười ngọt ngào nói.


Cẩm y nam tử há hốc mồm nhìn ta, cuối cùng ủ rũ nói: “Ngươi…dám…”


“Biết được là tốt, còn không mau dẫn đường!” Ta thu hồi tay.


“Không cần dẫn đường, hoàng thượng, hiện tại đã bị ngươi cưỡi lên lưng rồi!” Cẩm y nam tử cười khổ đích xác trả lời.


⊙▽⊙, vận khí tốt như vậy sao? Tùy tiện quơ một cái được ngay Hoàng thượng?


“Đúng, thật xin lỗi, ta không cố ý ngồi lên ngươi!” Ta vội vàng đứng lên, cúi đầu khom lưng nói.


“Ngươi…thật sự không nhớ ra trẫm?” Hoàng thượng đứng lên, vừa phủi bụi y phục trên người, vừa thắc mắc nhìn ta.


Hả? “Ta phải nhớ kỹ ngươi sao?” Ta ngớ ngẩn hỏi lại.


“Xem ra Tư Đồ nói không sai, ngươi đã hoàn toàn thay đổi.” Hoàng thượng lẩm bẩm. “Nhưng bây giờ óc thẩm mỹ của ngươi cũng rất…đặc biệt!” Hoàng thượng đánh giá một hồi, gian nan rút ra kết luận.


“Đặc biệt chỗ nào, ta đây là vì cố ý muốn đánh động lòng người…” A ! ! ! ! Đúng rồi, lúc nãy ta vì muốn Tiểu Chu Tước đánh lạc hướng binh lính đã cởi bỏ hết nguyên bộ trang phục phụ kiện hoa hoa lệ lệ, bây giờ chỉ còn chừa lại cái đầu cắm đầy kim trâm hoa lệ, còn lại mặc trên người chỉ là áo khoác trắng toát, thoạt nhìn rất giống với âm hồn dã quỷ = =!


“Ngươi biết ta là ai?” Ta đột nhiên trở về đúng chỗ hoàng thượng đang nói lúc nãy.


Hoàng thượng gật đầu. Mở miệng nói: “Ngươi là Thần Vũ, nhưng hiện tại cần phải gọi là nhị Nữu.”


“Vậy Đại biến thái không nói với ngươi, ta mới thật sự là Thánh Nữ sao?” Ta thắc mắc.


“Ngươi bây giờ còn dám gọi Tư Đồ là Đại biến thái?” Hoàng thượng hăng hái nhìn ta. Suy nghĩ một hồi, sau đó nói: “Nhưng mà ta cũng đã biết trước ngươi mới thật sự là Thánh Nữ.”


“Vậy sao ngươi còn muốn xử trảm hắn làm chi!” Ta cảm thấy khó hiểu.


“Không phải ta muốn xử trảm hắn.” Hoàng thượng dừng lại một chút sau đó cười thần bí: “Là Tư Đồ, tự hắn yêu cầu như vậy-.”


“Chính hắn yêu cầu-?” Ta khó có thể tin được, Đại biến thái, ta biết ngươi rất biến thái, nhưng không biến thái đến mức thích tự sát đấy chứ.


“Vậy sao còn dùng hình với hắn? Cũng là chính hắn yêu cầu sao-? Đại biến thái rõ ràng nói chỉ có chìa khóa trong tay ngươi mới phá mở được xiếng xích mà.”


“Dùng hình?” Hoàng thượng hỏi.


“Đúng, lúc ta mới thấy hắn, hắn đã bị đánh đến máu xương lẫn lộn rồi! ! ! !” Nhớ đến bộ dáng Đại biến thái lúc nãy, lòng ta lại dâng lên nỗi khó chịu rất khó hiểu.


Hoàng thượng nhướng mày suy nghĩ một hồi, sau đó….Cười.


“Ngươi bây giờ đi nhìn lại xem sao. Ta cam đoan, khẳng định sẽ không giống với lúc nãy!” Hoàng thượng nói.


“Ngươi…là có ý gì, ngươi muốn nói Đại biến thái căn bản là đang lừa gạt ta? !” Ta kinh ngạc hỏi.


“Nếu không ngươi cho rằng hắn muốn ta đặc biệt hạ lệnh xử trảm hắn để làm gì?” Hoàng thượng quỷ dị cười đáp.


“Các ngươi đang thông đồng với nhau, đều vì gạt ta là làm chuyện nhàm chán như vậy?” Ta không thể tin nổi.


“Nhàm chán? Ha ha, ta lại cảm thấy rất thú vị.” Hoàng thượng đáp trả.


“Vậy tại sao ngươi lại nói sự thật cho ta biết?” suy nghĩ của ta đã bắt đầu hỗn loạn.


“Bởi vì ta phát hiện, làm như vậy hình như lại càng thú vị.” Hoàng thượng khoái chí trả lời.


“…”


Ta hết nói nổi, quay đầu trở về.


“Ai! Phải đi hướng bên này mới đúng!” Hoàng thượng nhắc nhở.


Sau đó chờ ta xoay người, cũng đi theo cùng nhau quay lại chỗ giam giữ Đại biến thái.


“Ngươi theo làm gì!” Ta quay đầu nhìn Hoàng thượng.


“Xem kịch vui ~!” Hoàng thượng mỉm cười.


Mắt ta trợn trắng nhìn trời, Ông Trời ơi, đây đều là những loại người gì vậy…


Có hoàng thượng dẫn đường, ta mới biết nãy giờ ta chạy loạn rồi, chạy vòng vòng kỳ thật đánh rất nhiều vòng tròn = =! Chưa tới năm phút sau, chúng ta đã đi tới cửa sân trước căn phòng giam giữ Đại biến thái. Mấy tên lính vừa rồi bị Tiểu Chu Tước đánh ngất dưới đất nay đều đã biến đi đâu mất.


Ta khẽ khàng đi tới trước cửa gian phòng, còn nghi hoặc quay lại liếc mắt nhìn hoàng thượng. Hoàng thượng mỉm cười, kích lệ ta đẩy cửa mà vào.


Ta hít một hơi, đẩy cửa đi vào!


“Đại biến thái!” Ta trước tiên nhìn lên cái giá lúc trước cột Đại biến thái. Người đã mất!


Ta lại quay đầu nhìn qua bên cạnh liền thấy Đại biến thái thoải mái nằm trên một cái tháp mềm, bên trái có một tiểu thị vệ đang cầm một chùm nho dâng lên, bên phải có một tiểu thị vệ đang dâng một quả chuối tiêu = =!


Đại biến thái thấy ta, trên mặt ánh mắt đích xác đầu tiên là từ âm trầm chuyển sang vui mừng, lại chuyển sang kinh ngạc, sau đó…Đột nhiên lộ ra vẻ mặt sợ hãi lẫn kinh hoảng, vừa ôm một bên vai gọi ta: “Nhị Nữu…Mau tới cứu ta a, bọn họ muốn hành hạ ta…” Tiểu thị vệ ở hai bên vốn đang cầm chùm nho và quả chuối tiêu đột nhiên phục hồi tinh thần, vội vã đánh rớt mâm trái cây, làm ra bộ dáng hung thần ác sát, nhưng hai tay túm trên y phục Đại biến thái lại đang run lẩy bẩy.


= =!


“Để bọn họ dùng chuối tiêu và chùm nho đánh ngươi đi. Nhục ngươi sao!” Ta chán nản, xoay người bỏ đi.


Hoàng thượng ở bên cạnh bỗng phù một tiếng, bật cười.


Ta trợn mắt lườm hoàng thượng một cái, tiếp tục bỏ đi.


Mới vừa đi tới cửa sân, đột nhiên bị Đại biến thái đuổi theo, từ phía sau ôm quàng lấy cổ.


“Nhị Nữu lại trở về cứu ta, ta rất vui.” Đại biến thái nhẹ giọng nói bên tai ta.


“Ngươi chính là kẻ biến thái!” Ta phẫn nộ mắng.


“Đúng!” Đại biến thái thừa nhận.


“Ngươi là tên đại lừa gạt!” Ta tiếp tục mắng.


“Không sai!” Đại biến thái vui vẻ trả lời.


“Ngươi…!”


“Ta không phải là phụ thân thân sinh ra ngươi.” Đại biến thái xoay người ta lại, nghiêm túc nhìn ta nói.


“Cái này…ta không lừa ngươi.”


“Ý ngươi là, ngươi là…nghĩa phụ…”


“Chuyện đó… đã không còn quan trọng.” Đại biến thái ngắt lời ta.


“Vậy ngươi không phải bị xử chém?” Ta cảm thán hỏi.


“Vậy thì chưa chắc.” Không biết hoàng thượng đến gần từ lúc nào, đột nhiên chen ngang.


“Tại sao?

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full Online

Đừng để nuối tiếc thêm một lần nào nữa

Hôm Qua, Đã Có Một Người Lãng Quên Tôi…

Nửa đêm, ô sin cố tình mở cửa rồi rên thật to để trêu tức chị vợ liệt giường, ai ngờ 5′ sau phải nhận cái kết

Độc hậu ở trên, trẫm ở dưới!